Cô Vợ Đanh Đá Của Nhất Thiếu

Sau khi đến nơi, thư ký Lâm lập tức an bài cho cô đến phòng thiết kế. Với bằng cấp và năng lực của cô, và kèm cả thân phận cao quý, cô liền trở thành nhà thiết kế độc quyền của Nhất Thịnh. Trở thành giám đốc Lạc. Phòng làm việc của cô nằm ở lầu ba mươi, nó còn rộng và thoải mái hơn so với những gì cô tưởng tượng. Điều làm cô khó chịu nhất, đây không phải là phòng riêng. Bởi vì ngoài cô, vẫn còn ba nhà thiết kế khác, thế nên cho dù làm giám đốc, vẫn là phải chung phòng làm việc.

Công việc ở công ty mấy ngày đầu chẳng có nhiều gì nên cô tan ca sớm 2 tiếng. Suốt buổi sáng đến chiều, đều không gặp ông chồng của mình, lòng cô có chút không vui. Chợt nhớ phải quay lại cái địa ngục Lạc gia để lấy đồ của mẹ, cô lắc đầu trấn tĩnh tinh thần.

- Alo, 15 phút nữa tôi về Lạc Gia lấy đồ, mấy người tốt nhân nên chuẩn bị sẵn tất cả cho tôi trước đi, cẩn thận lại bị tôi làm xấu mặt mũi. - cô Nhấc máy lên gọi cho Lạc Vân San.

- Con tiện nhân nhà mày vẫn còn mặt mũi để gọi điện cho tao sao? Tao nói cho mày biết, cho dù là tao đang không còn gì, nhưng ít ra tao vẫn là người thắng cuộc, vẫn dành được Hoắc Phong cho riêng mình, mày biết chưa hả con chó kia?

Giọng nói gay gắt phát lên từ đầu dây bên kia, thật là không biết liêm sĩ mà, các fans sẽ như thế nào đây nếu biết ảnh hậu mình tôn thờ bấy lâu lại có bộ mặt đê tiện như vậy?

Lạc Hy chẳng nói gì hơn, tắt máy ngay lập tức. Haha nực cười ghê, ăn trộm đồ cũ lại còn dám lên mặt, đúng là.. Cũng may là cô đã nhanh tay ghi âm được cuộc nói chuyện này, trò chơi có vẻ ngày càng thú vị hơn rồi đây.

10 phút sau, cô đã có mặt tại nhà cũ của Lạc Gia, một ngôi biệt thự đồ sộ uy nghiêm với tone màu chính là vàng nhạt, đây chính là lần thứ 3 cô đến nơi đây mặc dù trước vốn được gọi là "nhà". Nhà sao? Chuồng chó thì đúng hơn.

Bĩu môi lái xe vào trong sân, cô bước xuống, uy nghi đóng sầm cửa lại, trừng trợn nhìn Lạc Vân San đang đứng trước hành lang, ánh mắt sắt thep này khiên cô ả kia sợ đến run người

- Đồ của tôi đâu hết rồi? -

Cô thư thả tiến vào trong, ngồi xuống bộ sa lông mềm mại nằm ở phòng khách, rất đỗi tự nhiên. Đưa mắt nhìn Lạc Vân San từ đầu đến cuối. Ha, ngày đầu làm dâu không về Hoắc Gia sống mà ở lại nhà bố mẹ đẻ. Xem ra ả ta cũng không dễ dàng gì rồi.

- Gì chứ? Mày dám sai tao?

- Chậc, xem ra hôm qua tôi đối xử với các người nhân từ quá rồi nhỉ!

Lạc Hy lấy điện thoại ra, bật đoạn ghi âm cuộc gọi ban nãy lên, Lạc Vân San thần hồn nát thần tính, sắc mặt hiện rõ ba vạch đen, ánh mắt căm phẫn tức giận, tay chân run đứng còn chẳng vững.

- Cái.. cài gì? Con tiện nhân kia, mày đưa nó cho tao.

Lạc Vân San nhào tới, chủ ý muốn cướp lấy.

- Ngây thơ, đang mang thai mà lại còn muốn đối đầu với tôi sao?


Ấm ức, Lạc Vân San chẳng thể làm gì hơn, chỉ còn cách phải ngh theo lời, đợi Lạc Hy sơ hở rồi lấy cũng chẳng muộn. Sau khi những đồ vật cũ của mẹ được sắp xếp gọn gàng hết trong cốp xe của mình, Lạc Hy cười nhẹ ra bước ra xe.

Từng bước chân dứt khoát của cô tiến dần ra xe mặc cho Lạc Vân San vẫn ngồi thừ người ra cứng đờ mặt. Từ bây giờ, c ô không còn là Lạc Hy yếu đuối trước kia nữa, có ân phải trả có oán phải báo.

Trở về biệt thự Bạch gia trong tâm trạng không tồi tệ, cô vui vẻ mang đồ mang phòng.

- Thiếu phu nhân, người trở về rồi. Đây là..

Quản gia Trần nhìn vào những thứ cô đang bưng vào nhà, hỏi rồi ra hiệu cho những cô hầu gần dó giúp cô.

- À, một chút đồ quan trọng ấy mà.

Lạc Hy trả lời cho có lệ rồi vội trở lên phòng, hôm nay cô khá mệt nên không có tâm trạng giãi bày cho ông nghe chuyện.

- Vâng. Đúng rồi, thiếu gia nhờ tôi nói lại với cô rằng đúng 7h tối nay có một bữa tiệc, muốn cô đi cùng.

- Tôi không có hứng thú với những bữa tiệc nhạt nhẽo đó.

Anh ta đến cả mặt mũi nguyên ngày hôm nay cũng không thấy đâu, lại còn không chính miệng mình mời cô tham dự cùng. Tên này tưởng rằng cô không để tâm đến hay sao?

- Sao, phu nhân có địch ý khi đi tiệc cùng tôi à?

Nhất Long đứng từ phía sau tự khi nào, lên tiếng nói khiến cô giật nảy mình. Anh ta cũng thiêng thật rồi đi, vừa nhắc đến đã xuất hiện, làm cô còn tưởng ma.

- Cứ cho là vậy đi.

Cô chán nản trả lời. Ai bảo tên gia hỏa nhà anh ngày đầu vợ đi làm cũng không đến hỏi thăm.

- Hôm nay phải đi.

Anh nghiêm giọng làm cô giật mình. Chưa bao giờ cô thấy bộ mặt nghiêm túc này của chồng mình.


Thật tình, cái ông này muốn làm gì nữa đây biết, bày đủ thứ chuyện

- Thôi được rồi, 7 giờ thì 7 giờ, mấy người phiền phức thật đấy.

Cô nhăn mặt miễn cưỡng chấp nhận, những bữa tiệc đó thì có gì thú vị mà cứ bắt cô phải đến cơ chứ.

- Lễ phục sẽ được gửi đến lúc 6h.

Anh bỏ ra ngoài, còn cô thì ậm ừ cho qua, cũng chẳng tha thiết đến bữa tiệc ngày hôm nay, nói đúng hơn là hoàn toàn chẳng muốn đi. Lý do sao? Đơn giản, bữa tiệc là nơi những tiểu thư đài các, đủ loại thiếu gia tiền tỉ thích tụ tập ngồi lại với nhau khoe này khoe nọ. Mới nghĩ tới thôi đã nhức hết cả đầu rồi, chán thật chứ.

Sau khi sắp xếp xong mọi thứ trong phòng, cô cầm điện thoại lên lướt mạng xã hội. Tin tức nóng hổi hôm nay nào là "Lời thanh minh của Lạc Vân San sau buổi hôn lễ" hay là "Sự thật đằng sau chuyện tình tay ba giữa Hoắc tổng và hai tiểu thư họ Lạc", "Hoắc Tổng lên tiếng về tin đồn đã từng qua lại với em của vợ mình", kết quả, mọi lời chỉ trích hướng thẳng về phía cô, cư dân mạng liên tục phỉ báng cô là tiểu tam không biết tự lượng sức, hay là muốn cướp chồng chị của mình. Chẳng lâu sau đó những bình luận tiêu cực bàn về cô chợt bị xóa khỏi các diễn đàn, như chưa hề tồn tại. Điều này làm cô ngạc nhiên hết sức, liệu rằng có thế lực nào đó đang giúp cô?

Thời gian cứ tích tắc đều đều, đến đúng 6h tối, tiếng gõ cửa cốc cốc lên kéo theo tiếng gọi của một nữ hầu:

- Thưa thiếu phu nhân, y phục cho lễ hội tối nay được đưa đến rồi ạ.

- Được rồi, tôi ra liền.

Chiếc váy mày ngọc bích được đưa tận tay cô. Nhận lấy nó, cô tấm tắc tỉ mỉ soi từng chi tiết nhỏ trên chiếc đầm này. Kiểu dáng vô cùng hiện đại, cố ý làm hở phần lưng là chính, chủ ý muốn để lộ điểm mạnh trên cơ thể của cô. Từng hạt ngọc đính xung quang eo vô cùng đẹp cũng như lấp lánh, Tuy có phần đơn giản, nhưng nếu nhìn kĩ vào ai cũng có thể nhận ra rõ sự sắc sảo của nó. Là một nhà thiết kế, đương nhiên cô biết rõ thiết kế này của ai. Đây là mẫu thời trang phiên bản giới hạn và độc quyền của NV, trên thế giới không xuất hiện chiếc thứ hai. Sản phẩm này chỉ mới được ra mắt chưa đầy 24h, là ao ước của hàng trăm hàng vạn thiếu nữ trên thế giới, ấy mà cô nhận nó lại chẳng có nhiều niềm hưng phấn là bao.

Thay bộ trang phục lộng lẫy lên người, cô xức một ít nước hoa và trang điểm nhẹ nhàng, tô đậm môi đỏ lên để lộ rõ vẻ cá tính. Mặc dù ba vòng của cô không chuẩn cho lắm, nhưng lợi thế là phần lưng nõn nà làm nổi bật lên hết thảy. Sau khi đã tự tin với ngoại hình của mình, cô mở tủ, lấy túi xách rồi bước xuống lầu.

- Thiếu phu nhân hôm nay trông đẹp thật - Nhất Long ngồi trên bộ sa lông liếc cô một cái rồi ngỏ ý khen

Cô không nói, cũng chẳng quan tâm đến lời nói của anh.

Đúng là đại thiếu gia, mỗi ngày xe hơi đổi một chiếc. Hết lần trước là Porsche 911, bây giờ cưỡi luôn chiếc Ford GT Mk II, phiên bản giới hạn toàn cầu với giá hơn 1 triệu USD. Chiếc xe bóng loáng sắc đen ngầu, cô mỉm cười thoải mái tiến về phía đuôi xe, mở cửa ra và bước vào.

- Tâm tình không tồi, nếu cảm thấy không khí bữa tiệc không thoải mái có thể tiến đến phòng nghỉ ở trên lầu. - Anh nhắc nhở.


- Biết thế sao không để tôi ỏ nhà luôn cho tiện.

Anh không nói, chỉ nhẹ nhè vuốt mái tóc xõa của cô sang một bên. Nửa tiếng sau, bánh xe chầm chậm rồi dừng hẳn. Anh nắm tay cô dìu ra, đưa thiệp mời cho bảo vệ rồi tiến vào phòng tiệc. Bữa tiệc này có vẻ khác hẳn với những bữa xã giao mà cô từng đi, nơi đây tổ chức tại dinh thự riêng, trông có vẻ vô cùng đồ sộ và hào nhoáng. Lấy tính thần tự tin tuyệt đối, cô thẳng lưng nâng cằm khoác vai anh tiến vào đại sảnh. Không chỉ vẻ sặc sỡ bao phủ ở ngoài, bên trong bữa tiệc phải gọi là quá tuyệt vời, đủ loại rượu vang bày hắp nơi cùng với những món tráng miệng phủ đầy những bàn lớn, trông còn lớn hơn cả bữa tiệc đồ ngọt lần trước.

- Chào Nhất tổng, phải chăng đây là Nhất phu nhân? - Một giọng nam vang lên.

- Lâu ngay không gặp, giới thiệu với Lâm tổng, đây là Lạc Hy, vợ tôi. - Anh tự hào giới thiệu, nghe như anh chẳng ngại nếu công bố cho cả thế giới biết cô là vợ anh vậy.

- Xin chào.

Cô ái ngại bắt tay xã giao với người trước mặt. Chàng trai trước mắt cô vô cùng lịch lãm, toát được vẻ thanh cao của một người đứng đầu, ánh mắt sắc bén. Nhưng không quá nổi bật, ít nhất là trong mắt cô.

- Em đứng đây chờ chút, anh qua đây chào hỏi mấy vị tiền bối.

Nhất Long nói nhỏ dặn dò vợ mình một cách ôn nhu, trước khi đi không quên hôn lên trán cô một cái. Chẳng biết từ khi nào, điều này trở thành thói quen khó bỏ của anh, trước khi rời đi, bao giờ cũng hôn cô một cái. Lạc Hy cũng chẳng phản đối.

Cô chẳng nói gì, chỉ dịu dàng gật đầu rồi cũng tự mình tiến về phía mấy bộ bàn ghế, định rằng sẽ thưởng thức một chút những món ăn ở đây. Trời đánh tránh bữa ăn, lúc cô đang nhấc ly nước ép lên, toan uống thì.

- Ái chà, đây không phải nhị Lạc tiểu thư đây sao? Nghe nói cô là tiểu tam muốn câu dẫn anh rể.

Một giọng nữ vang lên, thu hút sự chú ý của mọi người. Ly nước trên tay Lạc Hy được lắc đều trong tiếng trở dài của cô nàng. Vốn là cuộc đời cô không dễ dàng gì.

- Chậc, xin hỏi vị tiểu thư này là ai? Tôi với cô ân oán chẳng có, hà cớ gì phải đến đây gây khó dễ?

Lạc Hy bình tĩnh trả lời mặc dù lòng thì khó chịu, đến cả ăn cũng không xong là sao đây? Từ trước đến giờ, cô ghét nhất là bị làm phiền khi bụng đói, nhất là trong tâm trạng miễn cưỡng phải đến bữa tiệc như hôm nay, lại càng tức giận hơn, sắc mặt không tốt.

- Hà! Dân quèn như cô không biết đến tôi cũng là chuyện bình thường. Dỏng tai lên mà nghe, tôi là Chu Thiên Gia, là thiên kim tiểu thư của Chu Thịnh.

Lần trước là Chu Ngải Ngải, bây giờ là Chu Thiên Gia. Chu Gia đúng là tốt phước thật, lần trước bị đá khỏi giới, cũng chẳng biết làm thế nào mà có thể phục hồi lại danh tiếng. Hôm nay con gái thứ của Chu Gia lại tiếp tục đến kiếm chuyện. Không biết lượng sức là có thật.

- Ồ, mà không biết tôi đã làm gì khiến Chu Tiểu Thư có địch ý?

- Ghét một người mà phải cần lý do sao?

Chu Ngải Ngại hất ly nước trên tay vào người Lạc Hy, tất cả mọi người thấy có căng thẳng liền ngừng lại cuộc trò chuyện của mình, đưa sự chú ý của mình về phía Lạc Hy. Cô vốn dĩ hôm nay tâm tình đã tệ trên mức tệ, lại còn bị hất một ly nước lên người trước bao nhiêu sự chứng kiến, cho dù là người bình tĩnh cũng chẳng thể cam chịu.

- Đúng, quả thực ghét một người không cần lý do, nhưng phải cần có văn hóa.


Lạc Hy cắn răng. Chu Gia này quả thực dạy dỗ con cái không được tốt cho lắm, lại để hai tiểu thư nhà mình ra ngoài làm loạn. Được rồi, bố mẹ không dạy Lạc Hy cô đây đương nhiên sẽ giúp họ đào tạo lại con gái.

- Đối với loại người như cô thì cần đếch gì văn hóa chứ?

Cô nàng này vẫn tiến tới, chèn ép Lạc Hy.

- Các người đang làm cái quái gì vậy? Đường đường là những tiểu thư đài các, nay lại dùng những lời bẩn thỉu để nói chuyện với người ta sao?

Là Triệu Thức Nhi, cô em họ bên chồng của cô. Không ngờ cũng có mặt trong bữa tiệc này.

- Tiểu thư Triệu Gia cũng tới đây sao? Vốn đã có lắm scandal, nay còn binh vực một con tiện nữ trước mặt mọi người, lại đang muốn nổi tiếng thêm sao? - Chu Ngải Ngải vẫn hả hê, căn bản mà nói trong giới giải trí, mối địch thù giữa Chu Thiên Gia và Triệu Thức Nhi ai cũng biết đến. Tuy mà nói đến thời điểm hiện tại, có vẻ tiểu thư họ Chu này chiếm lợi thế hơn nhiều. - Sao đây, nào là có dính tin đồn với Lục Tư An, nay lại còn kết bạn với một kẻ không liêm sĩ. Ôi, ảnh hậu của chúng ta đúng là tài giỏi mà.

- Aiyo Lạc Hy à, đừng nói là em đến đây cùng một đại gia xấu xí tuổi đáng cha mình nha? Nếu như em cần tìm bạn trai có thể nói với chị, Hoắc Phong sẽ giới thiệu cho em một chàng trai tốt. Đâu cần phải tự dày vò bản thân đến thế chứ? - Lạc Vân San từ đâu chui ra, cố tình nói to để mọi người nghe thấy. Đúng là đen như chó, đi đâu cũng toàn gặp bọn cẩu ngứa mồm, xem ra phải tốn không ít công sức rồi. Đang định phản bác, chợt một cánh tay ôm lấy eo cô, hóa ra là Nhất Long

- Cảm ơn lòng tốt của Hoắc thiếu phu nhân. Nhưng vợ tôi có vẻ không hững thú lắm với lời mời của cô thì phải.

Thấy anh xuất hiện, mọi người trố mắt ngạc nhiên. Cái gì? Vợ á? Đùa sao? Chu Thiên Gia cũng chẳng khác gì, trố mắt há hốc mồm lên vì quá bất ngờ.

- Cái con tiện nhân này mà xứng làm vợ của anh ư? Nhất long ca, cô ta chẳng tốt đẹp gì đâu, anh nhất định là bị ả ta bỏ bùa.

Bằng sự cố chấp, Chu Ngải Ngải nắm lấy tay Nhất Long, cố làm vẻ thân thiết. Lại bị Nhất Long đẩy mạnh ngã xuống đất đau điếng.

Đúng là từ chị đến em, bần hèn và vô sỉ như nhau cả. Lạc Hy không kìm không nén vớ lấy hai ly rượu trên bàn tạt thẳng vào mặt Chu Thiên Gia trước sự ngỡ ngàng của mọi người.

- Vô sỉ cần có mức độ. Tôi chưa nói chưa rằng, dám bám lấy chồng tôi giữa thanh thiên bạch nhật. Gan cô quả không nhỏ.

Lạc Hy dùng ánh mắt giết người quét Chu Thiên Gia và Lạc Vân San một lượt. Chu Thiên Gia cứng người đứng hình, miệng lắp bắp không nói được lời vì sợ hãi đôi mắt của Lạc Hy nhìn về phía mình.

- Chưa nghe qua sao? Đối đầu với vợ của tôi, ngoài nhân lực, cần phải có bản lĩnh.

Nhất đại thiếu gia đưa ánh mắt khinh bỉ nhìn Chu Thiên Gia, nói như muốn cho cả nước S này nghe thấy. Tất cả mọi người đều sợ điếng người khi nghe thấy. Rồi anh bỏ mặc mọi người không dám thở mạnh, ôm eo vợ mình về phía xe.

Anh rất tức giận, vô cùng tức giận, cô thế mà lại bị một tiện nữ tùy tiện tạt nước lên mặt, vợ anh anh còn chưa dám, thế mà chúng nó dám làm càn.

Ngay sau đó một khắc, Chu Gia cùng Chu Thịnh vĩnh viễn biến mất khỏi nước S, cái tên Chu Thiên Gia cũng trở thành hot search vì những vụ hối lộ mới được phong ảnh hậu.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận