Buổi chiều buông xuống.
Tiết học cuối cũng kết thúc.
Lương Thuần Mỹ uể oải bước ra khỏi phòng học rồi đi thẳng ra sân trường để đợi trợ lý Lâm đến đón.
Hôm nay anh xử lý công việc hết sớm nên cùng trợ lý Lâm đi đón cô rồi cả hai cùng về nhà.
Chiếc Bentley cứ êm ả chạy trên đoạn đường đông đúc.
Anh ngồi bên trong vì xử lý công việc quá nhiều nên có chút nhức đầu, anh dựa người vào ghế tay xoa xoa mi tâm.
Cô đứng gần cổng trường nhìn ra ngoài xem có thấy bóng dáng của chiếc xe không, thường ngày trợ lý Lâm đến rất đúng giờ cớ sao hôm nay lại trễ.
Lúc tâm trí cô đang suy nghĩ thì một chiếc mô tô chạy với tốc độ chóng mặt, một người đàn ông cao lớn ngồi phía trước lái xe chở theo một người đàn ông phía sau.
Điều kì lạ là họ đều bịt kín mặt.
Chiếc mô tô ngày càng tới gần cô hơn, hình như họ không có ý rẽ sang chỗ khác cứ như nhằm vào cô vậy.
Chiếc xe cứ lao thẳng về phía cô.
Cô bây giờ càng chắc chắn họ đang muốn gây sự với cô.
Chiếc mô tô chạy tới chỗ cô thì dừng lại.
Người đàn ông phía sau liền bước xuống
Các người muốn làm gì?_ Lương Thuần Mỹ cả người dần lui lại khó hiểu hỏi
Chúng tôi không muốn làm gì cô cả nhưng...người thuê chúng tôi lại khác_ người đàn ông vừa nói vừa tới gần cô
Tôi không hề có thù oán gì với các người tại sao các người lại hại tôi_ Lương Thuần Mỹ
Cô không có thù với tôi nhưng cô có thù với cô Dương_ người đàn ông lúc nãy lái xe liền lên tiếng
Cô Dương các người nói là ai???_ Lương Thuần Mỹ thật sự không hiểu chuyện gì đang xảy ra
Đừng nói nhiều lời...ra tay_ hắn vừa nói vừa ra hiệu cho người đàn ông kia
Người đàn ông kia liền lấy một một túi màu đen mở ra lấy bên trong là 1 chai nước màu trắng.
Hắn mở nắp chai ra tiến lại gần cô.
Thật tiếc cho cô gái xinh đẹp như cô...hahaha_ hắn vừa cười nói vừa đưa chai nước đó ra sau tạo lực để tạt nó về phía cô
Aaaaaaaa......_Lương Thuần Mỹ hét lên trong vô vọng hai mắt nhắm híp lại.
Không hiểu sao bây giờ hình ảnh của anh lại ngập tràn trong tâm trí cô
Khi cô nghĩ hắn sẽ tạt nước màu trắng đó vào mình thì bên tai cô lại truyền đến tiếng chói tai
Đoàn...đoàn...đoàn.
Tiếng súng lần lượt vang dội.
Hai người đàn ông chợt ngã quỵ xuống.
Cô dần mở mắt ra ngay lập tức lùi lại phía sau.
Chân của hai người đàn ông đó máu đang bắt đầu rỉ ra, ngày càng nhiều hơn.
Chai nước bị rơi xuống đất, nước trong bình chảy ra sủi bọt trên nền đất.
Cô biết ngay từ đầu nó là axit, cũng may cô đã bình an vô sự, nhưng nó thật là dọa cô sợ đến thất thần mặt cô trắng bệch ngồi bệt xuống đất.
Cô khẽ thở dài rồi nhìn về phía trước.
Cảnh tượng thật khiến cô bất ngờ
Anh vẫn ngồi yên vị trong xe khuôn mặt lạnh lùng hướng ra ngoài cửa xe, tay anh vẫn cầm khẩu súng màu đen.
Khẩu súng vừa mới được sử dụng nên có một tầng khói nhạt len lỏi ra.
Thấy cô thất thần ngồi bệt xuống đất anh vội mở cửa xe bước xuống, Lâm Trung Nhân nhanh chóng gọi người đến đưa hai người đàn ông kia đi.
Bọn hắn chỉ bị bắn phần chân nên sẽ không mất mạng.
Anh sẽ điều tra từ bọn hắn người đứng sau việc này
Anh chạy về phía cô.
Anh ngồi xuống cạnh cô, cô liền chồm lên ôm lấy anh.
Cô thật sự rất sợ rất rất sợ.
Anh cũng xiếc chặt cô trong lòng
Cảm ơn anh đã xuất hiện...cảm ơn_ cô vừa nói nước mắt vừa tuôn trào
Em không sao là tốt rồi.
Tốt rồi!_ Trịnh Tuấn thầm cảm ơn ông trời đã cho anh đến kịp để cứu cô
Anh liền bế cô lên xe rồi trở về biệt thự