Cô Vợ Lắm Chiêu

Phillippes Nguyễn (biệt danh Ryan) : 19 tuổi, mang dòng máu nửa Anh nửa Việt, là trợ lý đắc lực của San. Anh chàng mang vẽ đẹp của một lãng tử,... nhưng đừng vì thế mà nhầm lẫn nhá vì từng có tin đồn anh này là GAY đấy =)). Ryan bình thường rất hay đùa giỡn và cười đùa nhưng mỗi khi làm việc lại trở thành một người hoàn toàn khác, cực kì nghiêm túc và chuyên nghiệp... Anh chàng là cánh tay đắc lực giải quyết công việc giúp San. CHƯƠNG BỐN
Cũng tại bar Sky, nhưng là ở một phòng vip.
- Ăn mừng chiến thắng nào - SaSa nói rồi dơ ly rượu lên tỏ ý mời nó cụng
- Đã đánh đâu mà thắng - nó cằm ly rượu lắc qua lắc lại trước mặt
- Chài, đã đánh thì phải thắng chứ, mày không tin vào tao cũng phải tin vào bản thân chứ - SaSa tinh tường
- Đúng rồi - mắt nó như sáng lên

- Cuối cùng mày cũng hiểu ý tao rồi! - SaSa đắc chí quay sang nó chớp chớp, thấy nó không điếm xỉa đến mình mà lấy điện thoại ra, không biết làm gì, SaSa lên tiếng hỏi : - Mày làm gì thế?
- Gọi điện thoại - tỉnh bơ luôn
- Alo, tiểu thư à,.. tiểu thư đi đâu mà để Ryan một mình vậy!?!? huhuhu, tiểu thư không cần Ryan nữa hả??? - đầu dây bên kia là tiếng khóc la - không rõ nam hay nữ nữa - SaSa nghĩ thế vì nghe nó cứ eo lã làm sao á ='= (bà này thật là >..< - Jun thầm nghĩ trong lòng
Thấy vẻ mặt đa cảm xúc của Jun nó biết chắc anh đang suy nghĩ điều gì đó, khẽ nhếch môi lên cười một cái, nó "tấn công" tiếp :
- Anh à, sáng nay chắc anh chưa ăn gì đâu hả??? Ở lại ăn với em nha - vừa nói nó vừa chi mỏ
- "Cái gì??? Ăn với cô ta chắc mình ói mà chết, không song rồi, phải chuồn nhanh thôi" - Jun nghĩ rồi nói - À, thôi không cần đâu em à, anh có hẹn với mấy đứa bạn rồi. Mà cũng sắp đến giờ rồi, chắc anh xin phép về trước, hôm nào sẽ ghé thăm em tiếp nha!

- Vậy tiếc quá,.. mà thôi cũng được, anh đi đi, mà em có chuyện này muốn nhờ anh nè - nó tỏ vẻ tiếc nuối
- Chuyện gì vậy?? - Jun cảm thấy nổi gai ốc khi nghe nó nhờ mình
- Thật ra, em muốn nhờ anh nói tốt vài lời trước mặt bạn anh á, được không anh? - hehe phải tỏ ra thích thú tên kia càng nhiều càng tốt =))
- À, chuyện đó thì có gì là khó, anh sẽ nói giúp em, thôi anh về nhà, chào em - Jun đi như chạy, nói tốt hả??? Trời ơi phải chi cô đẹp đẽ thì còn nói được, đằng này,... làm sao tôi nói cho được chứ ='=
- Vậy em cám ơn anh trước nha, đi đường cẩn thận nha anh! - nó đứng đằng sau hét lên
Trận đấu đầu tiên phần thắng đã nghiêng về phía nó, hehe, phải vậy mới được chứ. Nó đắc ý đứng nhìn theo bóng Jun cười mãi.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận