Nghĩ tới đây, Mạnh Khả Phi tự giễu trong lòng, rõ ràng muốn tập trung học hành mà lúc này ngay cả sách cũng không đọc nổi, chỉ có thể đóng sách vở lại rồi mở sách môn khác ra học, sau đó lại từ từ phát hiện ra căn bản môn học này cô cũng không đọc lại được.
Không biết hai người Viên Nguyệt Hàn và Trương Hiểu Lộ ở phía sau đang nói chuyện gì mà cả hai cùng nở nụ cười ha ha rất vui vẻ, cô cầm lấy chiếc gương nhỏ trên bàn soi ra đằng sau, vừa vặn thấy cảnh cười đùa vui vẻ của hai người kia.
Rõ ràng bộ dạng của hai người họ đang cười đến vô cùng vui vẻ, nhưng không hiểu sao cô lại cảm thấy nụ cười của Viên Nguyệt Hàn đầy sự châm chọc, cô đặt gương xuống tiếp tục giả vờ học bài.
Chờ Đường Viên Viên tắm rửa xong cô mới cầm quần áo của mình bước vào phòng tắm.
“Khả Phi, cậu đã về rồi à, tớ…”
Đường Viên Viên vốn dĩ muốn chào hỏi cô ấy nhưng Mạnh Khả Phi lại trực tiếp lướt qua người cô, chào cũng không chào lại cô một câu, ngay cả liếc mắt cũng không nhìn lấy một lần.
Đường Viên Viên ngây ngẩn cả người, quay đầu lại.
Rầm!
Mạnh Khả Phi dùng hết sức đóng sập cửa phòng tắm lại, Đường Viên Viên đứng tại chỗ ngây ra như phỗng.
Trương Hiểu Lộ và Viên Nguyệt Hàn ở bên kia cũng phát hiện ra chuyện đó, hai người họ liếc nhau, sau đó Viên Nguyệt Hàn bước tới kéo Đường Viên Viên tới chỗ cô ta.
“Hai cậu lại cãi nhau đấy à?”
Đường Viên Viên lắc đầu: “Không có mà”
“Vậy sao cậu ấy lại mặt nặng mày nhẹ với cậu chứ?”
“Tớ cũng không biết nữa” Đường Viên Viên tiếp tục lắc đầu, có chút đau lòng nhưng vẫn lên tiếng: “Có thể là do cậu ấy làm thêm vất vả nên mệt mỏi quá thôi”
“Có mệt thế nào đi chăng nữa cũng không thể trút giận lên người cậu được, cậu có phải chỗ để cậu ấy phát tiết đâu, huống hồ trước đây cậu đối xử với cậu ấy rất tốt mà, cậu ấy làm như vậy cũng quá không biết điều rồi đấy”
Đường Viên Viên nhíu mày: “Các cậu đừng nói như vậy, bình thường cậu ấy đối xử với tớ rất tốt”
“Viên Viên, chúng tớ không muốn nói xấu Khả Phi đâu, chúng tớ chỉ đang nói sự thật thôi mà, nếu như cậu ra ngoài có chuyện phiền lòng thì khi quay lại cậu cũng đối xử với mọi người như vậy sao?”
Nghe cô ta nói xong, Đường Viên Viên hơi ngập ngừng.
“Đúng chứ, cậu sẽ không làm vậy đâu, hơn nữa vừa rồi khi cậu ấy vào phòng đưa quà sinh nhật cho tớ mà, vì sao chỉ đối xử như vậy với mình cậu chứ, chắc chắn là cậu đã khiến cậu ấy tức giận gì rồi đúng không?
Gương mặt của Đường Viên Viên nhăn hết lại, cuối cùng dừng mắt trên mặt hai người họ: “Các cậu, có phải đang muốn châm ngòi ly gián hay không?”
Châm ngòi ly gián?
Viên Nguyệt Hàn theo bản năng xua tay: “Không đâu không đâu, sao.
có thể châm ngòi ly gián được chứ, nếu như muốn châm ngòi ly gián thì phải bày trò gây sự ngay từ đầu mới đúng chứ, nhưng mà vừa rồi cậu cũng thấy đấy, chuyện này cũng không phải là tớ bắt Mạnh Khả Phi mặt nặng mày nhẹ với cậu mà”
Trương Hiểu Lộ khoanh hai tay trước ngực: “Được rồi Nguyệt Hàn, cậu đừng nói nhiều quá với cậu ấy, cậu ấy và Mạnh Khả Phi là chị em tốt của nhau, không nghe nổi những lời này của cậu đây, chỉ cảm thấy cậu đang nói xấu người khác thôi”
“Tớ mặc kệ Khả Phi có mặt nặng mày nhẹ với tớ hay không, đó là chuyện của tớ,có thể nào thì cũng để tớ tự suy ngẫm, hy vọng sau này các cậu không nói lại những lời đó nữa.
”
Sau khi nói xong Đường Viên Viên lập tức xoay người rời khỏi đó.
Viên Nguyệt Hàn thấy thế muốn chạy theo giải thích với cô, lại bị Trương Hiểu Lộ ngăn lại không cho đi.
Sau đó cô ta tỏ vẻ thần bí nói: “Đừng giải thích nữa, càng nói càng cảm thấy cậu đang châm ngòi ly gián thôi, rốt cuộc trước đó cậu ta cũng đã ghét chúng ta rồi, cho dù bây giờ đã làm lành cũng sẽ không tin tưởng chúng ta nữa, có xin lỗi như thế nào cũng vô dụng thôi”
Viên Nguyệt Hàn: “…”
Không ngờ mọi chuyện vốn dĩ đang tốt đẹp lại thành ra như vậy.
Mạnh Khả Phi đáng chết, đều tại cô ta!
Vì không muốn Viên Nguyệt Hàn và Trương Hiểu Lộ tiếp tục chế giễu nên đêm hôm đó Đường Viên Viên không tìm Mạnh Khả Phi nói chuyện nữa, mọi người dần chìm vào giấc ngủ, chờ đến sáng hôm sau, cô cố tình dậy sớm chạy xuống bên dưới đợi Mạnh Khả Phi.
- -----
Cập nhật chương mới nhanh nhất trên TruyệnApp!.