Tại một sân bay tư nhân một người đàn ông cao lớn với làn da trắng và đôi mắt xanh nước biển tuyệt đẹp.
Góc cạnh khuôn mặt rõ ràng nhìn là biết anh là con lai.
Nét đẹp của anh khiến nhiều cô gái phải ngỡ ngàng và ao ước.
-Kai tôi nghĩ anh đang muốn gặp lại người xưa phải không?_ một người đàn ông cũng phong lưu không kém đang ôn tồn sải bước phía sau người đàn ông kia
-Đối với tôi cô ấy luôn là hiện tại chưa bao giờ xưa cả.
Về vấn đề anh hỏi coi như anh thông minh_ hắn vừa nói đôi môi mỏng vừa cong lên một nụ cười tà mỵ
-Tôi luôn hiểu anh mà Kai!_anh ta nói với giọng điệu khá tự hào
Xa xa một chiếc xe ô tô phân khối lớn đang dừng trước cửa sân bay.
Một nhân viên vội bước xuống cung kính chào hỏi
-Lục Tổng anh đã trở lại_ nam nhân viên đó hết sức cúi đầu chào rất lễ nghĩa
Hắn không nói gì chủ nhàn nhạt gật đầu như đã ghi nhận lời chào hỏi này.
Nam nhân viên thấy vậy liền cười tươi rồi chuyển hướng sang người đàn ông kế bên nói
-Trợ lý Nguyễn hân hạnh được gặp lại anh_ anh ta vừa nói tay vừa đưa ra ý muốn bắt tay với người đàn ông đó.
Ngay tức khắc người đàn ông đó liền đưa tay của mình ra bắt tay và thân thiện nói
-Nguyễn Chính Đông tôi cũng vậy.
Rất hân hạnh!!!
Khép lại màn chào hỏi cung kính mọi người ngồi vào trong xe.
Lục Lệ Thành ngồi yên vị phía sau còn hai nhân viên của mình thì im lặng ngồi phía trước
Trước khi đến công ty Lục Lệ Thành cùng Nguyễn Chính Đông trở về khách sạn nghỉ ngơi một chút chiều sẽ đến tập đoàn Lục Thị sau.
Nguyễn Chính Đông cứ nghĩ mình sẽ được nghỉ ngơi một chút ai ngờ vừa vào phòng cất hành lý thì bị Lục Lệ Thành anh gọi sang.
Anh ta chỉ đành bần thần bước qua vậy
-Lục Thiếu có gì sai bảo???_ anh ta hỏi bằng giọng mệt mỏi
-Cậu dẹp cái giọng mệt mỏi uể oải đó đi.
Nghe đây! Bây giờ cậu đi tìm nơi ở của Thuần Mỹ cho tôi_ anh nói bằng giọng đầy khí phách trộn lẫn sự ra lệnh
-Được_ Nguyễn Chính Đông cứ nghĩ rằng chỉ có như thế nên định quay lưng đi làm công việc của mình.
Nhưng đời vẫn không như là mơ....
-Còn nữa!!!.
Tôi chưa nói hết_ Lục Lệ Thành chau mày lại.
-Hả? Còn nữa sao.
Tôi mệt lắm đó Lục Thiếu_ sỡ dĩ Nguyễn Chính Đông anh nói chuyện thoải mái như vậy vì giữa hai người không phải là chủ tớ bình thường mà họ còn xem nhau như anh em ruột thịt
-Không cho cậu than thở.
Chuyện này rất đơn giản không tốn nhiều thời gian.
Cậu đi tìm mua cho tôi một căn biệt thự, nó phải trang nhã và hấp dẫn người nhìn đặc biệt phong cảnh xung quanh phải thật đẹp giá bao nhiêu cũng không thành vấn đề _ Lục Lệ Thành
-Được rồi!_ Đơn giản là vậy nhưng để tìm được căn biệt thự vừa ý thích của anh không phải dễ dàng nha
Thế là Nguyễn Chính Đông không kịp nghỉ ngơi lại phải đi làm việc.
Anh làm suốt từ 9h sáng đến 15h chiều mới hoàn tất công việc của Lục Lệ Thành giao.
Anh ta đã phải tốn nhiều công sức để tìm được nhà của Trịnh Tuấn cộng thêm việc phải tìm nhà cho Lục Lệ Thành cho nên tới xế chiều hắn mới trở lại khách sạn.
Trịnh Tuấn vốn là người khép kín về chuyện riêng tư nên rất ít tiết lộ về cuộc sống đời tư của mình nên anh đanh theo dõi trợ lý của Trịnh Tuấn để tìm được nhà
Nguyễn Chính Đông mệt mỏi trở về khách sạn báo cáo tình hình
-Đây là địa chỉ nhà của Trịnh Tuấn....À không Thuần Mỹ....Còn đây là hợp đồng mua bán căn biệt thự theo đúng yêu cầu của cậu_ anh ta để một tập giấy xuống cùng một tờ giấy địa chỉ nhỏ
-Cậu đang cố ý nhắc nhở tôi?_ Lục Lệ Thành khó chịu hỏi
-Tôi nào dám!_ Nguyễn Chính Đông
-Được!.
Tốt lắm coi như anh hoàn thành nhiệm vụ.
Bây giờ chúng ta đến công ty hợp một chút rồi đến tìm Thuần Mỹ_ Lục Lệ Thành
-Này!...!Cậu không sợ Trịnh Tổng sao?.
Dù gì anh ta cũng thuộc top những người có quyền hành.
Sợ anh ta còn làm được nhiều chuyện mà cậu không làm được.
Thế mà cậu gan đến mức đến gặp vợ của hắn sao?_ Những lời nói này là thật sự chân thật.
Dù gì Lương Thuần Mỹ cũng là hoa đã có chủ
-Tôi biết tôi không giàu và quyền hành bằng anh ta nhưng tôi vẫn có quyền theo đuổi Thuần Mỹ.
Dù chỉ là một cơ hội mỏng manh tôi vẫn muốn thử_ Lục Lệ Thành vuầ nói tay vừa day day huyệt thái dương
-Nhưng mà..._ Nguyễn Chính Đông định nói tiếp thì bị Lục Lệ Thành cắt ngang
-Ý cậu cô ấy là người đã có chồng phải không?.
Tôi không hề có ý định phá vỡ hạnh phúc gia đình của cô ấy.
Tôi chỉ muốn đứng phía sau an ủi bảo vệ cô ấy những lúc cô ấy cần.....!Chúng ta đến công ty thôi_ Lục Lệ Thành
-Được_ Nguyễn Chính Đông biết bây giờ anh có nói gì cũng vô dụng đành thuận theo ý anh vậy