8 giờ 26 phút.
Hương Linh nhìn đồng hồ, chép môi bực bội vì sáng nay mình lại đi làm muộn.
Cô đoán chắc thể nào cũng bị bà trưởng phòng càm ràm đến điếc lỗ tai luôn bởi vì nguyên tháng này cô đã đi muộn hơn chục lần rồi.
Chuẩn bị sẵn tâm lý nhưng khi ngúng nguẩy bước vào phòng làm việc, Hương Linh không thấy trưởng phòng đâu mà chỉ thấy một đám đồng nghiệp nữ đang bu lại bàn tán chuyện gì đó.
Nhìn thấy cô, bọn họ cũng chẳng thèm lên tiếng chào hỏi mà chỉ chăm chú vào câu chuyện của mình.
Hương Linh âm thầm bĩu môi khinh bỉ.
Cả một lũ nhà nghèo suốt ngày như bà tám thích soi mới, trách không được bài xích những người thuộc tầng lớp thượng lưu như cô.
Nếu không phải vì Denis Trần, còn lâu cô mới chịu làm việc ở đây và phải chịu đựng mấy người này.
Nghĩ đến người đàn ông đẹp trai, lịch lãm kia, Hương Linh cảm thấy tim đập thình thịch, hai má hơi nóng lên.
Kể từ lần đầu tình cờ gặp anh, cô đã bị trúng tiếng sét ái tình.
Ngày đó, cô cùng ba má đến ăn tối ở một nhà hàng lớn.
Tuy nhiên, người phục vụ báo rằng lôi hay nhà hàng đã được một vị khách bao hết, phiền họ ngày mai quay lại.
Hương Linh rất bực bội nhưng cũng có chút tò mò không hiểu ai mà ra tay hào phóng như vậy.
Giá một bàn ăn ở đây không hề rẻ, bao hết như thế phải tốn một khoản kếch xù.
Vừa định hỏi chuyện người phục vụ đó thì bỗng nhiên cô nghe thấy những tiếng bước chân tới gần.
Khi quay lại thì thấy một nhóm người đi vào.
Ngay khi ánh mắt lướt qua người đàn ông có thân hình cao lớn nhất ở đó, Hương Linh đã sững Cô từng gặp rất nhiều người đàn ông có ngoại hình xuất chúng, nhưng chưa ai có thể vượt qua nổi người đàn ông này.
Vẻ đẹp pha trộn Á-Âu của anh vô cùng nổi bật, nhất là mái tóc undercut màu hạt dẻ cùng đôi mắt xanh lục như muốn hút linh hồn cô vào trong đó.
Khi đám người đi qua, Hương Linh chợt nghe thấy ai đó kêu người đàn ông này là Denis.
Đợi họ biến mất, cô vội vàng quay sang hỏi ba mình về lai lịch người này vì trông anh ta có phong thái của một doanh nhân.
Ba cô nhíu mày ngẩm nghĩ một lát, lẩm bẩm cái tên Denis, sau đó đôi mắt chợt sáng lên: “Đúng rồi, có lẽ đó là Denis Trần, tổng giám đốc của tập đoàn K.D.
Trước đây cậu ta rất ít khi lộ mặt nên hầu như không ai được gặp.
Chỉ nghe nói Denis Trần là con lai nên đoán chừng đó thực sự là cậu ta.” Hương Linh hớn hở ghi nhớ thông tin mà ba cô tiết lộ.
Một thời gian sau, cô nộp đơn xin làm việc tại tập đoàn K.D.
Nhờ ba tác động với người quen đang làm quản lý ở đó nên Hương Linh dễ dàng được nhận Vào.
Chẳng qua, cô phải bắt đầu ở vị trí nhân viên phòng Marketing tầm thường nên hầu như không có cơ hội nhìn thấy Denis Trần.
Quá đáng hơn là vào hai tuần trước, cô còn B7 điều sang làm bên công DFD trực thuộc tập đoàn K.D này.
Hương Linh cáu kỉnh định phản đối lại quyết định này, nhưng quản lý đã rỉ tai cô rằng, tổng giám đốc rất coi trọng công ty DFD, thường xuyên đến đây để kiểm tra nên Hương Linh mới miễn cưỡng chấp nhận.
Tuy nhiên, có vẻ như người đó lừa cô, làm ở đây nửa tháng, đừng nói là Denis Trần, đến cái bóng của anh cô cũng không thấy luôn.
Bởi vậy, Hương Linh cũng dần chán nản hơn với chuyện làm việc, thường xuyên đi muộn về sớm khiến vài người ngứa mắt.
Ngồi vào bàn làm việc, trong lúc chờ máy tính khởi động, Hương Linh chợt thoáng nghe thấy hai chữ Denis Trần nên vội vàng dỏng tai lên nghe.
“Trời, tin này có thật không vậy?” “Tất nhiên rồi, em có người anh họ làm phục.
vụ trong bữa tiệc mở tại nhà riêng của sếp Denis.
Anh ấy nói hôm đó chính sếp giới thiệu vợ sắp;cưới cho khách khứa mà.” (Cà người Hương Linh chợt cứng đờ.
Cô mau chóng rời khỏi chỗ ngồi, bước nhanh lại phía nhóm người đang tám chuyện kia, nôn nóng hỏi: “Cô nói anh Denis có vợ sắp cưới? Khi nào? t? Tại sao tôi không bi Trước khi đến đây, Hương Linh đã năn nÌ ba giúp cô tìm hiểu thông tin về Denis Trần.
Tuy không có quá nhiều tin tức nhưng một trong số đó khẳng định anh vẫn còn độc thân.
Chẳng lẽ nguồn tin sai sao? Mấy cô gái đồng nghiệp ngẩng đầu nhìn Hương Linh, đột nhiên phá lên cười, một người Ngồi vào bàn làm việc, trong lúc chờ máy tính khởi động, Hương Linh chợt thoáng nghe thấy hai chữ Denis Trần nên vội vàng dỏng tai lên nghe.
“Trời, tin này có thật không vậy?” “Tất nhiên rồi, em có người anh họ làm phục vụ trong bữa tiệc mở tại nhà riêng của sếp Denis.
Anh ấy nói hôm đó chính sếp giới thiệu vợ sắp;cưới cho khách khứa mà.” Cả người Hương Linh chợt cứng đờ.
Cô mau chóng rời khỏi chỗ ngồi, bước nhanh lại phía nhóm người đang tám chuyện kia, nôn nóng hỏi: “Cô nói anh Denis có vợ sắp cưới? Khi nào? Tại sao tôi không biết? Trước khi đến đây, Hương Linh đã năn nỉ ba giúp cô tìm hiểu thông tin về Denis Trần.
Tuy không có quá nhiều tin tức nhưng một trong số đó khẳng định anh vẫn còn độc thân.
Chẳng lẽ nguồn tín sai sao? Mấy cô gái đổng nghiệp ngẩng đầu nhìn Hương Linh, đột nhiên phá lên cười, một người lên tiếng chế nhạo: “Ủa chuyện sếp có vị hôn thê lạ lắm hay sao? Cô là gì mà người ta phải báo cho biết.
Hay là cô đang có ảo tưởng gì với tổng giám đốc của chúng ta hả?” “Ôi bây giờ tôi mới biết hotgirl của phòng mình đang tương tư sếp đấy.” Những tiếng châm chọc cùng giễu cợt của Øấñ›người làm Hương Linh nóng máu.
Cô khoanh tay, hất cằm nói một cách khinh miệt: “Tôi thích anh Denis Trần đấy, chuyện này đáng cười lắm à? Bộ các cô có dám nói mình chưa bao giờ tơ tưởng đến anh ấy không?” “Một người đàn ông xuất sắc như thế, cần người yêu có ngoại hình và xuất thân tương tự.
Nhìn lại các người xem, xứng sao?” Lời nói của Hương Linh hoàn toàn chọc giận mấy cô gái đồng nghiệp.
Tuy nhiên, họ không thể phủ nhận, so với bọn họ, Hương Linh quả ‘thực có tiền vốn để vênh mặt kiêu ngạo.
Cô trẻ trung, xinh đẹp, nghe nói cũng là con nhà giàu, đi làm chỉ vì đam mê mà thôi.
Chẳng thế mà nhiều nhân viên nam trong công ty suốt ngày bàn tán ngưỡng mộ Hương Linh, thậm chí có người còn chủ động bày bỏ tình cảm mà bị cô ta phớt lờ.
“Hừ, phải, bọn này không xứng, nhưng vị trí vợ sếp tổng cũng chẳng đến lượt cô.
Biết vị hôn thê kia của sếp tổng là người thế nào không? Đẹp và giỏi gấp trăm lần cô nhé.” “Đúng vậy, cô đừng tưởng được vài người ở đây tung hô thì được đà lên mặt.
Làm người phải biết thế nào là đủ, đừng nghĩ mình là cái rốn của vũ trụ, hiểu chưa?” Bị cả đám người hùa vào châm chọc, Hương Linh tức phát điên.
Ngay lúc cô định lớn tiếng mắng chửi thì bỗng chị trưởng phòng xuất hiện, húng hắng ho vài tiếng.
Hương Linh dù ngang ngược nhưng vẫn biết không nên gây chuyện trước mặt bà chị già khó tính này nên đành giận dỗi quay về chỗ ngồi.
Chị trưởng phòng chỉ liếc cô một cái rồi mở miệng nói: “Chị có chuyện quan trọng cần thông báo với mọi người.
Giám đốc điều hành của công ty đã từ Mỹ trở về, chính thức tiếp quản công việc tại đây.” “Sáng nay cô ấy sẽ tới, các phòng ban được yêu cầu chuẩn bị tiếp đón.
Khoảng 15 phút nữa đề nghị tất cả có mặt ở dưới sảnh chính.” Mọi người hào hứng gật đầu, chợt có người lên:tiếng thắc mắc: Chị có thể nói rõ hơn về giám đốc không ạ? Tên, tuổi, ngoại hình, tính cách…“ Chị trưởng phòng ngẫm nghĩ một lát, quyết định ném ra một thông tin cực hot: “Cô ấy tên là Julia Trương, năm nay 28 tuổi, quốc tịch Mỹ.
Ngoại hình và tính cách đến lúc gặp các em sẽ biết.
Hơn nữa…cô ấy chính là vợ chưa cưới của sếp tổng, nên mọi người chú ý cư xử cho cẩn thận.” Hương Linh mím môi khó chịu khi phải đứng xếp hàng cùng một đám người đang hào hứng bàn tán về giám đốc mới.
Vừa rồi, sau khi chị trưởng phòng thông báo, mấy người cùng phòng không kiêng nể chế nhạo cô, còn dám so sánh cô với Julia Trương mà họ còn chưa từng gặp mặt.
Quả nhiên là mấy kẻ ghen ăn tức ở đáng ghét.
Trong lúc âm thầm cáu kỉnh, bỗng nhiên, Hương Linh nghe thấy tiếng hô của anh trưởng.
phòng nhân sự, yêu cầu họ chỉnh trang quần áo, tác phong, bởi vì xe của giám đốc đã tới.
Tất cả mọi người yên lặng chờ đợi, háo hức nhìn ra phía cửa chính, muốn xem vị hôn thê trong truyền thuyết của sếp tổng mình.
Không phụ sự chờ mong của các nhân viên, vài bóng dáng dần dần xuất hiện.
Ngay lập tức mọi người đổ dồn sự chú ý vào cô gái đi đầu.
Cô mặc một bộ vest công sở màu trắng tỉnh, được thiết kế đơn giản nhưng không kém phần tỉnh tế, ôm trọn lấy thân hình cực kỳ gợi cảm.
Mái tóc xoăn dài màu xanh lam buông xõa hai bên vai, làm nổi bật gương mặt nhỏ nhắn với ngũ quan xinh đẹp xuất sắc.
Nhưng điểm thu hút nhất trên người cô chính là khí chất sang chảnh cùng thần thái lạnh nhạt, uy nghiêm.
Trong hàng ngũ chợt có nhiều tiếng hít thở Và cảm thán vang lên.
Họ say mê ngắm nhìn cô gái đó đến quên cả lời nhắc nhở của cấp trên.
Tuy nhiên, chỉ có duy nhất một người có 5N xúc khác hẳn với mọi người xung quanh.
Đó là Hương Linh.
Lúc Khả Hân xuất hiện, đôi mắt cô đã trợn trừng, nhìn chăm chăm vào hình ảnh trước mắt, cảm thấy khó có thể tin nổi.
Dường như chẳng thèm nghĩ gì, Hương Linh bất chợt xông lên phía trước, chỉ thẳng vào mặt Khả Hân và hét lên: “Đặng Khả Hân, thì ra chị vẫn chưa chết?“
- -----oOo------.