Kenny Đinh nhíu mày chặt hơn, nhẫn nại dỗ dành: "Nói bậy, ba ba làm sao có thể không yêu con được chứ? Tất cả mọi thứ ba ba làm bây giờ, cũng là vì muốn tốt cho con, con hãy ngoan ngoãn nghe lời, đợi đến khi hạng mục hoàn thành xong hạng mục rối, ba ba lại đến đón con, có được không?"
"Không được!" Định Thanh Thanh nói như định đóng cột: "Chính bời vì hạng mục đang đến giây phút then chốt, nên con nhất định phải quay về, con muốn chia sẻ niềm vui với ba ba ngay giây phút đầu tiên! Trữ phi, mọi người không muốn chia sẻ cùng con!"
Con nha đầu này, trước đây đều là công ngang đánh thằng, bây giờ sao lại còn trà treo nữa?
Kenny Đinh và Peter Hoàng hai mắt nhìn nhau, vừa không vui vừa bất lực.
Giây lát, Kenny Đinh mới mở miệng nói: "Con xác định con muốn quay vế?"Đình Thanh Thanh vừa nghe có điểm, gương mặt vội vàng tươi cười, gật đầu như giã toi: "Da vâng, con xác định và cực kỳ xác định, ba ba, lần này con ở trên đào gặp được mấy người rất thú vị, con chỉ hận không thể dẫn họ đến gặp ba ba ngay lập tức, ba ba yên tâm, con đàm bảo sẽ ngoan, tuyệt đối sẽ không đi trêu chọc nhóm người của tổ hạng mục nữa, bảo gồm luôn người thân của họ, ba ba, con chỉ muốn ở bên cạnh ba ba, con chỉ muốn ngay giây phút đầu tiên chia sẻ niềm vui với ba ba, ba ba hãy cho con cơ hội này đi!
Chủ hai, Chủ Hai, chủ nói giúp con vài lời đi! Chú không phải nói chú là người thương con nhất sao?"
Hoàn Peter Hoàng bị ám thị, chỉ có thể không biết xấu hổ mà cười nói với Kenny Đinh cười: "Anh hai, em thấy dạo này Thanh Thanh thật sự cũng rất ngoan ngoan, hay là chúng ta dẫn theo con bé về đi? Người một nhà mà, đúng là có chuyện gì cũng nên chia sẻ với nhau!"
Ông ta nói xong, lại vội vàng quay đầu nhìn Đinh Thanh Thanh sắc mặt nghiêm nghị nói: "Nha đầu, chủng ta nói trước nhé, cháu quay về thì mọi hành đồng đều phải nghe theo chi huy, tuyệt đối không được gây thêm phiền phức cho ba ba cháu, đặc biệt là không thể gây rối với hạng mục, cháu có làm được không?""Được được dược, cháu đàm bảo được!" Đinh Thanh Thanh cảm kích chớp mắt nhìn Peter Hoàng: "Câm dân chủ hai, cảm ơn ba ba! Vậy con nhanh chóng di sắp xếp hành trinh.
À đúng rồi, con phải mang theo nhiều rượu quay về, đến lúc đó có thể khui rượu mừng thành công"
Kenny Định nghe thấy chủ cháu kẻ tung người hứng, cảm giác như bản thân tự nhiên đồng tình.
Chỉ là, câu cuối cùng của Đinh Thanh Thanh, ngược lại nói đúng ý ông ta.
Ông ta khu khụ thanh quản, nghiêm khác nói: "Những lời mà con nói được, bản thân con phải ghi nhớ, nếu như con lớn gang dám ảnh hưởng đến kế hoặc cho ba ba, dù là con gái ruột cũng không nể mặt nhé."
Đinh Thanh Thanh đưa tay lên làm động tác "Ok": "Không vấn để gì, vây để con đi sắp xếp.”
Cúp điện thoại, Đinh Thanh Thanh thở phào một
Còn may, thuận lợi qua cửa!
Cốt loại căn cứ.
"Khu khu...!Khu khu khu.."
Đi trên hàng lang, Kenny Định, Peter Hoàng nghe hơi.thấy tiếng tiếng ho của Hoắc Kiến Phong từ trong phòng vọng ra, đồng thời khựng lại bước đi, nhíu mày lai
"Anh hai, cái tên họ Hoắc này họ càng ngày càng dữ dội, sẽ không chết ở đây đó chứ? Em thất nét nhan trên trán tên này, sắp kéo rớt xuống đất rồi, sợ là sẽ không sống được mấy ngày nữa." Peter Hoàng khinh khi bĩu môi,
Kenny Đinh sắc mặt nghiêm trọng, ảnh mặt lộ lên hung ác: “Cho nên chúng ta cần phải gia tăng tốc độ.
Dù cho có chết, cũng phải bắt anh ta hoàn thành xong hạng mục rồi mới đi chết!"
Peter Hoàng mở to mắt ra: “Vậy anh hai, chúng ta nhanh đi xem thứ?"
Kenny Đinh không nói gì thêm, nhấc bước chân lên đi vào phòng của Hoắc Kiến Phong.
Vừa mới vào, Kenny Đinh lại trở về bộ mặt hiển từ thánh thiện, biểu cảm rất quan tâm nói: “Ngài Phong, sức khỏe của ngài có sao không? Có phải là quá mệt mỏi rồi không? Có cần nghi ngơi chút không?"
Hoắc Kiến Phong che miệng ho khù khu hai tiếng, xua xua tay nói: "Không sao không sao, chỉ là bệnh cũ thôi, ngài Đình không cần phải lo lắng
Anh yêu ôt cười, gò má phù đầy nếp nhăn da dèthì vàng khè.
Kenny Đinh và Peter Hoàng trên mặt đồng thời lộ ra vẻ lo lắng, chỉ có điều không phải vì Hoắc Kiến Phong, mà vì hạng mục của bọn họ.
Peter Hoàng nhíu mày nói: "Ngài Phong, nếu không được thì ngài hãy nghỉ ngơi nửa tiếng đi nhé?"
Hoắc Kiến Phong che miệng lắc đầu nói: "Không cần đâu, gần đây cứ như thế, tôi cũng đã quen rồi, Mọi người đến thật đúng lúc, tôi vừa hay có một tin tức tốt muốn nói cho mọi người biết."
Anh thở hồng hộc, thở chậm lại rồi mới tiếp tục nói: "Mới vừa rối tôi đã tu sửa lại xong toàn bộ BUG, địa chỉ định vị của IP, đã vô cùng vô cùng chuẩn xác, bất cứ lúc nào chúng ta cũng có thể tiến vào bước thử nghiệm thực chiến tiếp theo."
Đôi mắt của Kenny Đình sáng lên: "Có thật không? Vậy thì quả tốt rồi!"
Ông ta tham lam liếm môi một cái, trong mặt toàn là tia sáng hưng phấn: “Nhưng mà đây mới chỉ lần đầu tôi thử nghiệm thôi, hạng mục thử nghiệm phải chọn lựa cho tốt."
Peter Hoàng kích động đến mức xoa tay nói: "Anh hai, hay là chúng ta trực tiếp nổ cái cung gì, cái phủ gì đó đi? Nhất định là rất kích thich!""Không được!" Kenny Đinh và Hoắc Kiến Phong kỳ lạ đồng thanh nói.
Kenny Đinh nhin Hoắc Kiến Phong xin lỗi cười một cải, xoay đầu trừng mắt với Peter Hoàng nói: "Em có phải ngu không? Đây là thử nghiệm lần đầu tiên, là như không thành công, vậy thì chính là đánh rắn động có, dù cho lắn đấu có thành công, tiếp theo công việc phối bộ của chúng ta có cần làm tiếp nữa hay không? Trực tiếp tuyên chiến với cả thế giới sao? Kích thích kích thích, chỉ biết chơi trò kích thích, anh thấy Thanh Thanh rất giống điểm này của em."
Peter Hoàng hâm hực rụt cổ lại: “Em biết sai rồi, anh hai, em không nói nữa, mọi người nói đi."
Kenny Định lại dùng ảnh mắt cảnh cáo nhìn ông ta, sau đó mới quay sang nhìn về hướng Hoắc Kiến Phong nói: "Ngài Phong, chỗ mọi người có phương an chuẩn bị nào trước không?"
Hoắc Kiến Phong cười một cái: “Chúng tôi đã chuẩn bị hai chỗ xin mời ông Kenny Đinh chọn lựa, nơi đầu tiên chính là nơi mà khi tiến hành hạng mục chủng tôi vô tình phát hiện ra được, một tổ chức bất hợp pháp ẩn mình trong tòa nhà lớn ở căn cử ở ngoại ô.
Ở nơi này dù cho có xảy ra vụ nổ có nguy mô lớn đến dâu, cũng sẽ không có ai hoài nghi đến chúng ta, chỉ cho là do nơi đó bị kẻ thủ tìm đến trả thù hoặc là hànhvì bị chính quyền địa phương bắt dược.
Nơi thử hai, là một ngôi làng rất cần cỗi bên sa mạc nóng phi châu, ở nơi đó bệnh dịch hoành hành, thiếu nước thiếu lương thực, đa phần người ở đó đều bụng ăn không no, tam hết chín phần đều là trẻ em và cô nhi, chúng tôi đã chuẩn bị một quả tiễn đặc thủ, bên trong toàn là thức ăn."
"Thức ăn?" Kenny Đinh hơi kinh ngạc, lập tức cười lön: "Hahaha, một suy nghĩ là thiên đường, một suy nghĩ là địa ngục, quả thủ vị quá thủ vị, Ngài Phong, ông đúng thật là một kho báu! Hai phương án trái ngược nhau đến như vậy, thật là hợp ý tôi.
Tôi muốn cà hai nơi đều thử có được không?"
"Đương nhiên là được." Hoắc Kiến Phong nhẹ nhàng gật đấu: "Đây là địa bàn của ông, ông là chủ." Đôi mắt của Kenny Đinh lóe lên, trong lòng tràn đấy thành tưu..