Chương 2
Đột nhiên, đôi tay anh ta lả lướt từ lưng xuống hông em rồi giữ chặt lấy, điên cuồng khiếu lên: “Trời ơi! Bé ngoan, dâm dịch của em chảy ướt hết mông rồi này! A… Mông em đầy đặn, tròn trịa, non mềm, ướt quá đi mất! A… tôi không chịu được nữa rồi, tôi muốn bắn em! Bắn em! Bắn em… bắn chỗ nào của em đây? Em… em tách chân ra đi, đừng kẹp chặt như thế, tôi rút dương vật ra, bắn… bắn… lên vú em nha?”
Em bị tiếng gào thét điên cuồng của anh ta ảnh hưởng nên cũng cuồng loạn tới cực điểm, ôm chặt hông anh ta, vội vàng lớn tiếng kêu to: “Không! Đừng lấy ra, cứ bắn ta ở đó đi, bắn bên ngoài cái lỗ nhỏ của tôi, tôi muốn! Tôi muốn! Muốn anh bắn lên cái lỗ nhỏ của tôi! Bắn đi ~~”
Anh ta cuống quít rút cây gậy to đó ra khỏi huyệt nhỏ, dán lên cánh hoa trơn ướt non mềm của em rồi bắn như mưa… A ~~ hức ~~ trời ơi! Nhiều lắm luôn! Vô cùng nóng hự! “A ~~” em điên cuồng kêu gào, cảm thấy như có một dòng nước nóng chậm rãi chảy từ nơi đó tới mông, chảy lênh láng khắp khăn trải giường rồi làm ướt cả mông em.
Anh ta dùng tay bôi đống chất lỏng nóng hổi đó lên khắp mông em, sau đó thân thể anh ta áp lên người em, đè nặng em. Em ôm chặt lấy, nhẹ nhàng hôn anh ta, dùng đầu lưỡi trơn mềm của mình quấn lấy đầu lưỡi đầy mùi vị giống đực. Anh ta thật sự rất tốt, rất dịu dàng, em không để anh ta cắm vào mà anh ta cũng không tức giận, còn dịu dàng thắm thiết mặc quần áo cho em, ôm em tới cầu thang.”
“Hừ, vợ yêu! Dưới tình hướng kích thích như vậy mà em lại không để gã hoàn toàn chơi em, em giỏi lắm!” Tôi ôm chặt em, hôn sâu một trận… Bản chuyển ngữ được thực hiện bởi La Vie Est Belle.luvevaland, ưu tiên dành tặng fan cứng của page A Piece Of Peace. Nếu bạn có đọc được bản dịch này ở trang khác xong cũng nhớ qua trang chính chủ luvevaland.co đọc để ủng hộ view cho mình nhé.
“Nhưng mà… nhưng mà em đã để anh ta đi vào một chút, còn muốn anh ta bắn bên ngoài huyệt nhỏ của mình nữa, em xin lỗi!” Em dùng ánh mắt tự trách nhìn tôi một cái, sau đó ôm chặt lấy tôi.
“Không sao, bé cưng, chỉ cần em thoải mái, em thích thì anh cũng thích. Lần sau em chơi cho thỏa sức đi! Chơi thế nào cũng được.” Tôi thâm tình nhìn em, nói.
“Thật vậy chăng?” Em dùng một ánh mắt vừa thẹn thùng vừa chờ mong mà nhìn tôi, thân thể càng vặn vẹo hơn, huyệt nhỏ cũng đã hoàn toàn ướt đẫm. Bản chuyển ngữ được thực hiện bởi La Vie Est Belle.luvevaland, ưu tiên dành tặng fan cứng của page A Piece Of Peace. Nếu bạn có đọc được bản dịch này ở trang khác xong cũng nhớ qua trang chính chủ luvevaland.co đọc để ủng hộ view cho mình nhé.
“Thật, tìm một cái dương vật lớn hơn nữa, làm em mất hồn đến chết đi sống lại, em muốn không?” Tôi thấy mỗi khi nói để tên đàn ông khác chơi em, em sẽ hưng phấn lạ thường dưới thân tôi, cũng càng ngày càng phấn khởi, mông không ngừng vặn vẹo, cây gậy của tôi thúc một phát chui tọt vào huyệt nhỏ non mềm trơn ướt của em.
“Hự…” Em si ngốc nghe theo mấy lời vô lý của tôi, đột nhiên bị tôi cắm mạnh vào, thân thể rung lắc, vội vàng ôm chặt mông ta, lớn tiếng rên rỉ: “Muốn! Em muốn! Em muốn cây gậy của người đàn ông khác cắm vào em, cắm em thật sâu, chơi em mạnh bạo, chơi em… chơi em đi! Chơi em! Nhanh lên!”
Đêm nay, không biết chúng tôi điên cuồng bao nhiêu lần, lần nào cũng làm đến khi sức cùng lực kiệt rồi ngủ thiếp đi, sau đó chỉ cần một trong hai tỉnh lại thì sẽ liều sống liều chết quấn lấy nhau, giao hòa lăn lộn ở bên nhau.
Giữa trưa hôm sau mới rời giường, em cười duyên nói bị làm đến mức hai chân không khép lại được, tư thế đi sẽ rất khó coi, sợ bị người khác chê cười nên ngây người hai ngày trong nhà mới chịu ra ngoài.
Suốt cả ba tối, chỉ cần Bạch Vi nằm dưới thân tôi, tôi sẽ không cầm lòng được mà hỏi về tình hình của em và gã kia, mỗi khi tôi vừa hỏi tới, em liền sẽ trở nên hưng phấn lạ thường, phía dưới cũng lập tức ướt đẫm, gương mặt ửng đỏ, vặn chân lắc mông, quấn chặt tôi, hôn tôi thật sâu, vừa thở dốc liên tục, đứt quãng kể lại những tình tiết đó cho tôi, vừa điên cuồng làm tình với tôi. Lần nào cũng làm rất lâu, mỗi đêm phải hai, ba lần mới có thể chiều em đủ. Bản chuyển ngữ được thực hiện bởi La Vie Est Belle.luvevaland, ưu tiên dành tặng fan cứng của page A Piece Of Peace. Nếu bạn có đọc được bản dịch này ở trang khác xong cũng nhớ qua trang chính chủ luvevaland.co đọc để ủng hộ view cho mình nhé.
Đêm yêu đương vụng trộm đó đã giải phóng hết mọi ý muốn dâm đãng tận sâu trong linh hồn em. Giống như một quyển sách nào từng nói, thật ra mỗi người phụ nữ nào cũng dâm đãng, nhất là những người phụ nữ trẻ tuổi bình thường khí chất cao nhã, trong sáng đến mức không thể xâm phạm. Sâu trong nội tâm họ có một khát khao yêu đương vụng trộm vô cùng mãnh liệt, bởi vì họ che giấu ham muốn không thể nói nên lời này ở nơi bí ẩn nhất dưới đáy lòng, nguyên nhân cũng vì giấu rất sâu, rất giỏi nên một khi được giải phóng, họ sẽ càng mãnh liệt, càng nồng cháy hơn những người phụ nữ bình thường. Bạch Vi cũng là như vậy.
Sau vữa cơm tối nay, chúng tôi ngồi bên nhau xem TV, tôi hôn lên vành tai tinh xảo của em, nhỏ giọng hỏi: “Đêm nay có muốn đi nữa không i?”
Em biết tôi đang hỏi gì, khuôn mặt lập tức ửng đỏ, bàn tay trắng như phấn nhẹ nhàng đánh lên lồng ngực tôi: “Người xấu, không muốn đi nữa!”
Từ khuôn mặt ửng đỏ và lồng ngực bắt đầu phập phồng kịch liệt của em, tôi biết rằng em đã động lòng rồi, mới ôm hôn em cuồng nhiệt, bàn tay lặng lẽ duỗi xuống váy em, ha! Ướt quá, mới trét lên cái mũi nhỏ duyên dáng của em, giễu cợt: “Còn nói không muốn đi à! Vừa nghe thôi mà còn ướt thành như vậy!”
“Hứ, anh hư, anh hư quá, anh giễu cợt người ta!” Em nhanh chóng nhắm mắt lại, ôm chặt cổ tôi, chôn khuôn mặt đỏ bừng đến trước ngực tôi, cách lớp quần áo mỏng, tôi cũng cảm nhận được khuôn mặt nóng bỏng của em.
Tôi cố ý hỏi em: “Rốt cuộc có đi hay không?”
Em không trả lời tôi, chỉ có cái đầu trốn trong ngực tôi hơn gật một cái, sau đó hôn tôi, vừa hôn vừa nói: “Hôn em, hôn em đi… sờ đi rồi em đi.”
Chúng tôi nhiệt liệt ôm hôn một trận, tôi đẩy em ra, thúc giục em đi thay quần áo, em mềm mại đi vào phòng ngủ, tôi lấy một bộ quần áo cho em từ trong túi: “Đây, tặng em một món quà, rất hợp cho đêm nay.”
“Wow! GlADA, brand này đẹp lắm, em cảm ơn!” Em bổ nhào lên người tôi, trao tôi một cái hôn nồng nhiệt, sau đó nghiêng đầu nhìn bộ váy kia, nhẹ giọng nói: “Anh tặng váy, em còn định mặc đầm cơ, em cảm thấy em mặc đầm sẽ càng yểu điệu, gợi cảm hơn.”
Tôi tặng cho em một bộ váy trắng thoải mái, thân trên là vải bó ngực hơi mỏng, thân dưới là váy chữ A xoè rộng dài đến đầu gối, đương nhiên em không hiểu tôi có lòng thế nào, tôi cười xấu xa giải thích với em: “Cái váy này được hơn, có vẻ thoải mái mà tao nhã, trong cao quý còn làm lộ đường cong mê người của em, gợi cảm hàm súc, ái muội, hơn nữa, hơn nữa…” Tôi cố ý úp úp mở mở, không nói ngay.
“Hơn nữa cái gì? Anh nói nhanh lên!” Em sốt ruột truy vấn.
“Hơn nữa, hơn nữa… hơn nữa còn tiện hơn cái đầm này!” Tôi chớp mắt vài cái với em, cười xấu xa.
Em lập tức hiểu ra, trên mặt lại đỏ ửng một trận, bổ nhào vào trong lồng ngực tôi rồi đánh đấm lia lịa, hờn dỗi nói: “Người xấu, xấu xa, anh là tên độc ác, anh muốn tiện để người khác sờ ngực của vợ mình hả? Đồ lưu manh! Người xấu!”
“Cặp ngực đẹp đến thế, không sờ trực tiếp thì thiệt cho người ta quá!” Tôi ôm em rồi hôn cuồng nhiệt, luồn tay vào phủ lấy bầu ngực đầy đặn mềm mại của em rồi tận tình âu yếm, đến khi em liên tục thở dốc, chỉ thở thôi cũng ướt nhẹp: “Không đi, không đi.”
Bởi vì đi hơi trễ nên trong phòng khách đã rất nhiều người, tôi ôm Bạch Vi bào phòng, đám đàn ông kia quét mất về phía em ngay lập tức. Đúng thật là em rất thu hút cái nhìn của người khác, mái tóc xoăn xõa xuống bờ vai mượt mà trơn bóng của em như thác nước, phần áo sát nách hơi mỏng màu trắng càng tôn lên đường cong eo nhỏ bé mềm mại của em, hai bầu ngực tròn trịa vểnh lên, vì không mặc áo ngực nên nó sinh động đến lạ, hạt đậu ẩn hiện đầy gợi tình và dụ hoặc.
Dưới làn váy mỏng tanh phác họa đường cong đầy đặn của em, đôi cao gót màu đỏ càng tôn lên đôi chân thẳng tắp trắng nõn không mang vớ của em, dẻo dai mềm mại, phong thái yểu điệu, cao nhã mà nhu mỳ, thuần khiết lại gợi cảm. Nhất là gương mặt trắng nõn ửng đỏ và ánh mắt trốn tránh của em, lộ ra vẻ thẹn thùng đáng yêu, trông vô cùng mê người, làm người ta không kìm lòng được mà muốn tiếp cận em, nhẹ nhàng nâng niu, trìu mến, che chở cho em.
Chúng tôi mới vừa ngồi xuống là đã có vài tên đàn ông lại đây tiếp cận em, nhưng em đều lễ phép dịu dàng từ chối. Tôi thấy lạ, lặng lẽ ghé vào tai hỏi có phải em muốn tìm tên hàng khủng đêm đó không? Em véo chân rồi rồi nói không phải, đồng thời ánh mắt của em cũng nhẹ nhàng chuyển đến góc tường ở xa, tôi hiểu rồi, em đang nhìn tên con lai hơn ba mươi tuổi kia.
Tôi thì thầm với em: “Tên đó à, người Cáp Nhĩ Tân, ông cha là người Nga, là một kỹ sư.”
“Kỹ sư cũng được! Kỹ sư có văn hóa, không thô tục.” Em nhộn nhạo run rẩy, lại liếc nhìn gã, thấy tên đàn ông kia cũng đang nhìn chằm chằm vào em, nhanh chóng cúi đầu.
“Thế à, trong giới có rất nhiều phụ nữ không muốn chơi với gã.” Tôi nói tiếp.
“Vì sao? Anh ta đẹp trai như vậy mà.” Em khó hiểu.
“Nickname của gã là “Công Ngưu bất tử”, có lẽ bởi vì có huyết thống của bọn mũi lõ (*), rất biết hành hạ phụ nữ, cho nên rất nhiều người phụ nữ hơi sợ gã. Em không sợ sao?” Tôi ôm em hỏi.
(*) gọi người phương Tây với ý khinh bỉ
“Anh nói như vậy thì em cũng hơi sợ, hì hì!” Em không khỏi liếc nhìn gã. Hiển nhiên tên đàn ông kia cũng bị ánh mắt của em cổ vũ, đứng dậy đi tới, em vội vàng ôm vai tôi, giọng cũng run lên: “A, Công Ngưu tới rồi, em nên đi với anh ta không? Nên không? Sợ quá, em có nên đi không? Anh nói đi!”
Tôi còn chưa kịp trả lời em, Công Ngưu đã nhẹ nhàng nắm tay phải của em, ánh mắt nóng bỏng nhìn chăm chú vào đôi mắt to đang chớp chớp của em, mặt em lập tức ửng đỏ, ánh mắt trở nên mông lung, mê mang, vô thức đứng lên, để gã dắt lên lầu. Đi được vài bước, gã đã ôm lấy vòng eo thon của em, em giãy giụa vài cái thì cũng mặc kệ, gã cứ ôm chặt em như vậy rồi cùng biến mất ở cửa cầu thang…Bản chuyển ngữ được thực hiện bởi La Vie Est Belle.luvevaland, ưu tiên dành tặng fan cứng của page A Piece Of Peace. Nếu bạn có đọc được bản dịch này ở trang khác xong cũng nhớ qua trang chính chủ luvevaland.co đọc để ủng hộ view cho mình nhé.
Để ổn định trái tim đang chấn động của mình, tôi uống một ngụm trà, quan sát hết đám trai gái vẫn chưa lên lầu. Đột nhiên, tôi trông thấy em ấy —— cô em vợ của tôi, thật ra là em gái cùng mẹ khác cha với vợ trước, em ấy tên Tu Mai, là một cô gái mới vừa tốt nghiệp đại học. Tôi biết đây chính là một người đẹp ngoan ngoãn hướng nội, sao em ấy lại đi vào chốn mập mờ đen tối này?
Hiển nhiên, bé cũng thấy tôi, nhanh chóng cúi đầu. Tôi đứng dậy bước qua, ngồi xuống bên cạnh, em ấy biết không tránh khỏi nên đành phải ngẩng đầu mỉm cười với tôi, nụ cười kia rất mất tự nhiên, giống như một đứa trẻ làm sai chuyện đang lấy lòng người lớn vậy.
Tôi cũng cười nhạt, hỏi bé: “Sao em lại đến những nơi như thế này?”
“Hừ, lạ lùng, ai nói đây là nơi anh rể trước có thể tới mà tôi không thể tới?” Hừ, đưa tôi danh hiệu “anh rể trước” quang vinh biết bao, bé còn ba hoa với tôi nữa.
“Nói chuyện chính với em, nghe nói em mới vừa tốt nghiệp đúng không? Nơi này chỉ toàn phụ nữ đã kết hôn thôi.” Tôi hỏi dồn dập.
“Đừng nghiêm túc như vậy được không? Bây giờ tôi chỉ là em vợ trước của anh thôi, hì hì… tôi đã kết hôn nửa năm rồi, biết không?” Bé đỏ mặt nói.
Thấy tôi đang thật lòng quan tâm nên bé mới kể tôi nghe, thật ra bé không tình nguyện tới nơi này nhưng chồng bé lại rất thích tới, bé vô cùng yêu tên đó, vì nhân nhượng nên em đành phải đi theo, nói đúng hơn đây là lần đầu tiên, cũng là lần cuối cùng. Thằng chồng đã lên với một người phụ nữ khác rồi, bé không muốn kề mặt nhảy nhót với người lạ nên ở dưới chờ gã. Nói xong còn nghiêng đầu nhìn tôi khiêu khích, rồi hỏi một câu: “Anh, anh có muốn mang em lên nhảy mấy bài không?”
Tiếng anh này làm tôi mềm như nước, tôi biết cô bé này đã yêu thầm tôi từ hồi cấp ba, tôi cũng rất thích bé, đương nhiên là thích một cách thuần túy, bởi vì ngại trách nhiệm của anh rể nên mấy năm trước vẫn luôn cẩn thận che giấu tình cảm dành cho em trong lòng, không thể từ chối bé rõ ràng, làm tổn thương tự tôn của trẻ nhỏ, cũng không thể phóng túng, vượt rào, tôi vẫn luôn duy trì một loại tình cảm vừa thuần khiết nhưng cũng mập mờ với bé.
Bé gọi tôi là anh, tôi gọi bé Tiểu Mai, hai năm trước ly hôn với chị bé xong thì tôi cũng cắt đứt liên lạc, không ngờ lại không hẹn mà gặp ở đây. Nghe bé muốn tôi đưa lên lầu, tôi do dự một lát rồi duỗi tay kéo bàn tay nhỏ của bé lên, mặt bé đỏ dần, đứng lên, nhỏ giọng lầu bầu: “Đi thật à?” Trong miệng thì hỏi như thế nhưng bước chân lại từ từ di chuyển, chậm rãi lên lầu hai.
Nói là đèn tối nhưng thật ra ở góc tường vẫn có một chút ánh đèn, chỉ là vô cùng mờ, mờ đến mác không nhìn rõ người, tiếng nhạc triền miên, ái muội không ngừng quanh quẩn ở sàn nhảy. Tôi nhẹ nhàng ôm lấy Tiểu Mai, chậm rãi chuyển động trong khe hở đám người theo tiếng nhạc thong thả.
Có lẽ lần đầu tiên bé tới nơi này, trong lòng có chút sợ hãi, cũng có thể là bởi vì quá mờ nên không nhìn thấy rõ, Tiểu Mai có chút ỷ lại nép vào ngực tôi, nhưng vì hồi hội hên thân thể của em hơi cứng đờ, tôi cũng không đi kề sát bé, chỉ là như gần như xa mà ôm lấy em rồi nhẹ nhàng di chuyển.
Ánh mắt tôi rà quét khắp nơi —— tôi đang tìm bộ váy trắng trong lòng mình, khi mua chiếc váy này tôi cũng che giấu chút lòng riêng, bởi vì bộ váy trắng này có phản quang, chỉ cần có ánh sáng mỏng manh, tôi sẽ có thể tìm được em —— cô vợ bé nhỏ bị người khác ôm đi của tôi, nhưng em lại không biết tôi có thể thấy em.
Bởi vì thời gian nhảy múa đã trôi qua rất lâu, bầu không khí ở phòng khiêu vũ đã rất ái muội, trong tiếng nhạc triền miên thỉnh thoảng vang lên vài tiếng hờn dỗi, rên rỉ của nữ, còn có tiếng thở dồn dập, nặng nề của đàn ông, mọi âm thanh đều có vẻ rất mê loạn.
Cuối cùng, tôi nhìn thấy em! Tôi ôm Tiểu Mai chậm rãi lại gần. Sắp 20 phút rồi, hẳn là bọn họ đã không chỉ khiêu vũ đơn thuần nữa nhỉ? Tim tôi bắt đầu đập nhanh lên. Em bị tên Công Ngưu kia đẩy đến một góc, cả buổi không hề cử động, bọn họ chỉ ôm nhau một chỗ rồi nhẹ nhàng loạng choạng, loạng choạng. Bản chuyển ngữ được thực hiện bởi La Vie Est Belle.luvevaland, ưu tiên dành tặng fan cứng của page A Piece Of Peace. Nếu bạn có đọc được bản dịch này ở trang khác xong cũng nhớ qua trang chính chủ luvevaland.co đọc để ủng hộ view cho mình nhé.
Tôi cố đè nén trái tim đang chấn động, ôm lấy Tiểu Mai tới gần bên cạnh hok, quả nhiên, bọn họ đã ôm nhau rất chặt, tay Bạch Vi quấn quanh cổ gã, mặt dính sát vào mặt gã, hô hấp dồn dập mà hỗn loạn, để mặc hai tay của gã giữ lấy mông em rồi tận tình vuốt ve, xoa bóp…
Hiển nhiên Tiểu Mai cũng thấy được màn này, hơn nữa còn bị kích thích, trêu chọc đến nỗi thở dồn dập, dán chặt vào ngực của một một chút theo bản năng, thân thể đã không còn cứng đờ nữa mà trở nên vô cùng mềm mại.
Đột nhiên, Công Ngưu kia ôm hờ hai bên sườn của người vợ xinh đẹp của tôi, một bàn tay ôm chặt vòng eo của em, một bàn tay khác thì sờ lên cặp ngực căng tròn của em, đầu tiên là vuốt ve qua lớp quần áo, vuốt vuốt một hồi, em nhanh chóng run rẩy thở dốc. Tiếp theo, gã luồn tay vào trong quần áo em, cả người em nhẹ nhàng run lên, không kìm được tiếng “Ưm” khẽ khàng, rồi ngẩng đầu hôn gã.
Hôn, vuốt, gã kích động đến hơi thô lỗ mà đè chặt em vào trong ngực, đồng thời vén lớp áo hơi mỏng của em, cởi bỏ áo sơ mi của bản thân, làm bầu ngực trơn bóng đầy đặn của em dán chặt lên phần ngực trần của gã. Vừa hôn sâu em, vừa dùng đôi tay nâng cặp mông của em lên người, cọ xát…
Đột nhiên, em sợ hãi kêu “A” một tiếng, thì ra bàn tay của gã đã đưa vào trong váy em, chắc chắn là đã sờ vào cái lỗ nhỏ của em rồi! Em thở hồng hộc thều thào với gã: “Đừng… đừng trực tiếp sờ vào, sờ bên bên ngoài quần lót trước được không? Nhẹ nhàng một chút, làm ơn… đúng, đúng, như vậy đi… hức! Thoải mái, thoải mái… ngoan lắm……”
Bàn tay ôm lấy Tiểu Mai của tôi cũng không khỏi siết chặt hơn, khuôn mặt dán lên mặt tôi của Tiểu Mai cũng càng ngày càng nóng… Bản chuyển ngữ được thực hiện bởi La Vie Est Belle.luvevaland, ưu tiên dành tặng fan cứng của page A Piece Of Peace. Nếu bạn có đọc được bản dịch này ở trang khác xong cũng nhớ qua trang chính chủ luvevaland.co đọc để ủng hộ view cho mình nhé.
“Trời ạ! Của anh thật lớn, thật dài!” Không biết qua bao lâu, giọng nói run rẩy nhẹ nhàng của Bạch Vi vang lên đầy kinh ngạc, thì ra em đang vuốt ve dương vật của Công Ngưu.
“Thích sao?” Giọng của gã cũng đang run rẩy. Tuy rằng hai người đang nhỏ giọng thì thầm nhưng âm rung kia lại rất rõ ràng.