Cô Vợ Đánh Tráo


Cô ta thực sự bị dọa cho sợ hãi rồi!
Lúc đầu khi nghe nói về đám cháy, cô ta nghĩ rằng đó là các biện pháp phòng tránh của khách sạn chưa được àm tốt, bọn người Hàn Thanh sợ đám cháy sẽ có ảnh hướng lớn, vì vậy mới hủy bỏ đám cưới.

Nhưng bây giờ nghe nói anh đã lên xe cứu thương thì toàn thân của Hứa Yến Uyển đã rơi vào trạng thái hoảng sợ.

Sao lại có thể như thế này được, chuyện này sao có thể xảy ra được?
“Cô, cô đang làm cái gì vậy? Cô sao lại kéo cà vạt của tôi, hãy thả tôi ra mau lên”
“Nói mau đi, tình hình bọn họ thế nào rồi?”
Hứa Yến Uyển không chỉ không chịu buông tay, mà còn tiếp tục hỏi, biểu cảm trên khuôn mặt và ánh mắt đều rất căng thẳng, lo lắng.

Người này tỏ ra bất lực: “Tôi cũng không biết mà cô ơi, tôi chỉ là một khách mời, chỉ để tham dự đám cưới, tôi chỉ biết rằng họ đã lên xe cứu thương, còn về sự việc sau này như thế nào, tôi cũng không có ở trên xe cứu thương, cô bảo tôi trả lời cô như thế nào?”
Nghê anh ta nói như thế, Hứa Yến Uyển cũng đã dần dần bình tĩnh lại rồi.

Cũng phải, anh ta nói đúng, anh ta cũng không đi theo lên xe cứu thương, tình huống về sau như thế nào anh ta làm sao biết được? Thôi Vậy, cô ta không nên ép buộc anh ta.


Nghĩ đến đây, Hứa Yến Uyển thả tay nắm trên cavat của anh ta và nói thầm: “Xin lỗi, tôi vừa rồi đã quá xúc động rồi, vậy anh có biết họ đi đến bệnh viện nào rồi không?”
“Yến Uyển”
Một giọng nói quen thuộc đến tai cô, Hứa Yến Uyển ngẩng đầu lên, bắt gặp thân hình cao to của Lâm Hứa Chính vội vàng chạy về phía cô.

“Anh Hứa Chính”
Khi nhìn thấy Lâm Hứa Chính, Hứa Yến Uyển nhanh chóng tiến về phía anh ấy, câu đầu tiên chính là: “Hàn Thanh anh ấy thế nào rồi?”
“Tình huống cụ thể như thế nào, anh cũng không quá rõ ràng, nhưng anh biết là bệnh viện nào, bây giờ đang chuẩn bị qua đó, có muốn đi cùng với anh không?” Lâm Hứa Chính nhìn ánh mắt về phía Hứa Yến Uyển lắc lư chìa khóa xe trong tay, Hứa Yến Uyển nghĩ cũng không cần nghĩ liền đáp ứng: “Được”
“Vậy thì đi thôi”
Sau đó Lâm Hứa Chính dẫn cô ta đi lấy xe, ở trên đường đi lấy xe cũng không có nhiều người, xung quanh đều rất yên tĩnh, Lâm Hứa Chính đột nhiên đã mở miệng nói ra một câu: “Nghe nói hỏa hoạn lần này có chút kỳ lạ, là phát sinh trong phòng trang điểm của cô dâu, em nói xem có kỳ lạ hay không?”
Nghe nói, Hứa Yến Uyển vốn dĩ bước chân đang vội vàng nghe vậy bỗng chốc bị đình trệ, da đầu của cô ta có chút tê lại suy nghĩ về câu nói này của Lâm Hứa Chính.

Anh ta là đang thăm dò cô ta ư? Không thì làm thế nào lại có thể nói như vậy chứ?
Nghĩ đến đây, Hứa Yến Uyến cắn môi dưới của mình trực tiếp nhìn vào mắt của Lâm Hứa Chính: “Anh Hứa Chính, anh đang nghi ngờ em ư?”
Nghe nói, Lâm Hứa Chính nở một nụ cười lãnh đạm: “Em căng thẳng làm gì? Anh chỉ đang nói về quá trình và tình huống này mà thôi, em sao mà có thể tự nhận việc này về mình rồi thế?”

“Bởi vì em thích Hàn Thanh” Hứa Yến Uyển không chút do dự mà nói: “Em và Tiểu Nhan là tình địch, anh nói với em rằng đám cháy là từ trong phòng trang điểm của cô ấy mà phát sinh, điều này không phải là đang chĩa vào em ư?”
“Ừm, theo những gì mà em nói, đích thực em là người có khả năng cao nhất để làm ra chuyện „ này.

Nếu như anh phủ nhận, Hứa Yến Uyển có thể cho rằng anh ta đang thử thăm dò cô, nhưng bây giờ anh ta lại nói thẳng ra như vậy, làm cho Hứa Yến Uyển bồng nhiền không còn lời nào để nói.

Một lúc lâu sau, khuôn mặt của Hứa Yến Uyển cắt không còn giọt máu.

“Anh Hứa Chính, anh nói như vậy rốt cuộc là có ý gì? Một khả năng sao? Không, em nên hỏi là, sao anh không hỏi là đám cháy này là do em đã đã làm ra đi? Anh Hứa Chính cũng coi như đã nhìn em lớn lên từ nhỏ, cho dù không phải là anh ruột của em, anh cũng nên coi em như em gái của mình mà đối đãi chứ? Bây giờ anh lại đang nghỉ ngờ em, à, nhưng mà cũng phải, nhưng trong tình huống này cũng thật khó để tin chuyện này không phải do em làm”
Nhưng mà không phải cô ta làm thì chính là không phải cô ta làm, dù sao thì cô ta cây ngay không sợ chết đứng.

Không muốn Lâm Hứa Chính nhìn chằm chằm vào cô ta như vậy, vô ý mà nói một câu: “Anh không nói là do em làm, chỉ là trên lập trường đang phân tích về sự việc này thôi, Tiểu Nhan xảy ra chuyện, em dù gì cũng ở bên là đối lập, nếu việc này không phải em làm, vậy em thử nghĩ xem ai là người có khả năng sẽ làm ra chuyện như vậy?”
“Làm sao mà em biết ai có khả năng làm ra việc này chứ, em…
Hứa Yến Uyển cố gắng tranh luận, nói được một nửa, nhưng đột nhiên suy nghĩ đến cái gì đó đột nhiên dừng lại chút, tâm trí của cô ta dường như nghĩ ra một cái gì đó, cô ta nghĩ ra lần trước Hạ Liên Cảnh trước mặt mình nói những lời kia.


Anh ta nói sẽ đi theo làm tùy tùng thay cô ta, sẽ thay cô ta làm chút chuyện.

Lễ nào, việc này là do anh ta đã làm ư?
Nghĩ đến đây, mặt Hứa Yến Uyển cắt không còn một giọt máu, cả người như đang ngã vào hầm băng.

Nếu như, nếu như chuyện này thực sự là do Hạ Liên Cảnh làm ra, vậy thì anh ta…
Ánh mắt của Lâm Hứa Chính không rời khỏi Hứa Yến Uyển, tự nhiên cũng quan sát được biểu cảm thay đổi trên khuôn mặt cô, cho nên rất nhanh đã cảm thấy được điều gì đó, anh ta nhíu mày lại: “Nhìn biểu cảm của em, dường như là biết được điều gì đó đúng không?”
Giọng nói của anh ta kéo thần trí của Hứa yến Uyển trở lại, nhìn vào ánh mắt trấn tĩnh của Lâm Hứa Chính, môi Hứa Yến Uyển khẽ di chuyển, khó khăn từ cổ họng mà phát ra âm thanh.

“Không, em không biết gì cả”
Cô ta hạ mắt xuống, không dám nhìn vào mắt của Lâm Hứa Chính: “Dù sao thì chuyện lần này cũng không phải do em làm, dù cho em có không thích Tiểu Nhan, nhưng em cũng không thể nào làm ra chuyện tổn thương Hàn Thanh được”
Cô ta biết rằng, Hàn Thanh đem Tiểu Nhan coi còn quan trọng hơn so với bản thân chính anh, ra tay với Tiểu Nhan đồng nghĩa với việc muốn lấy mạng của Hàn Thanh anh, cho nên, Hưa Yến Uyển từ trước đến giờ không bao giờ nghĩ sẽ làm gì với Tiểu Nhan.

Nếu thực sự phải làm gì đó để chiếm được sự chú ý của Hàn Thanh, vậy thì cũng như là tự mình hại mình.

Nhưng là cô ta cũng đã thử qua một lần rồi, Hàn Thanh căn bản cũng không cho cô ta sự quan tâm dư thừa nào.


Còn về Hạ Liên Cảnh, cô ta đã nghĩ rằng có thể là anh ta, nhưng sự việc vẫn chưa được làm rõ ràng, hơn nữa cô ta từ đêm đó đến giờ cũng chưa có gặp lại Hạ Liên Cảnh, hoặc có lẽ anh ta cảm thấy không có hy vọng gì vào chuyện với cô nữa rồi, liền trở về nước rồi, làm thế nào mà có thể làm những điều này cho cô ta chứ?
Tuy nhiên, lúc nãy cô có để lộ quá nhiều tin tức trên khuôn mặt của mình, do đó tầm nhìn của Lâm Hứa Chính cứ mãi đặt trên người mình không rời khỏi đầu của cô lúc nào, chính vào lúc Hứa Yến Uyển trong lòng cảm thấy sắp không thể trụ được nữa rồi, ánh mắt chằm chằm ấy mới chậm dãi rời khỏi người cô, tiếp theo nhanh chóng mở cửa xe rồi nói..

“Lên xe đi, đến bệnh viện trước đã”
Nghe thấy vậy, lúc này Hứa Yến Uyển mới thở phào nhẹ nhõm và theo sau Lâm Hứa Chính lên xe.

Lúc đang lái xe Lâm Hứa chính vẫn trong suy nghĩ, thực ra anh căn bản không hề nghi ngờ Hứa Yến Uyển, nếu như cô ấy muốn gây chuyện, trước kia cô ấy có rất nhiều cơ hội, không cần phải chờ đợi cho đến ngày hôm nay, huống hồ khi cô ấy nói chuyện với những người khác Lâm Hứa Chính cũng ở đó nhìn thấy.

Khi nghe tiếng có hỏa hoạn và Hàn Thanh bị thương, rõ ràng khuôn mặt của Hứa Yến Uyển lúc đó cũng rất mông lung, cô ta cũng hoàn toàn không biết đã xảy ra chuyện gì, điều đó có nghĩa là cô ta không liên quan gì đến chuyện này.

Nhưng, ngay cả khi cô ta không nhúng tay vào, việc này với cô ta thoát khỏi không liên quan sao?
E là cũng không có đơn giản như vậy.

Dĩ nhiên, những lời này Lâm Hứa Chính cũng không có nói ra, thực hư sự việc cần điều tra tìm kiếm thêm chứng cứ, sau khi xác định mới có thể kết luận được.

Sau khi Hứa Yến Uyển thắt chặt dây an toàn, tâm hồn đã trôi đi rất xa, mặc dù đã mấy ngày không nhìn thấy Hạ Liên Cảnh, nhưng đêm qua cô ta đã ở bên ngoài uống rượu, nhưng lúc thức dậy cô tuyệt nhiên đã trong nhà của mình, có thể đưa cô ta về nhà, ngoài Hạ Liên Cảnh ra còn có thể là ai khác?.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận