Cao Trạch Vũ nhìn bộ dáng kiêu kì của Nghiêm Thư Hàm, liền hai ba bước đuổi theo.
Từ phía sau ôm lấy Nghiêm Thư Hàm, ôn nhu mở miệng nói: “Ngoan, không tức giận! Nếu trở nên khó coi, tôi liền sẽ không cưới em!”
Nghiêm Thư Hàm nghe thế, tựa như bắt được tia sáng, xoay người nói: “Anh nói thật, nếu trở nên xấu xí, anh sẽ không cưới tôi?”
Cao Trạch Vũ nhìn ra ý vị trong mắt cô, “Em liền như vậy không muốn gả cho tôi, tôi đây càng không thành toàn, mặc kệ em biến thành thế nào, tôi đều sẽ cưới em.”
Nghiêm Thư Hàm rầu rĩ nói: “Kẻ lừa đảo! Vô lại!”
Cao Trạch Vũ không để ý tới, mắng tới mắng lui cũng chỉ mấy từ này, nghe nhiều thành quen.
Nghiêm Thư Hàm đổi trang phục xong, Cao Trạch Vũ trong xe Lamborghini bước tới trước cửa khách sạn đứng chờ chờ.
Lễ tân A cùng lễ tân B hâm mộ nhìn Nghiêm Thư Hàm, đôi mắt nhỏ đều lập tức sáng lên.
Cao Trạch Vũ lái xe mang Nghiêm Thư Hàm đi tới một tiệm cơm Tây, bất quá, tiệm cơm Tây nhìn như thế nào cũng cảm thấy rất quen mắt, hình như Qúy Thu Liệt mở, người đàn ông này tuyệt đối cố ý.
Cao Trạch Vũ lôi kéo tay cô tiến vào trong.
Quý Thu Liệt từ khi bọn họ vừa vào cửa đã thấy, rốt cuộc vẫn là đem cô đẩy vào trong lòng ngực người đàn ông khác.
Nghiêm Thư Hàm liếc nhìn Quý Thu Liệt một cái, trong mắt trước sau không hề có cảm xúc.
Quý Thu Liệt thấy Thư Hàm như vậy, tim vẫn là đau, bất quá, hiện tại không có tư cách.
Cao Trạch Vũ gọi hai phần bò bít tết cùng một chai rượu vang đỏ.
Sau đó vẫn luôn nhìn Nghiêm Thư Hàm, nét tổn thương trên mặt cô đều rơi vào trong mắt Cao Trạch Vũ, xem ra cô vẫn không có quên được, những không quan hệ, anh sẽ giúp cô quên.
Chờ không bao lâu thức ăn được mang lên, Nghiêm Thư Hàm mượn cớ đi toilet trang điểm lại.
Cao Trạch Vũ cũng không ngăn cản, anh xem cô còn làm ra cái bộ dạng gì?
Nghiêm Thư Hàm đi toilet không bao lâu, Quý Thu Liệt liền đến.
Nghiêm Thư Hàm lạnh nhạt nhìn hắn, Quý Thu Liệt thực không thích loại ánh mắt này.
Quý Thu Liệt hơi hơi mở miệng: “Anh nhìn thấy tin tức, nói hai người ba ngày sau tổ chức, trước liền chúc mừng hai người.”
Nghiêm Thư Hàm hừ lạnh một tiếng: “Chuyện này còn không phải cần cảm ơn anh sao?
Nếu không phải anh, tôi còn không thể gả cho Cao Trạch Vũ đâu.”
“Em sẽ không thật sự yêu anh ta đi? Điều này không giống em, anh cho rằng em ít nhất sẽ phản đối vài lần.
Bất quá lần này em thế nhưng không có làm như vậy.”
“Tôi vì cái gì muốn phản đối, anh ấy ưu tú như vậy, tôi không có lý do gì cự tuyệt.
Huống chi, việc tôi yêu anh đã sớm hết hy vọng, tôi cần gì phải phản đối.”
Quý Thu Liệt nghe ra ý cô muốn, trong lòng cũng rất khổ sở.
Bất quá, đây là hắn nên trả giá.
“Em hẳn là sớm đoán được anh sẽ tìm đến em đúng không!”
“Nhưng tôi không có đoán sai đúng không? Anh đã đến rồi.” Nghiêm Thư Hàm như cũ lạnh nhạt nhìn hắn, lưu luyến đã không còn giá trị, hiện tại nói chuyện chỉ là vì cần hoàn thành một việc thôi.
Nghiêm Thư Hàm từ trong áo khoác lấy ra hai cái túi được bịt kín giao cho Quý Thu Liệt, “Nơi này là hai sợi tóc , anh giúp tôi đem đi kiểm tra DNA, chờ có đáp án, tôi sẽ tự mình đi lấy kết quả.
Tôi nghĩ tôi đã thay thế gả thì đối với việc nhỏ này anh vẫn có thể làm đi.”
Quý Thu Liệt nhìn túi đựng hai sợi tóc, “Đây là của ai, em vì sao muốn kiểm tra DNA?”
“Cái này anh không cần hỏi, anh cứ mang đi kiểm tra là được.
Việc này, không cần để người khác biết.
Nếu không tôi tuyệt đối khônh cho anh và Tình Tình được như mong muốn.”
“Tốt, anh giúp em, cũng coi như anh cảm thấy áy náy.
Việc này anh sẽ không cùng bất luận kẻ nào nhắc tới”
Nghiêm Thư Hàm lộ ra một cái mỉm cười: “Anh tốt nhất nói được làm được, chờ có khi nào có kết quả nhớ thông báo, tôi đích thân đi lấy, đến lúc đó không làm phiền anh.” Nói xong liền toilet.
Cao Trạch Vũ nhìn Nghiêm Thư Hàm một lúc sau mới trở lại, không khỏi châm chọc nói: “Cùng tình nhân cũ hẹn hò rất tốt đẹp đi?” Cao Trạch Vũ sở dĩ không có ngăn cản, đơn giản chính là muốn nhìn một chút thái độ của cô.
Nghiêm Thư Hàm hơi chán ghét nhìn anh một cái, lại không có mở miệng giải thích, cô hiện tại nói gì đều sai, cần gì phải lãng phí miệng lưỡi.
“Tôi phải về nhà, liền không phiền anh.”
Cao Trạch Vũ nhìn Nghiêm Thư Hàm muốn rời khỏi đây, liền tiến lên ôm cô, “Em là vị hôn thê của tôi, không phiền.
Tôi tất nhiên muốn đưa em về nhà.”
Nghiêm Thư Hàm lười đi để ý, người đàn ông này một lúc một ý, trở mặt còn nhanh hơn phụ nữ.
Đúng lúc Quý Thu Liệt đi ra, vừa vặn thấy bóng dáng bọn họ rời đi.
Tin chấn động khắp nơi ngày hôm nay đều là buổi sáng Cao Trạch Vũ cùng Nghiêm Thư Hàm nhận phỏng vấn, hình ảnh hoàn mỹ, mỹ nam mĩ nữ, cảnh đẹp ý vui.
Nhưng điều bọn họ chờ mong nhất vẫn là hôn lễ được tổ chức vào ba ngày sau.
Nghiêm Thư Hàm lạnh nhạt nhìn nội dung trên tivi, rốt cục cũng nhìn ra Cao Trạch Vũ chu đáo như vậy.
Thông tin lớn một phát truyền đi, cùng việc công khai ảnh chụp rõ ràng, cũng có thể nhìn ra chuyện sau đó.
Nhưng mà hiện tại, cô và Cao Trạch Vũ đều công khai nhận phỏng vấn, còn có gì thuyết phục hơn điều này.
Bất quá, tin tức lại làm không ít cô gái bị thương tâm.
Người đàn ông hằng ngày các cô tâm tâm niệm niệm lại chuẩn bị kết hôn, còn có cái gì để lừa gạt chính mình nữa đâu.
Hiện tại đều công khai, sợ là thật sự không có một chút cơ hội nào nữa.
Trái lại, Nghiêm Thư Tình vui vẻ bao nhiêu thì Diệp Nhã Lan tức giận bấy nhiêu, vậy mà chớp mất liền vuột mất con rể quý, ảo não nhìn Nghiêm Thư Tình.
Nghiêm Thư Tình không sao cả, dù sao người cô yêu là anh Thu Liệt, Cao Trạch Vũ tốt đến mấy cũng vô dụng.