Sành lớn phòng làm việc.
Nhiều màn hình máy tinh bao quanh một siêu máy tính màn ảnh rộng với một bảng điều khiển khổng lồ ở giữa.
Hoắc Kiến Phong làm động tác mời về phía ghế sau bàn điều khiển: "Ông Kenny Đinh, chính là chỗ này, mời ngồi."
Kenny Đinh mim môi, kiểm chế sự kích động trong lòng, ngồi xuống ghế
Hoắc Kiến Phong thao tác vài cái trên máy tính, trên bàn điều khiển và tưởng xung quanh đồng loạt xuất hiện một tấm bản đồ thế giới.
Ban đầu bàn đổ là góc nhìn từ vũ trụ, sau đó không ngừng phóng to lên, cuối cùng dừng lại ở hai điểm sáng màu đỏ, biến thành mô hình 3D, có thể nhìn thấy địa hình ở khoảng cách gắn một cách rõ nét.
Sau đó toàn bộ màn hình lớn chia làm hai nửa.
Một nửa là kết cấu bên trong căn cứ tổ chức kia, nhữngngười đang mặc đồng phục thống nhất làm việc.
Mà một nửa kia, chính là thôn làng nghèo khó và lạc hậu.
Những đứa bé trai bé gái da đen hoặc vàng, quần áo miễn cưỡng che đậy ở những nơi cần che.
Từ góc nhìn trên cao có thể thấy rõ đất nơi đó khô hạn rạn nứt và cát vàng đang bay, dường như camera đang ở trên đình đấu bọn họ mà quay chụp.
Nhưng trên thực tế, đây cũng chỉ là hình ảnh do vệ tinh định vị Ở ngoài vũ trụ phóng to lên.
Đây chính là sức mạnh của khoa học kỹ thuật, phát triển cực nhanh, thành tựu to lớn.
Kenny Đinh cười rộ lên, trong mắt đếu là ánh sáng hưng phấn: "Tuyệt, thực sự là quả tuyệt! Anh Phong, tiếp theo tôi phải làm thế nào?"
"Như và." Hoắc Kiến Phong nói xong, ngón tay thon dài nhấn hai cái trên bàn điều khiển, màn hình lập tức đổi thành cảnh tấn công.
Anh chi địa chi IP trên màn hình: "Ông Kenny Đinh, tiếp theo mời ông tự vào hai địa chỉ IP này, xác định mục tiêu tấn công."
Kenny Định kích động nuốt nước miếng một cái, biểu cảm thận trọng mà nhấn vào hai địa chi này.
Ông ta nhập địa chỉ của thôn làng vào thanh quà tng, rối ông ta nhập địa chỉ của tổ chức kia vào thanh hủy diệt.Ông ta kiểm tra cần thận một lán, nhin về phía Hoắc Kiến Phong một cách tha thiết: "Được rói, sau đó thì sao?"
Hoắc Kiến Phong thao tác hai cái trên máy tính, sau khi đổi chiếu các thông số, mới mở một cái hộp màu đen ở góc bàn bên kia.
Hộp đen mờ ra, bên trong là hai nút đỏ hình tròn.
Hoắc Kiến Phong đứng thẳng người, lui về sau nửa bước, nghiêm túc mà long trong nói: "Mời ông Kenny Đinh nhần hai nút này cùng lúc, chúng ta bắt đấu lần thử nghiệm thực tế thử nhất của kế hoạch Đại chủ tề."
Biểu cảm Kenny Đinh cũng nghiêm túc theo, ông ta đứng lên, nhìn hai cái nút quyết định ước muốn, căng thẳng khởi động đầu ngón tay.
Lúc ông ta muốn ra tay đè hai nút kia, Peter Hoàng bỗng ngăn tay ông ta lại: "Anh cả, chờ đã.
Ngày quan trọng như vậy, anh, anh để em kêu bọn Ward đến, để mọi người đếu kích động một chút.
Tay Peter Hoàng và giọng nói của ông ta đều run rẩy, trên mặt là sự hưng phấn, lời nói cũng trờ nên lắp bắp.
Kenny Đinh hơi trầm ngâm, gật đầu: "Được, cậu kêu họ tới, kêu tất cả họ tới."Không biết vì sao, ông ta có cảm giác rất mãnh liệt là lần thi nghiệm này chắc chắn sẽ thành công.
Ông ta gấp gáp muốn chia sẻ với người khác, chia sẻ việc này cùng mọi người.
Rất nhanh, Peter Hoàng đã triệu tập mọi người tới, như các vì sao vây quanh mặt trăng mà vây quanh bàn diều khiển.
Tuy khắp chỗ này đều là camera giám sát, nhưng ông ta vẫn kêu mọi người lấy máy quay ra, chuẩn bị quay thời khắc giấc mơ thành sự thật.
Ông ta chinh quẩn áo trên người, sống lưng thằng tắp hằng giọng: "Kế hoạch Đại chủ tề, tấn công chuẩn xác, lần thí nghiệm thực chiến đầu tiên, hiện tại bắt đầu."
"10, 9, 8..."
Những người xung quanh không hẹn mà cùng đồng thanh đếm ngược cùng với Peter Hoàng.
Theo số "1" hạ xuống, Kenny Định không chút do dự nhấn vào hai nút đò cùng lúc.
Đùn..
Màn ảnh lớn lập tức run lên, toàn bộ căn cứ giống như cảm nhận được một sự chấn động mạnh mẽ,
Hệ thống khởi động tên lửa ấn sâu dưới căn cử,hai quả tên lửa phóng lên cao, tốc độ cực nhanh chỉ ở trong nháy mắt.
Sau đó mọi người liên thấy hai quả tên lửa về ra đường lừa trên không trung, hưởng về hai bên trái phải mà bay đi.
Gần như là đồng thời, hai quả tên lửa đồng loạt bản trúng mục tiêu.
"Bùm" Một tiếng vang thật lớn, tòa nhà của tổ chức khủng bố bắt đầu sup xuồng, ảnh lửa nóng bay ngút trời, ngọn lửa màu đỏ kết hợp với khói đen cuốn cuộn, khiến nhóm nhân viên kêu rên thảm thiết, hiện trường một mành hỗn độn.
Mà uy lực của tên lửa bắn về phía thôn làng kia lại không lớn lắm.
Sau một tiếng nổ "Đoàng", cát vàng bay lên cùng với một đảm mây hình nấm màu trắng khổng l.
Bọn nhỏ bị dọa sợ, tất cả đều trố mắt mà đứng tại chỗ, sau đó họ liền thấy có thứ rơi xuống từ đám mây hình nấm kia.
Thức ăn, nước, bánh mì, sữa bò....
Đây là những đồ ăn họ từng thấy hoặc chưa từng thấy, rơi đầy dưới đất.
Trong mắt bọn nhỏ lập tức lóe lên ảnh sáng, bọnchúng tranh nhau chạy về phía thức ăn, điên cuồng mà gom lấy chúng, bỏ vào trong miệng.
Họ vừa ăn từng miếng, vua quỷ rạp trên đất mà cảm ơn: "Cảm ơn trời xanh ban thưởng thức ăn cho chủng ta, cảm on trời xanh ban thường nước cho chủng ta, cảm ơn trời xanh ban thường sinh mệnh cho chủng ta."
Trong căn cứ, mọi người yên lặng trong chốc lát, sau đó là tiếng vỗ tay và tiếng hoan hồ rung trời,
"Thành công! Chúng ta thành công rồi!"
Tay Kenny Đinh còn đang giữ trên hai cái nút kia, nằm chặt lại thành nắm đấm, sự kích động trong lòng cao ngất.
Đúng vậy, ông ta thành công rồi, ông ta thành công rồi!
Họ gọi ông là trời, họ cảm ơn sự ban ơn của ông, hiện tại ông chính thức có thể muốn để người nào sống thì sống, muốn người nào chết thì chết.
Ha ha ha ha, từ hôm nay trở đi, ông chính là chúa tể của thế giới này.
Nghĩ đến đây, Kenny Đinh xoay người, ôm Hoắc Kiến Phong một cái: "Anh Phong, cảm ơn cậu, câm ơn cậu! Cậu là may mắn của tôi, cậu hoàn toàn xửng đảng là thiên tài trên thế giới này! Tôi muốn ghi lại tên cậumột cách nói bật trong tiểu sử của tôi"
Hoắc Kiến Phong nhiệt tình vỗ vai Kenny Đinh: "Cảm ơn ông Kenny Đinh cho tôi cơ hội này, đây cũng là vinh hạnh của tôi."
Lúc đang nói chuyện, ảnh mắt của anh không dấu vết mà đảo qua màn hình, trong con người lóe lên một cải rồi biển mất.
Đêm nay toàn bộ đào thần bí đều sôi trào.
Biệt thự cổ kính bật nhạc rung troi, Peter Hoàng đặc biệt lấy rượu ngon hảo hạng từ hầm rượu ra.
Bất kể là chủ nhân hay là người hầu, bất kể là người thật hay là là người máy, tất cả mọi người vừa múa vừa hát chúc mừng tiến triển lần này.
Hoắc Kiến Phong và Tiêu Nhi đứng ở trên lầu, nhìn đám người điên cuống dưới lấu, nắm tay nhau thật chắt,.