Khi nhìn thấy tin tức này, Giang Tiểu Bạch sững sờ, tối hôm qua mới gặp, hôm nay liên muốn đi xem bát tự?
Vả lại, làm thế nào mà chuyện đó còn có thể lưu hành trong thời đại này?
Nghĩ đến đây, Giang Tiểu Bạch chán nản gõ tin nhắn.
“Mẹ, bây giờ là thời đại nào rồi, còn cần phải đi xem có hợp tuổi hay không sao?”
Tin nhắn gửi xong, mẹ Giang gọi điện thoại tới.
“Bây giờ là cái thời đại nào rồi? Tất cả mọi người kết hôn sinh con đều phải xem bát tự, làm sao đến lượt con lại không cần không cần?” Nghe được giọng nói của Đỗ Tiêu Vũ, Giang Tiểu Bạch nhịn không được mà cong cong môi: “Xem bát tự không phải chỉ có vào thời cổ đại sao? Trước kia đều là cha mẹ giới thiệu, thậm chí ngay cả mặt cũng chưa từng thấy qua, mới cần phải xem bát tự.
Nhưng bây giờ, chỉ cần chúng con ở bên nhau là được.
Tại sao còn muốn đi xem bát tự? Nếu mẹ đi xem mà người ta phán không hợp, vậy có phải tụi con cũng phải vì chuyện này mà chia lìa sao?”
Đỗ Tiêu Vũ dứt khoát đáp: “Đúng Av,”
vậy.
Nghe vậy, Giang tiểu Bạch nhăn mặt.
“Vậy không được.”
Đỗ Tiêu Vũ: “Con nhóc thối, con cho rằng không cho thì mẹ sẽ không làm được sao? Con có biết mẹ nó muốn cưới con làm con dâu đến mức nào không? Nếu như mẹ đi hỏi mẹ nó ngày sinh của con trai bà ấy, thì người ta ngay lập tức đưa đến tay mẹ đó.
“
“Được rồi, vậy thì mẹ đi đi, dù sao cũng đừng quan tâm đến con, con không quan tâm kết quả ra sao, con cũng chỉ tin vào bản thân mình”
Đỗ Tiêu Vũ bị mấy câu nói của Giang Tiểu Bạch làm cho tức giận, bà ấy nói với cô một lúc lâu, Giang Tiểu Bạch cuối cùng thật sự cũng không muốn nghe, vì vậy cô liền cúp điện thoại của bà ấy.
Cúp điện thoại xong, Giang Tiểu Bạch vừa cầm điện thoại vừa chống mép giường chậm rãi đứng lên, sau đó kéo thân thể mệt mỏi nằm lại trên giường.
Đỗ Tiêu Vũ còn muốn nói gì đó với Tiểu Bạch, nhưng trong điện thoại vang lên âm thanh bận, bà ấy lập tức tức giận đến sắc mặt cũng thay đổi, ở trước mắt chồng bà tức giận nói.
“Anh xem con bé này, nhất định là bị anh chiều đến sinh hư mà, bây giờ lại thành bộ dạng như vậy, hỏi ngày bát tự cũng không cho, làm gì có ai kết hôn mà không hợp bát tự?”
Giang Ngạn Kha nghe vậy liền ngồi đối diện ho nhẹ hai tiếng nói: “Chúng ta khi kết hôn cũng có hợp nhau đâu”
Nghe nói vậy, Đỗ Tiêu Vũ liền phản bác: “Ai nói không hợp nhau?”
“Hợp?” Giang Ngạn Kha có chút kinh ngạc, giống như cũng không biết đến chuyện này: “Chúng ta hợp nhau khi nào? Không phải lúc đầu nói là không hợp sao?”
Vẻ mặt Đỗ Tiêu Vũ buồn bực, để điện thoại di động lên mặt bàn ở bên cạnh.
“Là mẹ em đã giúp chúng ta đi xem.
Hồi đó em cũng giống như Tiểu Bạch cứ nghĩ là không hợp, nhưng bà ấy đã đi xem rồi, sau đó nói rằng chúng ta là do trời tác hợp.”
Nghe được bốn chữ do trời tác hợp, Giang Ngạn Kha hiển nhiên là rất vui vẻ, trên mặt đều là vẻ tràn đầy vui sướng: ‘Do trời tác hợp? Vậy nếu ngay từ đầu không hợp nhau thì có lẽ em sẽ không gả cho anh rồi? “
“Chuyện cũ năm xưa anh nói làm gì? ” Đỗ Tiêu Vũ bất mãn trừng mắt nhìn ông ta, giọng điệu đột nhiên trở nên nghiêm túc: “Muốn gây chuyện với em sao? Hồi đó chính em cũng có nói không xem bát tự, nhưng chúng ta cũng ở bên cạnh nhau đó.’ Vợ hung dữ như vậy Giang Ngạn Kha liền không dám trả lời, dỗ bà ấy: “Tiêu Vũ, Em đừng tức giận, anh chỉ là kinh ngạc một chút thôi.
Hơn nữa anh cảm thấy chúng ta hồi đó không muốn đến với nhau, nếu Tiểu Bạch không muốn xem bát tự thì chúng ta cũng nên tôn trọng con bé “
“Nhưng cuối cùng không hợp thì sao? Bản thân con bé nghĩ không hợp, vậy để người làm mẹ này tác hợp cho vậy.
Cũng chính vào lúc này Đỗ Tiêu Vũ mới hiểu được vì sao mẹ bà ấy năm xưa lại làm như vậy, làm người dù sao vẫn sống đến bạc đầu giai lão, nhưng chuyện quan trọng trong mỗi thời đại đều khác nhau.
Khi còn bé thì xem trọng nhưng sau khi lớn lên đột nhiên cũng không còn xem trọng nữa, nhu cầu sau khi lớn lên đến thời kỳ trung niên cũng không còn cần nữa.
Cũng giống như trước đây, bà không hiểu vì sao mẹ luôn xen vào tình cảm của bà ấy, không phải là vì quan tâm sao?
Dĩ nhiên, bây giờ bà ấy đã là mẹ, nên có thể hiểu được.
Bà ấy lo lắng Tiểu Bạch trong tương lai sẽ không có cuộc sống hạnh phúc, nhưng bà ấy cũng phải cho cô một chút không gian, nên vẫn là lặng lẽ đi tác hợp, dù kết quả có ra sao.
Lương Nha Hoà cười, đưa Đõ Tiêu Vũ đi vào một con hẻm sâu, chỉ tay về phía trước: “Gần đến rồi”
Trong căn phòng nhỏ cuối con hẻm sâu, cánh cửa gỗ đóng then cài, một người đàn ông què đang ngồi bên trong xem bói cho ai đó, và vừa hay cặp đôi đó chuẩn bị rời đi, vì vậy đến lượt Lương Nha Hoà và Đỗ Tiêu Vũ.
Sau khi cả hai ngồi xuống, trợ lý của người què mới lên tiếng.
“Hai vị muốn xem cái gì?”
Lương Nha Hoà lấy ra ngày sinh của con trai đưa ra: “Chúng tôi tới đây tính ngày bát tự hợp duyên cho con „“
Cai.
Nghe nói vậy, Đỗ Tiêu Vũ cũng đem ngày sinh tháng đẻ của con gái mình đưa ra.
Người trợ lý bọn họ nhìn một cái, nhận lấy hai tờ giấy rồi đưa cho thầy bói.
Không hiểu vì lý do gì mà Đỗ Tiêu Vũ lại trở nên căng thẳng, nắm chặt lấy tay, Lương Nha Hoà không nhịn được cười khi thấy bà như thế này: “Đừng căng thẳng, Tiểu Bạch và Tiêu Túc nhất định sẽ hợp nhau!”
“)P Thầy bói nhắm mắt bắt đầu đếm sau khi đọc xong hai lá số tử vi của hai người.
Xung quanh yên lặng, Đỗ Tiêu Vũ có thể nghe thấy nhịp tim của chính mình.
Không hiểu vì sao, bà ấy đột nhiên có một linh cảm rất mơ hồ.
Nhìn thấy thây bói còn đang tính toán, Đỗ Tiêu Vũ trong lòng nóng như lửa đốt, ngay lúc bà ấy muốn đứng lên nói không cần nữa thì ngay lúc đó thây bói đột nhiên mở mắt.
Sau đó ông ta nhìn hai người họ, và từ từ mở miệng.
“Đây là tính nhân duyên cho hai người sao?”
Lương Nha Hoà lập tức gật đầu: “Đúng vậy, thầy bói, nhân duyên của hai đứa nhỏ này như thế nào? Có phải trời định không?”
Thầy bói không nói, chỉ liếc nhìn Đỗ Tiêu Vũ một cái, Đỗ Tiêu Vũ lại càng căng thẳng, đến không dám thở mạnh.
Nhìn vào biểu cảm này, chẳng lẽ phải là kết quả không tốt? Nhưng bà ấy không dám hỏi.
Tuy nhiên, Lương Nha Hoà đã nhận ra điều đó không đúng, do dự một lúc mới hỏi: “Thầy bói? Kết quả thế nào?”
“Cuộc hôn nhân này không nên tổ chức.
“Mệnh hai người này tương khắc, ngũ hành khí trường cái gì cũng không hợp.
Nếu như lấy nhau, không sinh ly cũng tử biệt”
Thầy bói phán rất nặng nề, không có một chút tế nhị.
Lương Nha Hòa và Đỗ Tiêu Vũ sững sờ một hồi, hồi lâu cũng không có phản ứng.
“Thầy, thây bói, đây không phải sự thật đúng không? Hai đứa nhỏ rõ ràng có quan hệ rất tốt, sao lại cái gì cũng không hợp? Có phải thầy tính sai rồi không?”.