**********
Tiêu Túc muốn nói rằng những gái khác khi ngáp cũng không phóng khoảng như cô ấy.
Nhưng sau khi suy nghĩ thì lại mím môi không nói gì nữa.
Giang Tiểu Bạch đưa tay lên sờ mũi rồi nhìn ra phía sau cậu ta nói: “Anh đi một mình ra đây sao?”
Nghe xong Tiêu Túc nhíu mày hỏi: “Vậy còn cần thêm ai nữa?”
Giang Tiểu Bạch thích thú nói: "Còn ai vào đây nữa? Lúc tôi đi ra ngoài rõ ràng đã nhìn thấy một cô gái đang nói chuyện với anh."
Nói xong Giang Tiểu Bạch tiến lại gần cậu ta, định đặt tay lên vai của Tiêu Túc nhưng thấy bản thân không đủ chiều cao để với tới nên đành kéo tay áo của Tiêu Túc rồi vừa cười vừa nói: “Anh đúng là có diễm phúc lớn nha.
Tham gia tiệc sinh nhật mà có người đẹp đến tìm để nói chuyện phiếm, trong lòng thấy vui không hả?”
Tiêu Túc: “...”
Cậu ta vỗ vào tay của Giang Tiểu Bạch nói: “Nóichuyện cho đàng hoàng vào.”
Tay của Giang Tiểu Bạch bị vỗ một cái vốn dĩ cũng không cảm thấy gì nhưng cô đột nhiên nhìn thấy một người ở đằng sau của Tiêu Túc nên cô đã nhanh chóng nắm lấy tay của Tiêu Túc rồi để cả người nhẹ nhàng ngã vào lòng của Tiêu Túc.
Cơ thể cô ngã vào vòng tay của anh mà không hề báo trước, mùi thơm thoang thoảng bay đến, cơ thể Tiêu Túc trở nên cứng đơ, cậu ta cố gắng đẩy cô ra trong tiềm thức.
Giang Tiểu Bạch đột nhiên nói nhỏ: “Phối hợp với tôi một chút, có người tới
Tiêu Túc đang định nói điều gì đó nhưng chợt nhớ ra rằng bản thân đang đóng giả làm bạn trai của cô ấy và bây giờ cô ấy đang cần, vậy nên...!
Sau khi suy nghĩ tay của Giang Tiểu Bạch liền quàng lên cổ của cậu ta.
Đôi tay của cô mềm mại, làn da trắng mịn như trứng gà bóc, cô nhẹ nhàng xoa xoa cổ của cậu ta, Giang Tiểu Bạch nép đầu vào vòng tay của Tiêu Túc.
“Túc à, anh cũng thật là...!tại sao đến tham gia tiệc sinh nhật của bà nội mà lại không nói với em một tiếng vậy? Bây giờ lại đột nhiên chạy ra đây thật sự dọa người ta sợ chết khiếp rồi đây này.”
Tiêu Túc: “…”
Giang Tiểu Bạch nhẹ giọng nói thì thào chỉ nghe một cái là biết cố ý diễn, cô lại còn dùng cái giọng điệu nhẹ nhàng làm cho Tiêu Túc trợn tròn hai mắt lên khi nghe thấy.Cô nhóc này cũng thật là
Cô ấy rốt cuộc có mấy bộ mặt đây?
Giang Mai vừa tiến lại gần thì nghe thấy tiếng thì thầm của Giang Tiểu Bạch khiến cho cô ta suýt nữa thì nên tại chỗ sau đó cô ta nhìn thấy Giang Tiểu Bạch đang ôm Tiêu Túc mà Tiêu Túc cũng không hề đẩy Tiểu Bạch ra.
Giang Mai tức sôi máu, sau khi kiềm chế lại cảm xúc của bản thân thì cô ta tiến về phía trước.
“Tiểu Bạch à, ngài Tiêu hôm nay là khách đặc biệt của tiệc sinh nhật.
Mặc dù em có thể hiểu cho tâm trạng nôn nóng muốn tìm bạn trai của chị nhưng chị công khai ôm ngài Tiêu như thế này thì quả là không tốt chút nào?”
Sở dĩ cô ta tự tin nói vậy là bởi vì vừa nãy cô ta nghe thấy Tiêu Túc ở trước mặt mọi người nói cậu ta và Giang Tiểu Bạch chỉ là bạn.
Làm sao một người đàn ông có thể nói điều đó nếu anh ấy thích cô gái đó? Anh ấy nhất định phải cho tất cả mọi người biết rằng anh ấy thích cô ấy và muốn mọi người biết rằng người phụ nữ này là của riêng anh ấy.
Nhưng Tiêu Túc không làm như vậy, cậu ta nói rằng họ chỉ là bạn bè, điều đó cũng có nghĩa là hai người bọn họ căn bản không có bất kì mối quan hệ nào cả.
Bây giờ Giang Tiểu Bạch lại ôm cổ cậu ta và nói chuyện một cách nũng nịu như vậy, thật là không biết xấu hổ.Khi Giang Tiểu Bạch nhìn thấy dáng vẻ bực bội của Giang Mai cô ấy thấy rất sảng khoái, cô ấy vẫn không thèm nhúc nhích vẫn nép người trong vòng tay của Tiêu Túc, không chỉ vậy cô ấy còn ôm cậu ta chặt hơn.
Cơ thể của cô gái dính chặt vào người của Tiêu Túc, dây đàn trên người của Tiêu Túc đều bị đứt bởi vì chính sự gần gũi thân mật này khiến cậu ta thậm chí cảm nhận được rõ ràng cơ thể của cô.
“Vậy thì sao hả Giang Mai, tôi đang ôm bạn trai của chính mình thì tại sao cô lại giận dỗi như thế?" Giang Mai trợn tròn mắt lên rồi chỉ vào cô ấy: “Chị nói cái gì cơ?”
Giang Tiểu Bạch mỉm cười: “Cô không nghe rõ sao? Vậy thì tôi sẽ nói lại cho cô nghe một lần nữa, tôi đang ôm bạn trai của tôi, có vấn đề gì sao? Nếu lần này vẫn chưa nghe rõ thì là do cô gặp vấn đề về tại rồi, cô nên đến bệnh viện để được kiểm tra kịp thời.” “Giang Tiểu Bạch!” Giang Mai bị cô châm chọc liền hét lên: “Chị nói ngài Tiêu là bạn trai của chị sao, chuyện này làm sao có thể?" “Tại sao lại không thể?” Giang Tiểu Bạch là một người hiếu động, ở trong vòng tay của Tiêu Tô nhưng tay cô vẫn không nhàn rỗi chút nào, cô dùng ngón tay mơn vào người của Tiêu Túc rồi lại nghịch ngón tay, nói chung là thể hiện ra bằng rất nhiều động tác nhỏ.
Bản thân cô ấy thì không có cảm giác gì nhưng Tiêu Túc đang ôm cô ấy thì lại thấy hơi khó chịu.Một người đàn ông cao một mét tám mươi bảy cứ luôn đứng thẳng như khúc gỗ vậy, các sợi dây trên cơ thể dần dần bị đứt hết.
“Ngài Tiêu Túc rõ ràng đã nói trước mặt mọi người rằng anh ấy và chị chỉ là bạn bè thôi mà, bây giờ chị lại nói hai người là người yêu của nhau, làm sao có thể chứ? Ngài Tiêu, anh nói có đúng không? Vừa rồi rõ ràng anh đã nói trước mặt mọi người là anh và chị ấy chỉ là bạn đúng không?” *ồ?” Giang Tiểu Bạch nghe vậy liền nhìn về hướng của Tiêu Túc, cô thu một tay lại rồi đưa lên gãi cắm của cậu ta: “Anh nói với người khác rằng chúng ta chỉ là bạn bè thôi sao?”
Trán của Tiêu Túc đã lấm tấm mồ hôi, cậu ta bất lực nhìn người con gái đang ôm trong vòng tay.
Cô ấy thực sự là khác với những người con gái nhàm chán khác, đã nói chuyện lại còn động tay động chân, bây giờ lại còn sờ cằm của cậu ta, cô ấy thật sự coi cậu ta là người gỗ và không có bất kì phản ứng sinh lý nào hay sao?
Muốn diễn kịch đúng không?
Đôi mắt Tiêu Túc tối sầm lại, cậu ta đột nhiên nắm lấy những ngón tay trắng nõn mảnh mai của Giang Tiểu Bạch, cô sững sờ không ngờ rằng Tiêu Túc lại đột nhiên vươn tay tóm lấy cô.
Hơn nữa sau khi tay của Giang Tiểu Bạch bị cậu ta nắm lấy cô phát hiện ra tay của cậu ta đột nhiên rất nóng, không phải nhiệt độ bình thường bởi vì nhiệt độ cơ thể của cậu ta đã cao lên rất nhiều so với bản thân.Giang Tiểu Bạch có chút kinh ngạc lại nghe thấy giọng nói khàn khàn của Tiêu Túc.
“Ồ, đây không phải là sợ em trách anh nhận bừa sao? Bởi vậy quyền lựa chọn là của em, do em quyết định.
Giang Tiểu Bạch: “
Két?
Người đàn ông lúc này sao lại thay đổi như vậy...!
Không đợi cô kịp phản ứng lại Tiêu Túc lại nói: “Em nói anh là bạn trai của em vậy thì anh chính là bạn trai của em nhưng nếu em muốn từ chối và nói không phải thì anh cũng không ép buộc em.
Dù sao tất cả mọi thứ đều thuộc vào quyền lựa chọn của em.
Giang Mai sững người lại rồi hoài nghi nhìn về phía của Tiêu Túc: “Tiêu, ngài Tiêu, vừa nãy rõ ràng...!
Cô ta còn chưa kịp nói hết Tiêu Túc đã ném cho cô ta một cái nhìn thật lạnh lùng.
“Vị cô chủ đây có hứng thú gì với mối quan hệ giữa tôi và bạn gái tôi vậy?”
Giang Mai: "..
Chưa kể đến việc Giang Mai còn không biết nên phản ứng như thế nào, ngay cả Giang Tiểu Bạch cũng sửng sốt, bởi vì chính cô cũng không ngờ Tiêu Túc lại đột nhiên nói nhiều như vậy hơn nữa còn vừa nói bằng giọng khàn khàn vừa nắm lấy tay cô.
Cũng không biết tại sao Giang Tiểu Bạch thật sự cảm thấy tim đập nhanh hơn rất nhiều.
Giang Mai cắn môi dưới, cay đắng nhìn Giangimg.