Sáng hôm sau,
Cô thức dậy cô mơ hồ đêm qua anh đã đến mà cô không cách nào để mở mắt ra để hỏi anh sao anh không nghe giải thích mà lại nhốt cô lại.
Lại cấm túc cô như vậy.
Cô nhìn xung quanh thấy đồ ăn sáng được đặt trên bàn.
Cô lại cảm thấy kì lại thêm.
Cô nghe Tiểu Nhã nói căn phòng này ngoài anh ra thì không ai được bước vào vậy sao lại có đồ ăn để bàn.
Cô đứng dậy đi vào phòng tắm rửa mặt và thay đồ.
Cô hiểu rằng dù cô không hiểu thì cũng chẳng ai giải thích cho cô hiểu, hai người thuộc hạ ngoài kia thà không hỏi còn hơn.
Cô thay đồ ăn sáng xong thì đi ra ban công.
Ở trong phòng này có một ban công rất rộng lớn được trồng khá nhiều loài hoa.
Cô ra ngoài ngắm những bông hoa đủ màu sắc, luôn luôn có sức sống tỏa ra những hương thơm dịu nhẹ.
.
Anh và An Tinh đến tập đoàn Trí Hải.
Gương mặt lạnh lùng, nhân viên trong tập đoàn ai lấy đều sợ.
" Ngô Bảo Hiểu sao rồi?" Anh lạnh lùng hỏi An Tinh.
"Trong đêm qua tôi đã thay anh cắt chức cậu ta và gọi cho A Khiết sai người đi bắt Ngô Bảo Hiểu về bang J Minh rồi." An Tinh kể những việc mình đã làm sau khi nghe lệnh của anh đêm qua.
"Ừ" Anh như chấp nhận những việc An Tinh đã làm cho Ngô Bảo Hiểu.
Anh và An Tinh cùng vào thang máy đi đến phòng Tổng giám đốc.
' Tôi phải cho cậu biết thế nào là sống không bằng chết.
Lại dám dây dưa không rõ ràng với vợ của tôi.' Trên người anh tỏa ra sát khí độc ác, muốn giết người.
Đến trưa, anh để lại công việc của mình cho An Tinh giải quyết còn anh một mình đi tới bang J Minh.
Khi anh đi tới bang J Minh đã có hai hàng thuộc hạ đợi anh ở cửa.
" Bang chủ." Những thuộc hạ ở đây đồng thanh.
A Khiết đi tới chỗ anh.
"Dẫn tôi tới chỗ Ngô Bảo Hiểu." Anh lạnh lùng nói.
"Vâng." A Khiết cung kính trả lời
Anh và A Khiết cùng một số thuộc hạ khác đi xuống chỗ nhốt Ngô Bảo Hiểu.
Nơi đây rất u ám và chết chóc.
Anh là người làm ăn hợp pháp ngay cả bang J Minh lập lên để phục vụ một phần nào đó cho quân đội.
Những phòng giam ở đây đều là để trừng trị nhưng kẻ mưu đồ muốn phản bội anh và quân đội.
Nhưng chính ngày hôm nay anh phá luật để trừng trị người đàn ông có quan hệ bất chính với Chung Thiên Như.
Anh ghen đến mức mù quán anh không muốn nghe cô giải thích mà anh chỉ tin vào những gì mình nhìn thấy.
"Bang chủ." hai người thuộc hạ gác ngoài phòng giam chào anh.
"Mở cửa." A Khiết lên tiếng.
Bọn họ cùng đi vào gương mặt ai đấy đều đáng sợ.
Sát khí trên người ngày càng tăng.
Anh nghĩ đến cô phản bội anh thì lửa giận trong lòng anh càng lớn.
Vào trong phòng thấy Ngô Bảo Hiểu đã bất tỉnh ở dưới đất.
" Dội nước." Anh lạnh lùng lên tiếng.
Một thuộc hạ nhận lệnh đi lấy một thùng nước dội lên người Ngô Bảo Hiểu.
Một lúc sau Ngô Bảo Hiểu tỉnh dậy.
Ngô Bảo Hiểu mơ hồ nhìn xung quanh "Đây là đâu?"
"Chào mừng cậu đến ngục của bang J Minh." Anh giễu cợt nói.
"Tổng...tổng giám đốc." Ngô Bảo Hiểu nhìn theo giọng nói.
Anh bất ngờ khi nhìn thấy tổng giám đốc của mình ngồi ở sao này.
"Vậy sao tôi lại ở trong này?" Ngô Bảo Hiểu đang không biết mình đã làm sai chuyện gì mà bị nhốt trong đây.
" Câu này tôi phải hỏi cậu mới đúng." Anh tức giận nói.
Nghe vậy Ngô Bảo Hiểu rất mơ hồ không hiểu chuyện gì đang sảy ra.
" Cậu không nhớ đúng không vậy tôi nhắc cho cậu nhớ.
Cậu biết Chung Thiên Như không?" Anh lạnh lùng nói, gương để lộ ra phần độc ác.
"Sao Tổng giám đốc biết cô ấy? Cô ấy là bạn gái của tôi." Ngô Bảo Hiểu Nghe thấy tên của cô mà vộ vàng trả lời cô là bạn gái của mình.
Ngô Bảo Hiểu không biết rằng chính câu nói này của anh ta sẽ hại anh ta sống không được chết không xong.
"Hay cho câu 'bạn gái'.
Vậy cậu có biết thân phận bây giờ của Chung Thiên Như là gì không?" Khi anh nghe Ngô Bảo Hiểu nói cô là bạn gái anh ta mà Du Minh Kha muốn giết Ngô Bảo Hiểu ngay lập tức.
" Cô ấy có thân phận gì?" Ngô Bảo Hiểu mơ hồ hỏi lại anh.
"Cậu muốn biết đúng không?" Anh tức giận những gân xanh trên mặt dần lộ ra.
Anh đang ghen với một thằng đàn ông tự nhận mình là bạn trai của Chung Thiên Như.
"Vậy tôi nói cho cậu biết.
Chung Thiên Như là thiếu phu nhân của Du gia, là Tổng giám đốc phu nhân của tập đoàn Trí Hải và đương nhiên là vợ hợp pháp của tôi." Anh để lộ ra vẻ ác độc
"Không!...không thể nào!" Ngô Bảo Hiểu nghe anh nói vậy như tiếng sét đánh ngang tai.
" Cậu không tin đúng không? Nhưng đó là một sự thật." Anh cười độc ác nói với Ngô Bảo Hiểu.
" Vậy mà cậu dám có quan hệ mập mờ với vợ của tôi.
Tôi sẽ cho cậu biết thế nào thà chết còn hơn sống." anh độc ác nói.
" A Khiết, cậu ta tôi giao cho cậu.
Cậu phải cho cậu ta hiểu được cảm giác thà chết đi còn hơn sống đau khổ.
Cho cậu ta trải nghiện cảm giác đó trong 10 ngày, còn sau 10 ngày thì chắc tôi không phải nhắc cậu nên làm gì nữa rồi." Anh nói lạnh lùng nói với A Khiết.
Những thuộc hạ ở đây nghe anh nới vậy mà lạnh hết sống lưng vì sự tàn độc của anh.
" Vâng." A Khiết nhận lệnh của anh.
Anh nói xong quay dời đi.
"Không...không phải như vây...
...ự" Ngô Bảo Hiểu không tin vào lời anh nói mà rẫy rụa định chạy đi nhưng bị một thuộc hạ đánh ngất.
Anh đi ra khỏi bang J Minh phóng xe về biệt thự.
Bây giờ anh muốn giết người vì câu nói của Ngô Bảo Hiểu "Cô ấy là bạn gái của tôi." Sự tàn độc và ác ma đang lên tới cực điểm.