“…”
Giọng nói của anh lạnh lùng như gió đông, khiến người ta khiếp sợ.
Giang Ninh Phiến lắng nghe, vẻ mặt vô cảm.
“Làm sao đây? Tôi thấy bất công thay cho em.
Bị tôi làm một năm mà đến một tội danh cũng không gắn cho tôi được.” Hạng Chí Viễn ghé vào vành tai cô.
Đây là khu vực nhạy cảm của cô.
Một cơn tê dại xẹt qua cơ thể cô, cả người Giang Ninh Phiến run lên.
Anh cúi đầu cắn vành tai cô rồi thổi vào tai cô một cách nhẹ nhàng.
Giang Ninh Phiến co người lại theo bản năng, cánh tay cô run lên.
Nhìn thấy bộ dạng này của cô, Hạng Chí Viễn nhếch môi một cách hài lòng.
Đôi mắt sâu thẳm của anh hiện lên sự gian xảo, anh nói từng chữ: “Giang Ninh Phiến, sau này ban đêm đừng ngủ sâu quá.
Em phải cẩn thận đấy, vì tôi có thể trở lại tìm em bất cứ lúc nào.”
Một lời đe doạ trần trụi.
“…”
Giang Ninh Phiến mím môi, không nói gì.
Hạng Chí Viễn cười khẩy.
Anh nhìn gương mặt trắng bệch của cô với vẻ hài lòng rồi quay người rời đi…
Khi đi ngang qua Cô Minh Thành, Hạng Chí Viễn giật tấm ảnh trên tay anh ta, liếc nhìn xuống rồi tiếp tục bước đi.
Giang Ninh Phiến đứng im, lặng lẽ nhìn bóng lưng anh dần biến mất khỏi tầm mắt mình.
Sau này trong cuộc đời của anh sẽ không còn tồn tại một Giang Ninh Phiến làm tổn thương anh hết lần này đến lần khác nữa.
Chỉ còn lại một Tiêm Tiêm tốt đẹp.
Tạm biệt.
Hạng Chí Viễn, tôi hy vọng sau này cuộc sống của anh sẽ toàn là hạnh phúc.
…
Giang Ninh Phiến trở về căn phòng trên tầng cao nhất một mình.
Vừa ra khỏi thang máy thì cô bắt gặp hai người hàng xóm ở cùng tầng.
Bọn họ liếc nhìn một bên mặt bị sưng tấy của cô và thì thầm: “Chắc chắn cô gái này bị vợ người ta đánh ghen.”
“Tôi đã nói rồi, cô ta chẳng đúng đắn gì đâu.
Không biết còn sống trên đời làm gì?”
“…”
Giang Ninh Phiến làm như không nghe thấy rồi đi về phía căn hộ của mình.
Quả nhiên bức tường mà cô mãi mới lau sạch được lại bị hất sơn đỏ lên.
Bên trên có đủ kiểu chữ mắng nhiếc.
Giang Ninh Phiến nhập mật khẩu, mở cửa, thay giày rồi bước vào trong nhà.
Cô bước vào phòng tắm và nhìn thấy gương mặt sưng tấy của mình trong gương.
Hai bên mặt không đối xứng, phía bên phải sưng cực kỳ đỏ.
Giang Ninh Phiến nhìn gương rồi mở miệng một cách chậm chạp.
Cô bị mất một chiếc răng bên trái.
Giữa các kẽ răng vẫn còn vết máu…