Triết Vũ Hàm yên lặng nhìn Mộc Hy ngủ, bốn bề yên tĩnh đến mức anh có thể nghe thấy tiếng hít thở nhè nhẹ của cô.
Hôn nhẹ lên trán cô, Triết Vũ Hàm bước xuống giường rời khỏi Mộc gia.
Anh biết Mộc Hy không phải một cô gái tầm thường, cô thông minh hơn người, so về độ nhạy bén cũng không có một cô gái nào có thể đọ được cô.
Thế nên trong bữa cơm hôm nay, Triết Vũ Hàm đành phải bỏ một chút thuốc để Mộc Hy ngủ say hơn.
Rời khỏi Mộc gia, anh lên chiếc xe màu đen, đi thẳng ra ngoài đường lớn.
Hơn nửa tiếng sau cuối cùng cũng dừng lại trước một ngôi nhà đồ sộ nằm sâu bên trong khu rừng phía bắc.
- Lão đại.
Triết Vũ Hàm vừa bước xuống xe, người mặc áo đen hôm trước có mặt trong phòng ngủ của Mộc Hy đã cung kính chào, hắn là ám vệ thân cận nhất của Triết Vũ Hàm - Tử Thi Dương.
- Hắn đâu?
Anh lạnh lùng thốt ra hai từ, ánh mắt đã sớm nhuốm đậm sự lạnh lẽo vô tình.
- Đã ở bên trong, lão đại mời.
Tử Thi Dương làm động tác mở rồi cũng nhanh chóng bước theo sau Triết Vũ Hàm.
Ngôi biệt thự này được thiết kế theo phong cách cổ xưa của Châu Âu, nhưng vẫn không làm mất đi vẻ quý phái, trang trọng của nó.
- Lão đại, nếu như Mộc tiểu thư biết được ngài tiếp cận cô ý chỉ vì...
Tử Thi Dương không kìm được lên tiếng hỏi, thế nhưng vẫn còn chưa nói hết câu đã bị giọng nói lạnh lùng đan xen chút tức giận của Triết Vũ Hàm cản lại.
- Việc này của tôi, không cần cậu nhiều lời!
[.....]
Triết Vũ Hàm ngồi trên vị trí cao nhất trong đại điện, trước mặt anh chính là kẻ dám theo dõi anh và Mộc Hy lúc hai người đi siêu thị.
- Nói, ai phái ngươi đến đây?
Không cần Triết Vũ Hàm lên tiếng, Tử Thi Dương đã trực tiếp thẩm vấn.
Đêm hôm nay, Triết Vũ Hàm có mặt trong tổ chức cũng chỉ là để xem kịch mà thôi.
Hắn ta không nói một câu, cứ cắn chặt răng không chịu hé nửa lời.
Tử Thi Dương vung gậy đánh thật mạnh lên người hắn thế nhưng vẫn không sao xoay chuyển được tình thế.
Cứ đánh tiếp, đánh tiếp, cuối cùng hắn ta cũng không chịu được mà ngã xuống.
Tử Thi Dương quay sang nhìn Triết Vũ Hàm.
Tỏ ý Tử Thi Dương không thể thẩm vấn ra nhưng chỉ cần người kia rơi vào tay Triết Vũ Hàm ắt sẽ cạy được thông tin từ miệng hắn.
Nhưng Triết Vũ Hàm lại phán thẳng một câu, tựa như đem chậu nước lạnh dội mạnh vào đầu Tử Thi Dương.
- Tử Thi Dương cậu cứ tiếp tục thẩm vấn hắn đi.
Nếu để tôi thẩm vấn hắn, đứa bé trong bụng tôi có mệnh hệ gì, cậu không tránh khỏi liên can.
- .....
- Lão đại, ngay lúc này người đừng đùa nữa!
Tử Thi Dương nhíu mày nói với Triết Vũ Hàm.
- Đừng khiến tôi tức giận nếu không sẽ gây tổn hại đến em bé trong bụng Triết Vũ Hàm tôi.
- ......
- Tử Thi Dương, nhanh đưa tôi về để tôi làm "chó" của cô ấy.
- ......
Tử Thi Dương lẩm bẩm một câu: “Mẹ nó, làm chó đến nghiện rồi!”