“Nếu đã không tận mắt nhìn thấy, dì Trương dựa vào cái gì mà cho rằng là do bạn trai cháu đánh?” Lúc nói đến chữ bạn trai này, Tiểu Nhan có hơi không chắc chắn mà nhìn Hàn Thanh một cái.
Tuy nói tối qua đã hôn rồi, nhưng hai người chắc vẫn chưa là bạn trai bạn gái nhỉ, vẫn là giải thích một chút thì tốt hơn.
Nghĩ đến đây, Tiểu Nhan lại bổ sung thêm một câu.
“Còn có, trước đó cháu từng nói mình không có bạn trai, chính là không có bạn trai, cháu tuyệt đối sẽ không làm ra loại chuyện có bạn trai còn đi xem mắt, một phen lời nói đó của dì Trương, hoàn toàn là đang vu khống cháu, hủy danh dự của cháu.
Hoàn toàn không ngờ được con bé Tiểu Nhan này lại nhanh mồm nhanh miệng như vậy, dì Trương sửng sốt một lát, sau đó đắc ý nói: “Cháu đừng có mà đứng đó không thừa nhận, tiểu Lý đều nói với dì rồi, là bạn trai cháu đánh nó bị thương phải nhập viện, nói cháu không học cái tốt, bản thân có bạn trai rồi lạicòn cứ muốn tìm đối tượng xem mắt, con bé nhà họ Chu à, mọi người đều ở đây, đều là người nhìn cháu lớn lên, cũng xem như nửa cha mẹ rồi, cháu không thể bắt nạt mọi người như vậy được.”
Thật ra dì Trương đã khẳng định Tiểu Nhan vì bảo vệ danh dự của mình chắc chắn sẽ không nói chuyện hôm qua ra, hơn nữa tin bà ta nhận được là Lý Tư Hàn muốn hôn cô một cái, kết quả Tiểu Nhan không đồng ý vì vậy tát cậu ta một cái mà thôi.
Dì Trương cảm thấy đương nhiên mà cho rằng một cái tát và đánh nhập viện, thì cái đằng sau càng nặng hơn.
Nửa cha mẹ?
Sau khi Tiểu Nhan nghe được lời này liền cười lạnh trong lòng, đảm người này cho cô cơm ăn hay cho cô tiền? Loại lời như nửa cha mẹ này mà cũng không biết ngại nói ra?
Còn đang suy nghĩ thì Hàn Thanh đứng bên cạnh đột nhiên hơi động đậy, cứ như muốn ra mặt cho cô, Tiểu Nhan duỗi tay kéo lấy vạt áo anh, người đứng bên cạnh liền nhìn về phía cô.
Tiểu Nhan dùng ánh mắt ra hiệu anh đừng đứng ra, loại chuyện nhỏ này một mình cô vẫn giải quyết được, tối qua anh đã ra mặt giúp cô rồi, hôm nay cô không thể dựa vào anh nữa.
Môi mỏng của Hàn Thanh hơi mím lại, nhìn bộ dáng tràn đầy tự tin của cô gái nhỏ, xem ra cô có đủ tự tin có thể nhẹ nhàng thoải mái giải quyết chuyện này.còn cứ muốn tìm đối tượng xem mắt, con bé nhà họ Chu à, mọi người đều ở đây, đều là người nhìn cháu lớn lên, cũng xem như nửa cha mẹ rồi, cháu không thể bắt nạt mọi người như vậy được.”
Thật ra dì Trương đã khẳng định Tiểu Nhan vì bảo vệ danh dự của mình chắc chắn sẽ không nói chuyện hôm qua ra, hơn nữa tin bà ta nhận được là Lý Tư Hàn muốn hôn cô một cái, kết quả Tiểu Nhan không đồng ý vì vậy tát cậu ta một cái mà thôi.
Dì Trương cảm thấy đương nhiên mà cho rằng một cái tát và đánh nhập viện, thì cái đằng sau càng nặng hơn.
Nửa cha mẹ?
Sau khi Tiểu Nhan nghe được lời này liền cười lạnh trong lòng, đảm người này cho cô cơm ăn hay cho cô tiền? Loại lời như nửa cha mẹ này mà cũng không biết ngại nói ra?
Còn đang suy nghĩ thì Hàn Thanh đứng bên cạnh đột nhiên hơi động đậy, cứ như muốn ra mặt cho cô, Tiểu Nhan duỗi tay kéo lấy vạt áo anh, người đứng bên cạnh liền nhìn về phía cô.
Tiểu Nhan dùng ánh mắt ra hiệu anh đừng đứng ra, loại chuyện nhỏ này một mình cô vẫn giải quyết được, tối qua anh đã ra mặt giúp cô rồi, hôm nay cô không thể dựa vào anh nữa.
Môi mỏng của Hàn Thanh hơi mím lại, nhìn bộ dáng tràn đầy tự tin của cô gái nhỏ, xem ra cô có đủ tự tin có thể nhẹ nhàng thoải mái giải quyết chuyện này.Nếu đã như vậy, Hàn Thanh liền lùi về một bên, định đứng ở đây nhìn cô gái nhỏ đánh thắng trận.
“Ôi chao, nhìn bộ dáng mắt đi mày lại này kìa, còn nói không phải bạn trai?” Dì Trương bắt đầu chanh chua, châm chọc Tiểu Nhan: “Dì nói này, cháu cứ thừa nhận đi, có phải cậu ta đánh tiểu Lý vào viện không? Dì thấy chắc chắn là đúng rồi chứ gì, sao hai đứa có thể ức hiếp người khác như vậy được?” “Dì Trương.
Tiểu Nhan bước lên trước một bước, đột nhiên nhìn chằm chằm vào bà ta gọi một tiếng.
Dì Trương lập tức có một dự cảm không lành, híp mắt nói: “Cái gì?” “Dì có biết tối qua đã xảy ra chuyện gì không? Đối tượng xem mắt mà dì giới thiệu cho cháu, ăn nói vô lễ với cháu, thậm chí còn động tay động chân, thậm chí còn định cưỡng hiếp cháu đấy?”
Lời này nói ra những người xung quanh đều hít một ngụm khí lạnh, không thể tin nổi mà nhìn cô.
Ngay cả dì Trương cũng trừng lớn mắt, ánh mắt nhìn cô cũng trở nên cực kỳ kỳ quái, hoàn toàn không ngờ cô sẽ đem loại chuyện này trực tiếp nói ra
Bà ta còn tưởng rằng, Tiểu Nhan sẽ nhẫn nhịn im lặng, sau đó bị bà ta chế ghét cuối cùng tìm không ra được lý do gì để phản bác lại mình!
Thật ra ngay cả Hàn Thanh đứng một bên cũng không ngờ được cô lại to gan như vậy, anh liếc Tiểu Nhan một cái, sắc thái nơi đáy mắt lại sâu hơn vàiphần.
Có lẽ, cô so với trong tưởng tượng của anh, càng dũng cảm ơn nhiều.
Cũng đúng, lúc đầu cô chính là cô gái nhỏ không hề lo lắng gì mà chạy theo sau lưng mình, chút dũng khí này sao cô có thể không có chứ? “Cháu...!cháu đừng có nói bậy! Tiểu Lý trước nay đều đường đường chính chính, sao có thể làm ra loại chuyện này được? Con bé nhà họ Chu, Tiểu Nhan cháu đừng có mà nói bậy như vậy làm bẩn sự trong sạch của người khác chứ? “Nói bậy?” Tiểu Nhan hơi cười: “Dì Trương, cháu nói thì dì không tin, tại sao anh ta nói thì dì lại tin? Anh ta không làm loại chuyện như vậy, bạn cháu thì sẽ làm loại chuyện như vậy? Ở trong mắt cháu, bạn cháu cũng là đường đường chính chính, tuyệt đối sẽ không làm ra loại chuyện này.”
Nếu đối phương đã không muốn thừa nhận, vậy bọn cô cũng không cần thiết phải chịu trách nhiệm cho tội danh đánh người này, dù sao thì đối phương cũng không lấy ra được chứng cứ.
“Huống gì dì Trương, dì cảm thấy những lời cháu nói này, là đang làm bẩn sự trong sạch của anh ta? Chúng ta đều là phụ nữ, dì cảm thấy những lời này là làm bẩn sự trong sạch của anh ta, hay là sự trong sạch của cháu?"
Một phen lời nói phía sau khiến những hàng xóm đang hóng chuyện đều tán đồng gật đầu.
“Đúng đó đúng đó, nếu tiểu Lý mà bà nói khôngcó làm loại chuyện này, thì sao con bé nhà họ Chu lại nói như vậy chứ?" "Đúng đó, hoàn toàn không cần thiết phải nói ra những lời này để làm bẩn thanh danh của mình, điều này hoàn toàn không cần thiết mà.
Tôi nói này di Trương, cái người mà bà giới thiệu kia có phải không đáng tin không? Theo lời Tiểu Nhan nói như vậy, người đó căn bản không phải người đàng hoàng gì mà." "Nếu đã không phải người đàng hoàng gì, vậy bị đánh một trận nhập viện hình như cũng không có gì đâu nhỉ?” “Đúng vậy...nếu là tôi, có người dám làm gì với con gái tôi, tôi không đánh chết hắn ta là còn nhẹ đó.”
Chiều hướng dư luận thay đổi rồi.
Dì Trương không ngờ Tiểu Nhan lại tàn nhẫn như vậy, bà ta tức đến nổi hai mắt trợn ngược, ngã ra phía sau, người ở bên cạnh mau chóng đỡ bà ta.
Sau khi bà ta được người ta đỡ, thì lập tức liền gào khóc lên.
“Trời đất ơi, sao các người có thể oan uổng cho tôi như vậy, tôi có lòng tốt giới thiệu đối tượng xem mắt cho cô, cô không vừa lòng thì thôi đi, vậy mà còn nói xấu đối phương, sao cô có thể như vậy chứ? Không có bằng chứng gì cả!”
Đối phương giả bệnh, Tiểu Nhan không hề có chút dao động nào, bởi vì cô thấy được trong mắt dì Trương vẫn còn lóe sáng như cũ, hơn nữa trong giọng nói cũng cực kỳ mạnh mẽ, vừa nhìn là biết đang giả
.