Nói cô tùy hứng cũng được, sao cũng được.
Vào thời khắc này, trong khoảnh khắc này, Giang Tiểu Bạch có suy nghĩ muốn kết hôn với Tiêu Túc, sinh con cho anh, cùng anh sống hết đời.
Cô hiếm khi thích ai, cho tới nay cô đều tôn thờ chủ nghĩa độc thân.
Dù sao cô cũng cảm thấy bây giờ phụ nữ vốn không cần dựa vào đàn ông mà sống, chuyện đàn ông làm tốt cô đều có thể làm được.
Cho nên cô vốn không cần tìm một người đàn ông để làm giảm chất lượng cuộc sống của mình.
Nhưng mà người trước mặt này khiến cô có suy nghĩ muốn sống với anh cả đời.
Nhiều năm như thế vậy lại xuất hiện một người như thế, vậy thì cô sẽ không tùy ý bỏ lỡ người đàn ông này.
Mình gặp được một người, mình thích anh ấy, muốn ở cùng với anh ấy, nhưng mình không nhất định phải sinh con với người đó, chỉ muốn cùng người đó sống hết đời.
Người này đều phù hợp với tiêu chí bên trên, đúng lúc nhân phẩm anh ấy cũng tốt, ba mẹ chồng tương lai cũng thích mình, vậy thì còn cân nhắc gì nữa?
Đây là mục đích trong cuộc đời của Giang Tiểu Bạch.
Cho nên cô quyết định rất nhanh.
Mà Tiêu Túc giống như đang nằm mơ, cũng không biết Giang Tiểu Bạch đụng cho mơ màng hay bị một câu chúng ta kết hôn đi làm cho chấn động.
Tóm lại, rất lâu anh còn chưa hồi phục tinh thần.
Đến khi Giang Tiểu Bạch tủi thân nhìn anh chằm chằm: “Này, anh là đàn ông lại chẳng hiểu tình cảm gì cả.
Cô gái ở trước mặt anh nói với anh chúng ta kết hôn đi, anh lại chẳng có chút phản ứng nào.
Dù cho anh không chủ động thì cũng phải có chút phản ứng chứ? Ví dụ nói vui quá, hay là… Ưm”
Cô vẫn chưa nói xong, trước mắt đột nhiên tối đen.
Môi mỏng của Tiêu Túc hôn lên môi cô, chặn hết mọi lời nói của cô.
Giang Tiểu Bạch chưa kịp chuẩn bị đã bị hôn, cô bị hôn đến ngẩn người.
Mi mắt cô khẽ run, ngơ ngác nhìn Tiêu Túc ở trước mặt đã nhắm mắt lại nghiêm túc hôn cô.
Được, trái lại anh chủ động.
Giang Tiểu Bạch cũng nhắm mắt lại, hưởng thụ nụ hôn này.
Cũng không biết qua bao lâu, cuối cùng Tiêu Túc cũng rời môi đi, đỡ trán cô, hơi thở hơi nặng nề.
“Quyết định xong rồi?”
Biết anh hỏi điều gì, Giang Tiểu Bạch cũng nghiêm túc: “Ừm”
“Được” Giọng nói của Tiêu Túc hơi khàn khàn, sau đó bế cô lên đi vê phía phòng ngủ.
Giang Tiểu Bạch lúng túng chớp mắt: “Anh muốn làm gì?”
“Thay quần áo.”
Thay quần áo?
Cái gì? Giang Tiểu Bạch nghĩ là anh muốn ngủ với mình, ai ngờ anh lại muốn thay quần áo? Bây giờ thay quần áo làm gì?
Sau khi Giang Tiểu Bạch thay quần áo xong, Tiêu Túc đã dẫn cô ra khỏi cửa.
“Bên ngoài trời lạnh, mặc nhiều một chút”
Nói xong, Tiêu Túc còn lấy khăn quàng cổ trên người quấn lên cổ cô.
Giang Tiểu Bạch đi theo anh vào thang máy, có vẻ khó hiểu hỏi: “Chúng ta đi đâu thế?”
Cô không rõ, vì sao sau khi cô chủ động nói muốn kết hôn, Tiêu Túc lại dẫn cô ra ngoài?
Chẳng lẽ anh muốn dẫn cô đi gặp người lớn vào lúc này?
Thật sự chẳng rõ anh muốn làm gì, Giang Tiểu Bạch hỏi cũng không có kết quả, nên không hỏi nữa.
Đến khi Tiêu Túc chạy xe vào bãi đỗ xe dưới tâng hầm siêu thị, sau đó cùng cô đi thang máy đến lầu sáu.
Lầu sáu này là tầng chuyên bán châu báu trang sức.
Cũng chính vào lúc này, Giang Tiểu Bạch cũng đã biết rõ Tiêu Túc dẫn cô tới đây làm gì.
Mặc dù cô đã đoán được, nhưng cô vẫn muốn trêu chọc Tiêu Túc một chút.
“Anh dẫn em tới đây làm gì? Bây giờ tối rồi mà chúng ta còn chưa ăn tối nưa.
Nghe vậy, Tiêu Túc dừng chân lại, nhìn về phía cô: “Vậy chúng ta đi ăn cơm trước?”
Khóe miệng Giang Tiểu Bạch giật một cái, cô không nên lắm lời!
May mà tư duy xoay chuyển kịp, Tiêu Túc ôm eo thon của cô, dịu dàng nói khẽ: “Đi chọn nhẫn cưới trước, chọn xong thì đi ăn cơm.
Em nhịn một lúc nữa, đến lúc đó anh dẫn em đi ăn, em muốn ăn gì cũng được”
Thế này còn tạm được, Giang Tiểu Bạch không có ý kiến.
Hai người dừng lại trước một cửa hàng trang sức, rất nhanh có nhân viên phục vụ hướng dẫn đi đến.
“Chào quý khách, xin hỏi quý khách cần mua gì?”
Tiêu Túc nói: “Muốn xem thử nhẫn cưới: “Quý khách muốn kết hôn ạ? Chúc mừng ạ, hai người trông rất xứng đôi, bên này là khu nhẫn cưới”
Giang Tiểu Bạch hơi ngượng ngùng, nhưng tay lại bị Tiêu Túc kéo vê phía trước, sau đó nhân viên bắt đầu giới thiệu.
“Nhẫn cưới của chúng tôi có rất nhiều kiểu dáng, hai vị có thể xem cái này.
Cái này là sản phẩm mới mùa này của chúng tôi, phù hợp với thẩm mỹ hiện nay.
Nhân viên bán hàng lấy một chiếc nhãn ra đặt trước mặt hai người.
Giang Tiểu Bạch nhìn thoáng qua kiểu dáng và tạo hình, nói là sản phẩm mới thật ra cũng là kiểu dáng bình thường, đều là kiểu cũ cả.
Cô cũng không phải đặc biệt thích, vừa muốn nói gì, Tiêu Túc giống như hiểu được suy nghĩ trong lòng cô, mở miệng nói: “Còn có loại khác đặc biệt hơn không?”
Nhân viên mua hàng lập tức nhận thấy hai người không thích kiểu nhẫn này, thế là cất chiếc nhẫn bình thường này vào, giới thiệu cho bọn họ kiểu dáng khác, Nhưng mà nhìn tới nhìn lui, hai người Giang Tiểu Bạch và Tiêu Túc cũng không hài lòng lắm.
Đến cuối cùng, nhân viên bán hàng hơi bất đắc dĩ nói: “Hai vị không hài lòng lắm phải không ạ? Vậy có muốn thử nhẫn được đặt trước của chúng tôi không?”
Hàng đặt trước?
Giang Tiểu Bạch cảm thấy hứng thú: “Như thế nào?”
“Kiểu dáng đồ đặt trước có thể theo mô tả của hai vị, sau đó chúng tôi để nhà thiết kế chuyên nghiệp vẽ ra.
Sau khi ra thành phẩm sẽ cho hai vị xem qua, nếu hài lòng thì dựa vào kiểu dáng đó làm.
Nhưng mà chỉ phí của loại này hơi cao, có thể cao gấp đôi loại bình thường.
Nhiều tiền như thế?
Lần trước, Giang Tiểu Bạch đi khách sạn đã tiêu rất nhiều tiền của Tiêu Túc, cô lập tức từ chối: “Vậy thôi đi, chúng ta xem lại đi: Ai biết Tiêu Túc lại nói: “Đặt làm đi”
Nghe vậy, Giang Tiểu Bạch không thể tin nhìn về phía anh: “Tiêu Túc?”
Người này điên rồi sao?
“Không phải sức tưởng tượng của em rất tốt sao? Em muốn làm kiểu nào?” Tiêu Túc không cảm thấy có gì không đúng, liếc mắt nhìn về phía Giang Tiểu Bạch.
Giang Tiểu Bạch mấp máy môi đỏ, sau đó cười nói với nhân viên bán hàng: “Thật xin lỗi, tôi bàn bạc với anh ấy một chút”
Nhân viên bán hàng gật đầu cười.
Vì thế Giang Tiểu Bạch đã kéo Tiêu Túc ra khỏi cửa hàng, sau đó khẽ nói: “Đặt làm trước rất đắt, chỉ là một cái nhẫn cưới mà thôi, không cần thiết làm long trọng như thế.
Tiệm này chúng ta cảm thấy không được thì có thể xem cửa hàng khác, thế nào cũng tìm được loại chúng ta thích.”
“Cả đời này của Tiêu Túc anh chỉ kết hôn một lần, chiếc nhẫn kết hôn rất quan trọng, cái gì gọi là mà thôi? Chắc chắn đặt làm sẽ hợp ý hơn mình chọn”
“Nhưng mà phải tiêu rất nhiều tiên?
Lần trước ở khách sạn anh đã bỏ ra nhiều tiền như thế.
Mặc dù em sẽ kết hôn với anh, nhưng em không muốn anh tiêu nhiều như thết”
“Không phải chi, đều là anh tự nguyện” Tiêu Túc mấp máy môi, sau đó nhìn cô nghiêm túc nói: “Dù sao anh cũng không phung phí tiền nhiều năm rồi, đều luôn tích lũy, sau khi kết hôn đều là của em”.