Cô Vợ Giả Mạo Rất Thần Bí

Quả nhiên là vì chuyện này. Haizz, miệng của gia gia đúng là rất nhanh.

“Cẩn Chi, trong lòng con rốt cuộc đang nghĩ cái gì? Loại người đó, con vẫn muốn... vẫn muốn...”

Hà Cúc Hoa trong đầu choáng váng nói không rõ ý, cái này rốt cuộc lại liên quan đến con tiện * đó. Bà nghĩ một hồi sau đó mới nói nốt nửa câu còn lại:

“...Con vẫn có thể gần gũi được?”

Con trai bà, mặc dù không nói ra là bị bệnh ưa sạch sẽ nghiêm trọng, nhưng bà biết hắn trời sinh đã “thích ở sạch”.

Đông Đình Phong cúi đầu hỏi Hà Cúc Hoa về những loài hoa, rất nền nã, dường như không nghe thấy những lời của mẹ hắn, từ từ nói khen ngợi một câu không đâu:

“Mẹ, loại hoa này thật thơm, tặng con một chậu để con để trong phòng làm việc...”

Không thấy hồi âm, hắn chỉ biết ngẩng đầu lên thì thấy mẹ hắn với bộ dạng buông xuôi, ánh mắt nhìn hắn chằm chằm không muốn trả lời, không khỏi dật dật khóe miệng, mỉm cười ôm lấy Hà Cúc Hoa:

“Con rất rõ mình đang làm cái gì. Mẹ yên tâm, cục diện này sẽ không duy trì lâu đây, có lẽ là mấy tháng, cũng có thể là một năm, con sẽ lập lại trật tự mà...”

“Đó là ý gì?”

Hà Cúc Hoa cau mày, bà đã già rồi sao? Tại sao lại nghe không hiểu gì vậy?

“Nghĩa là con sẽ giúp mẹ lấy lại công đạo. Con của mẹ tuyệt đối sẽ không khiến mẹ mất mặt.”

Đúng vậy, con trai của bà, vẫn là đứa trẻ ưu tú của Đông gia, lẽ ra nên có được một lương duyên cẩm tú, nhưng hết lần này lần khác hắn lại lấy phải một nữ nhân không cân xứng, mất hết cả thể diện.

Vừa nghĩ đến chuyện này, Hà Cúc Hoa liền cảm thấy giận. Tiếc rằng gia phong Đông gia nghiêm ngặt, qua nhiều năm vẫn là lão gia gia quyết định, do đó, chuyện hôn nhân đại sự của con trai bà, bà hầu như không có quyền can thiệp, lại thêm lúc đó Hàn Tịnh đang mang thai đứa cháu nội của bà, bà chỉ có thể cam chịu. Nhưng hiện tại, bà vô cùng ân hận.

“Nói như vậy, con vẫn dự định ly hôn đúng không?”

“Dạ! Thời cơ đến con lập tức ly hôn.”

Đông Đình Phong gật đầu, hôn nhân của hắn và Hàn Tịnh sớm muộn gì cũng phải kết thúc, ngay từ lúc kết hôn, hắn đã dự đoán được kết quả này, nhưng lại là do cô đề nghị khiến hắn không thể tưởng tượng ra được.

Còn hiện nay mà nói, hắn bất luận thế nào cũng không ly hôn...

Bởi vì, hắn còn có nhiều chuyện không rõ, mà lần này, đây chính là cơ hội mà hắn chờ đợi suốt mấy năm nay, hắn đương nhiên phải lợi dụng chuyện tốt này rồi.

Sự xuất hiện của Thôi Tán tuyệt đối không phải ngẫu nhiên, chuyện này, hắn có thể khẳng định, nhưng thái độ khác thường muốn ly hôn của Hàn Tịnh chỉ bởi vì Thôi Tán sao?

Vấn đề này, rất đáng để bàn bạc.

Tại sao hắn luôn cảm giác có cái gì không đúng?

***

Rời Đông viên, trên đường đến gặp khách hàng, Đông Đình Phong ngồi trong xe chợp mắt, trong đầu hiện lên không phải là những số liệu kia, cũng không phải là những con số hàng tỷ lúc đàm phán, mà là khuôn mặt xinh đẹp kia lúc không trang điểm.

Hàn Tịnh gả cho hắn đã được sáu năm, ngoại trừ tối hôm đó ra, hắn chưa bao giờ nhìn kỹ càng khuôn mặt cô cả.

Trong trí nhớ của hắn, khuôn mặt trước kia của cô thanh tú, ấn tượng ôn nhu, rất hiền lành, hay ngại ngùng, không giỏi đối đáp, là một nữ sinh dễ đỏ mặt, nhưng ấn tượng đó vì nhiều năm không tiếp xúc nên rất mơ hồ, còn hiện tại, cô lại hoàn toàn thay đổi so với trí nhớ của hắn: Đó là một loại gì đó không chịu khuất phục, không sợ hãi, dám hống hách trước mặt hắn, biểu cảm tức giận cũng rất phong phú, hoàn toàn thay đổi so với ấn tượng ngày trước.

Cô không giống như một con búp bê được thiết kế tinh xảo, mà có sự tức giận của con người, chạy khắp nơi khiêu chiến với tính nhẫn nại và sức chịu đựng của hắn.

Hắn nên tức giận, vì lần này trở về, cô hoàn toàn không để ý đến thể diện của hắn, hành sự vô cùng hồ đồ.

Nhưng những hồ đồ có toan tính từ trước ấy lại khiến hắn không tự chủ được mà để ý đến nhất cử nhất động của cô.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui