Cô Vợ Đánh Tráo




Căn bản không có gen tốt như vậy?
La Tuệ Mỹ vừa nghe thấy vậy, cẩn thận nhìn Tiểu Nhan vài lần, lại nhìn Đậu Nhỏ, tựa hồ đang so sánh cái gì đó.


Một lát sau, bà ấy đồng ý gật đầu.


“Nói cũng đúng, diện mạo của con làm sao cũng không sinh ra được đứa nhỏ xinh đẹp như vậy….


Tiểu Nhan: "
Tuy La Tuệ Mỹ nói là sự thật, nhưng từ miệng mẹ mình nói ra sao lại tổn thương đến như vậy? Tiểu Nhan rất buồn bực.

Nhưng buồn bực thì cũng là buồn bực thôi, cô ấy vẫn giải thích: “Hôm nay Đậu Nhỏ vừa về nước, nhớ đến tìm con, con vừa lúc đi đón nó lại đây, một lúc nữa con liền dẫn cậu bé trở về, hôm nay xem ra ngoại trừ đưa cơm không có nhiều thời gian tới đây, mẹ chăm sóc ba cho thật tốt nha.”
La Tuệ Mỹ vốn định cảm ơn Hàn Mộc Tử, hiện tại nghe Tiểu Nhan nói Đậu Nhỏ là con trai của Mộc Tử thì lập tức liên tục gật đầu.


"Được rồi, con dẫn con người ta chơi đùa cho thật vui nhé, vừa về nước thôi, dẫn cậu bé đến những nơi có món ăn nhẹ cổ điển gần nhà chúng ta, nhưng cũng phải chú ý một chút, đồ ăn ven đường thì đừng ăn, để tránh đứa bé ăn vào lại đau bụng, biết chưa Nhan Nhan.



Tiểu Nhan gật đầu: “Biết rồi mẹ, con hiểu rồi.

"Bác gái Chu, Đậu Nhỏ không quậy, hơn nữa dì
Tiểu Nhan đối với Đậu Nhỏ rất tốt, bác yên tâm
nha.”
La Tuệ Mỹ bị lời này nói, lập tức liền vui vẻ tươi cười: “Ôi, nhìn đứa nhỏ này hiểu chuyện chưa kìa, thật thông minh nha, dáng vẻ xinh đẹp như vậy, ba mẹ cháu phải trông như thế nào nhỉ?"
La Tuệ Mỹ bây giờ gần như có thể tưởng tượng được ba mẹ của Đậu Nhỏ trông như thế nào, nhất định là chỉ số IQ cao!
Tiểu Nhan bên này đã bắt đầu thu dọn đồ đạc, vừa nói: “Được rồi, ba mẹ hai người ăn cơm trước đi, con dẫn Đậu Nhỏ đi dạo trước, buổi tối có thời gian con lại tới đây.

Đậu Nhỏ, chào tạm biệt đi."
“Bác Chu, Bác gái Chu tạm biệt, ngày khác cháu lại tới thăm hai bác nha."
"Được rồi, được rồi.” “Tổng giám đốc Dạ con đi thong thả nhé, lần sau tới nói trước cho bác một tiếng, bác chuẩn bị quà cho cháu nha.”
"...!Thật vất vả mới dắt Đậu Nhỏ từ trong bệnh viện ra, Tiểu Nhan cuối cùng cũng thở phào nhẹ nhõm, cô ấy khẽ vuốt ve đầu Đậu Nhỏ, nhẹ giọng nói: “Ba mẹ dì đều là người tương đối thô tục, nhưng lại đặc biệt nhiệt tình, Đậu Nhỏ không bị dọa sợ đó chứ?"
Đậu Nhỏ lắc đầu, thản nhiên nói: “Không có đầu dì Tiểu Nhan ạ, Bác Chu và Bác gái Chu đều rất tốt, Đậu Nhỏ rất thích."
Tiểu Nhan lộ ra nụ cười: “Cái miệng thật dẻo đó nha!”
Sau đó, cô cúi người xuống, ôm Đậu Nhỏ lên: “Dì Tiểu Nhan bây giờ đưa cháu về nhà dì nhé.”
Sau đó Tiểu Nhan mang Đậu Nhỏ về nhà, lúc cô vừa chuẩn bị nấu cơm trưa, Đậu Nhỏ lại đột nhiên chạy vào phòng bếp.


“Dì Tiểu Nhan, nếu không chúng ta ra ngoài ăn đi~"
Tiểu Nhan buông rau xanh trong tay xuống, có chút nghi hoặc: “Sao vậy? Vừa rồi không phải nói muốn ăn cơm dì Tiểu Nhan làm sao? Làm thế nào lại trở thành cháu muốn đi ra ngoài ăn rồi?”
Đáy mắt Đậu Nhỏ hiện lên một tia giảo hoạt.

giấu điện thoại di động ở phía sau: “Dì Tiểu Nhan, cháu đột nhiên muốn ăn cá hấp nhà hàng XX, vừa rồi cháu lên mạng xem thử rồi, đánh giá rất tốt nha.


"Cá hấp nhà hàng Đông Hồ?” Tiểu Nhan nhíu mày, chưa từng nghe qua danh hiệu nhà hàng này, ngay khi cô ấy do dự, Đậu Nhỏ đã cất bước đi tới bên cạnh cô ấy, sau đó nắm lấy góc áo cô ấy khẽ lắc lư.


“Dì Tiểu Nhan, đi thôi, chúng ta đi thôi, cơm tối chúng ta trở về sẽ ăn được không?”
Đậu Nhỏ làm nũng với cô ấy, Chu Tiểu Nhan làm sao cự tuyệt được? Chỉ có thể bất đắc dĩ gật đầu: "Được rồi, nếu cháu muốn ăn như vậy, dì Tiểu Nhan hôm nay sẽ cùng cháu đi nếm thử.


“Dạ vâng ạ!"
Sau khi dọn dẹp một chút, Tiểu Nhan liền dắt theo Đậu Nhỏ ra ngoài.

Lúc xuống cầu thang, Tiểu Nhan thuận miệng hỏi: “Đúng rồi, cháu gửi tin nhắn cho mẹ cháu nói cho mẹ cháu biết cháu đang đi với dì không?” Đừng để một lát nữa mẹ của cháu không tìm thấy cháu, lại lo lắng đó.


Dì nói cho cháu biết nha Đậu Nhỏ, mẹ cháu bây giờ là phụ nữ mang thai, phụ nữ mang thai thì không thể lo lắng đâu, có biết không?”
Đậu Nhỏ đang cầm điện thoại di động gõ: “Cháu biết rồi ạ dì Tiểu Nhan, cháu đang nhắn tin cho mẹ đây ạ.”
Thấy cậu bé cầm điện thoại di động, hơn nữa còn trả lời đầy đủ, Tiểu Nhan liền không đi để ý cậu đang nhắn nội dung gì, dù sao Đậu Nhỏ làm việc, cô rất yên tâm.


Lúc ở góc, vừa vặn đụng phải Dì Trương nhà sát bên.


Dì Trương lúc nhìn thấy Tiểu Nhan cười tủm tỉm, mở miệng lên liền muốn nói gì đó với Tiểu Nhan, kết quả một giây sau liền bởi vì nhìn thấy đứa nhỏ bên cạnh cô ấy mà dừng bước, ngay cả muốn nói cái gì cũng quên hết.


“Đây, đây là...!Chu Tiểu Nhan cũng không muốn nói quá nhiều với dì Trương bà tám này, nhưng lại lo lắng đối phương nói lung tung, cho nên đành phải giải thích một câu: “Dì Trương, đây là con trai của bạn cháu,hôm nay vừa về nước cho nên tới đây chơi với cháu, Đậu Nhỏ, chào một tiếng Bà Trương đi cháu.


“Cháu chào bà Trương an
Dì Trương được chào có chút không bất ngờ, nhìn chằm chằm Đậu Nhỏ.


Tiểu Nhan nắm tay Tiểu Đậu: “Dì Trương, bây giờ chúng cháu phải đưa cậu bé đi về với mẹ nó, cháu xin đi trước ạ.


Sau đó Tiểu Nhan mang theo Đậu Nhỏ rời đi, đi xa rồi còn nghe thấy Dì Trương đứng ở nơi đó nhìn nơi này, trong miệng lẩm bẩm.


Tuy rằng không nghe được dì lẩm bẩm cái gì, nhưng Tiểu Nhan cũng biết khẳng định không phải là cái gì tốt lành.



Cô ấy lại càng không để ý đến dì ta nữa.


Tiểu Nhan lái một chiếc xe đưa Đậu Nhỏ đến nhà hàng được chỉ định, sau khi đi vào, Đậu Nhỏ dẫn Tiểu Nhan đi tìm bồi bàn nói mấy câu, nhân viên phục vụ lập tức mỉm cười nói: “Phòng VIP số3? Xin mời đi theo tôi.”
Sau đó, người phục vụ dẫn họ vào một căn phòng VIP.


Sau khi ngồi xuống, Tiểu Nhan nhìn phòng lớn như vậy, có chút bất lực nhìn Đậu Nhỏ.


“Đứa nhóc này, chúng ta chẳng qua chỉ có hai người tới ăn cơm mà thôi, cháu làm sao lại đi gọi một phòng to lớn như vậy? Tuổi còn nhỏ mà xa hoa như vậy cũng không phải chuyện tốt đâu nha, cho dù là có tiền, cũng phải tiết kiệm một chút có biết hay không hả?"
“Cháu biết rồi ạ dì Tiểu Nhan, lần sau cháu sẽ không như vậy nữa~” Đậu Nhỏ nhẹ đầu lưỡi về phía Tiểu Nhan, bộ dáng cháu đã biết sai rồi.


Biết sai có thể sữa, Tiểu Nhan cũng không tiện trách cứ cậu nữa.


Hai người ngồi xuống chọn món, sau đó Tiểu Nhan phát hiện Đậu Nhỏ gọi rất nhiều, không khỏi nhíu mày: “Vừa rồi không phải dì mới nói với cháu,
co-vo-danh-trao-1050-0 .


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận