“Chân anh..thực sự không có cách nào sao?” Khả Hân nhìn Nhật Dương bằng ánh mắt đượm buồn, nhưng không có thương hại.
Cô biết anh có niềm kiêu hãnh riêng, không chấp nhận người khác thương hại mình.
Nhật Dương lắc đầu, mỉm cười nói một cách bình thản: “Có thể y học sau này phát triển hơn thì có khả năng, còn hiện tại anh quen rồi.
Thực ra, cũng không tổi tệ như em nghĩ đâu.
Sau khi trải qua biến cố, anh lại ngẫm ra được nhiều chân lý.” “Mỗi người trong chúng ta đầu mang trong mình những mục đích tổn tại khác nhau.
Có người mơ ước đến quyền lực cao, có người hướng đến tiền bạc, sung túc.
Cũng có người sống trong thù hận.” “Nếu có thể buông bỏ đi những thứ đó, họ sẽ thấy cuộc sống này còn nhiều điều tốt đẹp khác, đáng để họ trân trọng hơn.” Khi nói những lời này, Nhật Dương chăm chú nhìn biểu hiện của Khả Hân.
Ngay khi cô xuất hiện tại đây, anh đã biết mục đích trở về của cô, đơn giản là cô muốn trả thù những kẻ đã từng làm tổn thương cô.
Cái nhìn của Nhật Dương vô cùng sâu sắc, khiển Khả Hân có cảm giác anh đã nhìn thấu niềm oán hận chất chứa bên trong cô.
Nghĩ đền lời anh vừa nói, hai tay cô vô thức siết chặt lại.
Buông bỏ thù hận ư? Nói thì dễ, làm mới khó.
Nhật Dương không phải là cô, anh nói thật dễ dàng.
Nhưng anh đâu biết những năm tháng cô cắn răng chịu dày vò, đau khổ như thế nào.
“Có những thứ có thể buông bỏ, nhưng cũng có những điều đến chết họ cũng không thể quên.” Giọng nói lạnh lùng của Khả Hân làm Nhật Dương giật mình.
Trong mắt cô lóe lên một tia hận và sát khí tỏa ra từ người cô cũng dần đậm.
Không ngờ sự hận thù trong tim Khả Hân lại sẽ thấy cuộc sống này còn nhiều điều tốt đẹp khác, đáng để họ trân trọng hơn.” Khi nói những lời này, Nhật Dương chăm chú nhìn biểu hiện của Khả Hân.
Ngay khi cô xuất hiện tại đây, anh đã biết mục đích trở về của cô, đơn giản là cô muốn trả thù những kẻ đã từng làm tổn thương cô.
Cái nhìn của Nhật Dương vô cùng sâu sắc, khiển Khả Hân có cảm giác anh đã nhìn thấu niềm oán hận chất chứa bên trong cô.
Nghĩ đến lời anh vừa nói, hai tay cô vô thức siết chặt lại.
Buông bỏ thù hận ư? Nói thì dễ, làm mới khó.
Nhật Dương không phải là cô, anh nói thật dễ dàng.
Nhưng anh đâu biết những năm tháng cô cắn răng chịu dày vò, đau khổ như thế nào.
“Có những thứ có thể buông bỏ, nhưng cũng có những điều đến chết họ cũng không thể quên.” Giọng nói lạnh lùng của Khả Hân làm Nhật Dương giật mình.
Trong mắt cô lóe lên một tia hận và sát khí tỏa ra từ người cô cũng dần đậm.
Không ngờ sự hận thù trong tim Khả Hân lại lớn đến thế.
Cô đã không còn là cô gái ngây thơ, lương thiện như ngày xưa.
Cũng phải thôi, sau những tổn thương mà Khả Hân phải chịu đựng, anh đâu có quyền mà khuyên bảo cô.
Nghĩ đến những điều trong quá khứ mình từng làm, Nhật Dương cảm thấy đắng chát và hối tân.
Ñgười không có tư cách nhất để khuyên cô buông thù hận chính là anh.
Bởi vì anh cũng từng vì mục đích của bản thân mà gián tiếp làm hại cô.
“Khả Hân, anh xin lỗi.” Nhật Dương nhắm mắt lại, quyết định nói ra toàn bộ sự thật với Khả Hân.
Nếu cô muốn báo.
thù, vậy thì nhắm vào anh đầu tiên di.
“Anh xin lỗi vì điều gì? Vì bốn năm trước anh.
cố tình tiếp cận em để đả kích Đình Phong?” “Hay vì có bằng chứng vụ việc Hoàng Ly cố tình hãm hại em trong bữa tiệc kỷ niệm ngày cưới của ông bà chủ tập đoàn Kings mà không muốn công khai, giúp em lấy lại danh dự?” Khả Hân nhoẻn cười, nhấp một ngụm trà, thưởng thức hương vị thơm nồng trong lúc Nhật Dương đang ngây ra như phống.
Thân hình anh run lên, bàn tay nắm chặt lại.
Anh không nghĩ rằng lại nghe được những lời này.
từ miệng Khả Hân.
không cần ngạc nhiên đến thế.
Những ‘€huyện anh từng làm, em đều biết, hơn nữa, biết một cách tường tận.” “Quả thực lúc đó em không thể tin nổi, người đàn ông nghĩa hiệp luôn sẵn sàng ra tay giúp đổ em khi em rơi vào hoàn cảnh bế tắc nhất cũng không phải tốt đẹp như tưởng tượng.” “Khả Hân, anh…” Nhật Dương không biết phải nói gì tiếp theo.
Sau đó, anh chỉ biết nở nụ cười khổ.
Lẽ ra anh nên đoán ra sớm hơn, bằng thân phận hiện giờ của Khả Hân, điều tra tất cả những chuyện ngày xưa là đều vô cùng dễ dàng.
Đúng vậy, ngày đó gặp gỡ Khả Hân ở công viên, ra tay giúp cô thoát khỏi con sâu lông gớm ghiếc đó không phải là tình cờ mà đã được sắp.
đặt trước.
Kể từ khi bà Thanh Mai thú nhận với anh về việc ông Hoàng Đình Nam mới chính là cha ruột của anh, anh đã nung nấu ý định trả thù bà Kim Nhã và Đình Phong.
Hồi còn trẻ, bà Thanh Mai là một cô gái xinh đẹp, lương thiện.
Khi gặp ông Nam, bà đem lòng yêu thương ông mà không hề biết rằng ông đã có vợ con đề huề.
Chỉ đến một ngày, bà Kim Nhã xuất hiện, yêu cầu bà rời khỏi chồng mình, bà mới biết người đàn ông luôn miệng nói yêu mình đã lừa dối bà suốt thời gian qua.
Là một người có lòng tự trọng, bà Thanh Mai lập tức cắt đứt mọi liên lạc và rời khỏi ông Nam.
Nhưng bà Kim Nhã vẫn không tin rằng bà thực sự đã dứt tình với chồng mình.
Bà ta thuê người bắt cóc Thanh Mai, khiến bà suýt nữa bị bọn chúng làm nhục.
May mắn lúc.
ấy, bà được một người đàn ông cứu giúp, chính là Phạm Nhật Hải, người sau này trở thành chồng bà.
Gia đình bà Thanh Mai cũng đột nhiên gặp sự cổ liên tiếp.
Cha bà bị người ta vu oan, uất ức đến mức phải tự sát.
Mẹ bà vì quá đau khổ nên một thời gian sau cũng qua đời.
Đoán đây là cách trả thù của bà Kim Nhã, bà Mai đau khổ đến mức tuyệt vọng.
Giữa lúc ấy, Ông Hải lại bước tới bên bà, mang cho bà hơi ấm và hy vọng Trước sự theo đuổi cuồng nhiệt của ông, dù trong lòng bà vẫn còn hình bóng của ông Nam, nhưng bà đồng ý kết hôn với ông, làm mẹ kế của đứa con trai riêng tên Phạm Nhật Thông.
Vốn dĩ cuộc sống của ba người vô cùng êm đẹp, tình hình kinh doanh của ông Hải cũng ngày.
một tốt hơn.
Ông thành lập công ty, tiển thân của tập đoàn Thiên Thành sau này.
Chẳng ngờ, trong một một bữa tiệc của giới thương nhân, bà Thanh Mai gặp lại ông Nam.
Tình cũ không rủ cũng tới, trong một phút yếu lòng, bà ngả vào vòng tay người yêu cũ.
Sau đêm đó, bà Thanh Mai cực kỳ hối hận.
Bà tự dẫn vặt bản thân, dấu diểm bí mật này, quyết tâm quên đi chuyện đó để tập trung chăm sóc chồng con.
Nhưng dường như ông trời không chiều lòng.
bà.
Hai tháng sau, bà phát hiện mình mang thai, đứa bé là của ông Nam chứ không phải chồng bởi vì ông Hải đã đi công tác nhiều ngày.
Đợi chồng trở về, bà quyết định thú nhận tất cả tội lỗi, chuẩn bị sẵn tư tưởng ông sẽ nổi cơn thịnh nộ và ly hôn với bà Tuy nhiên, ông Hải khi nghe xong chỉ trầm tư một lát, sau đó ôm lấy bà, nói rằng ông sẽ tha thứ cho bà lỗi lầm này.
Bà Thanh Mai khóc nức nở, hứa với ông sẽ bỏ đứa bé.
Đáng tiếc, lúc t nh viện để phá thai, nhìn những người phụ nữ âu yếm vuốt ve chiếc bụng bầu, bà Thanh Mai lại không đành lòng bỏ đi đứa con trong bụng.
Trong suy nghĩ của bà, đứa bé là vô tội, tất cả mọi chuyện đều là do bà gây ra.
Bởi vậy, bà lại trở về, thu thập hành lý bỏ đi.
Bà không làm đúng như lời hứa với chồng mình, chẳng còn mặt mũi nào mà ở lại.
Ông Hải phát hiện ra, liền cầu xin bà đừng đi.
Ông chấp nhận đứa bé, thề sẽ yêu thương nó như con ruột.
Kể từ đó, vì cảm động trước sự hi sinh của ông, bà Thanh Mai càng toàn tâm toàn ý chăm sóc gia đình nhỏ.
Nhật Dương ra đời, kháu khinh, khỏe mạnh.
€ũig may là anh càng lớn càng giống mẹ nên ông Hải cũng nguôi ngoai phần nào.
Tuy không thể nói là yêu thương anh được như Nhật Thông, nhưng ít ra ông chưa từng để anh thiếu thốn thứ gì Ngay từ hồi còn nhỏ, Nhật Dương cũng lờ mờ nhận ra cách ba đối xử với mình hơi kỳ lạ.
Ông chưa bao giờ chịu ôm anh, hay tỏ ra khen ngợi anh như đối với anh trai nên luôn nghĩ rằng mình bị ông ghét bỏ vì không giỏi giang bằng Nhật Thông.
Vì vậy, anh từng nỗ lực học thật giỏi, đạt được nhiều thành tích với mong muốn được cha mình công nhận.
Nhưng một ngày, ông Hải gọi riêng Nhật Dương vào phòng, trực tiếp nói với anh: “Không cần cố gắng tỏ ra xuất sắc hơn Nhật Thông, bởi vì nó mới là người thừa kế cái cơ nghiệp này” Chính từ lúc đó, Nhật Dương bắt đầu che dấu năng lực, chấp nhận làm cái bóng phía sau tfố trợ anh mình.
Ổù thích kinh doanh, nhưng không muốn để ông Hải nghĩ rằng anh có ý định tranh giành gì với Nhật Thông nên anh chuyển hướng sang làm cho các tổ chức phi chính phủ, thực hiện nhiều dự án từ thiện lớn.
Một ngày nọ, bà Thanh Mai tới gặp anh, kể cho anh nghe toàn bộ sự thật.
Có lẽ bà nghĩ, anh đã đủ lớn để biết được bí mật về thân thế của mình.
Khỏi phải nói lúc đó Nhật Dương đã bàng hoàng thế nào.
Nhất là khi nghe thấy chuyện bà Kim Nhã có khả năng là kẻ gián tiếp hại chết ông bà ngoại và thiếu chút nữa hủy hoại cuộc đời mẹ mình, ngọn lửa hận thù trong lòng anh bùng cháy dữ dội.
Anh bắt đầu lên kế hoạch trả thù bà Kim Nhã, muốn bà ta cũng chịu đựng sự đau đớn đến xuyên tìm như mẹ anh từng trải qua.
Vì vậy, Nhật Dương quyết định nhắm vào.
Hoàng Đình Phong, con trai cưng bà Kim Nhã.
Chẳng phải bà ta luôn tự hào mình có một đứa con tài giỏi có khả năng kế nghiệp gia đình Sao? Vậy thì anh sẽ từ từ phá hủy hắn ta, cướp tất cả những thứ hắn có, bao gồm gia đình, địa Vi và cả cô vơ câm kia.
- -----oOo------.