Buổi chiều, ở công ty của Hoắc Tùng Quân có chuyện nên rời đi trước.
Bạch Hoài An lái xe đến nghĩa trang, xe là do Trần Thanh Minh cho cô mượn, Cách Lệ Tâm vì để thiết kế trang phục nên tạm ở lại thành phố An Lạc.
Cô phải chạy đi chạy lại giữa công ty và chỗ của Cách Lệ Tâm.
Khi Trần Thanh Minh biết cô có bằng lái xe nhưng lại không có xe, thì đưa xe của công ty cho cô mượn dùng, tiện cho công việc.
Mấy năm trước tai nạn xe của bố cô đã khiến cô có ám ảnh về việc lái xe, không dễ gì mới có thể vượt qua rào cản.
Đến mộ của bố mẹ, Bạch Hoài An đặt hoa mình mang đến lên mộ, nhìn bức ảnh bên trên, vẻ mặt dịu dàng.
“Bố, mẹ, con đến thăm bố mẹ đây, là con bất hiếu, mấy ngày nay vẫn luôn bận công việc, không qua thăm hai người được, có phải hai người rất cô đơn không?”
“Mấy ngày nay con sống rất tốt, trong cuộc thi thiết kế đánh bại được nhà thiết kế của An Bích Hà, giành được chức quán quân.
An Bích Hà nhận phải báo ứng, nghe nói bây giờ rất thảm, hai người dưới hoàng tuyền có phải rất vui không?”
Mắt Bạch Hoài An khẽ đỏ, khịt mũi, do dự một lúc, tiếp tục nói: “Mẹ, con và Hoắc Tùng Quận làm hòa rồi”
Khi nói ra câu này, giọng nói của cô không lưu loát: “Anh ấy đối với con rất tốt, con không có tiền đồ, lại thích anh ấy, con không buông được anh ấy”
Gió thổi qua tán cây sau mộ, phát ra âm thanh xoàn xoạt, giống như đang đáp lại cô vậy.
Khóe miệng Bạch Hoài An cong lên, cười: “Mẹ, lúc trước mẹ rất thích Hoắc Tùng Quân, luôn cảm thấy con gả cho anh ấy là phúc của con.
Lúc đó chắc mẹ có thể nhìn ra, anh ấy thật sự tốt với con.
Bây giờ bọn con đã giải quyết hết tất cả hiểu nhầm rồi, ở cùng nhau rất hạnh phúc, anh ấy còn nói muốn lấy con nữa.
Còn có, vụ án lúc trước của bố, bọn con đang tìm theo manh mối, nhất định sẽ tìm được chứng cứ, trả thù cho hai người”
Nói xong, cô tiến lên trước một bước, nhẹ nhàng lau bụi trên bia mộ, nhìn nụ cười dịu dàng trên gương mặt mẹ, hốc mắt ấm ướt: “Mẹ, bây giờ con rất mạnh mẽ, có người yêu có bạn bè, sau này cũng sẽ sống rất tốt, mẹ có thể yên tâm rồi.
Kiếp sau phải sinh được thai ngoan, giống hạnh phúc với bố cả đời”
Thăm bố mẹ xong, trong lòng Bạch Hoài An nặng trĩu lái xe về nhà.
Trên đường về nhà phải đi qua một con đường nhỏ, bởi vì ở gần khu dân cư, cho nên tay cầm vô lăng của Bạch Hoài An đều chảy mồ hôi, cẩn thận đi qua.
Ngay khi tinh thần của cô đang căng chặt, phía trước có một người đàn ông đạp xe đạp quay
đầu nhìn một cái, đột nhiên lao về phía xe cô.
Bạch Hoài An phanh gấp, đứng lại cách người đàn ông đó không xa.
May mà không đụng vào người ta.
Cô vội vàng tháo dây an toàn xuống xe, kiểm tra tình hình.
Kết quả vừa xuống xe, thì nghe thấy người đàn ông kia ôm chân kêu gào thảm thiết.
“Chân của tôi, chân của tôi đau quá, cô lái xe kiểu gì vậy? Sao không nhìn đường, đâm gãy chân tôi rồi? Đền tiền, nhất định phải đền tiền”
Bạch Hoài An ngẩn ra: “Anh đang ăn vạ sao? Xe của tôi rõ ràng còn chưa đụng vào anh, anh ăn nói linh tinh cái gì vậy?”
Lời này vừa nói ra, người đàn ông kia càng gào thảm hơn, bò qua ôm chân Bạch Hoài An, đột nhiên hét lớn: “Mọi người qua đây xem đi, người phụ nữ này, đụng người còn không thừa nhận, còn muốn chạy.
Con gái lái xe bây giờ, không luyện lái xe tốt đã ra đường rồi, xảy ra chuyện còn muốn trốn tránh trách nghiệm.
Mọi người qua đây xem đi”
Anh ta hét rất to, người bên cạnh nghe thấy vậy đều tập trung lại, nhìn hai người bên trong chỉ trỏ bàn tán.
Bạch Hoài An vô cùng tức giận, nhìn anh ta ôm chặt chân mình không buông, giọng nói lạnh lùng: “Anh bỏ tay ra cho tôi, nếu không tôi sẽ kiện anh tội lưu manh”
“Không bỏ, nếu như cô chạy rồi thì phải làm sao?” Người kia vô lại nói.
Bạch Hoài An lạnh lùng nhếch khóe miệng: “Nhiều người bao vây xe tôi như vậy, tôi chạy kiểu gì, hơn nữa cho dù tôi có chạy, xe cũng không chạy được, kiểu gì cũng có thể điều tra ra thân phận của tôi”
Người đàn ông nghe thấy Bạch Hoài An nói như vậy, cũng cảm thấy rất đúng, lúc này mới buông tay ra.
“Được thôi, tôi thả cô ra, nhưng cô phải bồi thường cho tôi.
Bây giờ chân tôi không thể động đây, e rằng đã gãy xương rồi, cô phải đền tội...!đền tội...”
Anh ta suy nghĩ, ngẩng đầu lên nhìn Bạch Hoài An: “Nhất định phải đền tội sáu mươi triệu, sáu mươi triệu này bao gồm cả tiền trị thương, phí cung dưỡng, phí làm việc, còn có chi phí sửa chữa xe đạp của tôi nữa, rất lời rồi đúng không?”
Bạch Hoài An nghe thấy vậy, tức giận cười một tiếng: “Thật sự là miệng sư tử mà, mở miệng là đòi tôi sáu mươi triệu, mặt anh thật là lớn mà”
Người đàn ông nghe thấy vậy thì không vui: “Không phải cô đang nghĩ tôi lừa cô đấy chứ? Bây giờ chân tôi không thể động đậy được, nếu như thật sự xảy ra chuyện gì, cô có tán gia bại sản cũng không thể đền nổi, đòi cô sáu mươi triệu đã là đủ ý tứ lắm rồi.”
“Còn muốn tối tán gia bại sản, ha ha.”
Bạch Hoài An lạnh lùng liếc anh ta: “Chân anh nghiêm trọng như vậy, chúng ta ở đây thảo luận sẽ làm trì trệ bệnh tình của anh.
Thế này đi, chúng ta báo cảnh sát xử lý, nhân tiện gọi 115, làm rõ mọi chuyện, rồi hãy bàn đến chuyện bồi thường”
Cô nói rồi ngẩng đầu nhìn xung quanh, nhíu mày.
Người đàn ông đắc ý cười: “Ở đây không có camera, cho dù cảnh sát có đến, cũng không thể giải quyết được, có điều tôi có nhân chứng”
Anh ta nói xong thì chỉ vào một bà chủ bà chủ quầy hoa quả bên cạnh hỏi: “Bà chủ, vừa rồi bà chủ có nhìn thấy không, có phải là cô gái này lái xe đụng vào chân tôi không?”
Bà chủ kia dáng vẻ chua ngoa, nghe thấy người đàn ông hỏi mình như vậy, lập tức nói: “Đúng, tôi nhìn thấy, chính là cô gái này lái xe đụng vào anh.
Cô ta lái xe nhanh, bây giờ đụng phải người ta còn muốn chối.”
Nói xong, còn gào lên với Bạch Hoài An: “Nếu như cô muốn báo cảnh sát thị trực tiếp báo đi, bọn tôi có thể làm chứng, nếu như cô muốn đến bệnh viện kiểm tra thì đi đi”
Khi người đàn ông kia bắt đầu hỏi, Bạch Hoài An đã chú ý đến vẻ mặt của hai người này, phát hiện giữa hai lông mày bọn họ có tương tác với nhau, nhất thời hiểu ra, hai người này tuyệt đổi quen biết nhau.
Cô lái xe rất chậm, có thể chắc chắn, xe hoàn toàn không đụng vào người ta, cô dám đảm bảo chân của người đàn ông này không có vấn đề gì, nhưng cô không dám chắc chắn, người đàn ông này còn có bệnh tật gì không, nếu như liên lụy đến cô thì rất khó nói rõ.
Nghĩ như vậy, Bạch Hoài An trực tiếp gọi điện thoại cho Trần Thanh Minh, bên kia nhanh chóng bắt máy, cô hỏi: “Tổng giám đốc Trần, xe của công ty có camera giám sát hành trình không?”
Khi cô nói lời này, liếc nhìn người đàn ông và bà chủ kia, quả nhiên nhìn thấy sắc mặt bọn họ hơi cứng lại.
Trong lòng Bạch Hoài An cười lạnh, chỉ cần kiểm tra camera hành trình, thì có thể biết được sự thật.
Nhưng không ngờ Trần Thanh Minh lại nói: “Hoài An, xin lỗi, quên mất không nói với cô, camera hành trình của xe này hỏng hai ngày trước rồi, còn chưa kịp sửa, vốn dĩ định ngày mai cô về công ty rồi thay”
Vẻ mặt Bạch Hoài An khựng lại.
Nhà dột còn gặp trời mưa, coi như cô đã được thể nghiệm rồi, loại cảm giác này thật là, không thể tả nổi.
Người đàn ông kia thấy vẻ mặt của cô thay đổi, cũng biết chuyện này có biến, càng đắc ý: “Thế nào, người đẹp, bên tôi đã chứng minh được là cô đâm vào tôi rồi, vậy bên cô có thể chứng
minh cô không đâm vào tôi không? Dù sao chân tôi cũng không thể cử động, tôi sẽ ở đây dính lấy cô, cho đến khi cô bồi thường mới thôi.
Nếu không đừng mong sẽ đi được”
Khi anh ta nói, da thịt trên mặt đều run lên, trông vô cùng vô lại.
“Hoài An, bên phía cô xảy ra chuyện gì vậy?” Trần Thanh Minh thấy bên Bạch Hoài An ồn ào, vội vàng hỏi.
Bạch Hoài An chỉ có thể kể lại chuyện mình gặp phải ăn vạ ra, Trần Thanh Minh vội vàng nói: “Cô báo cảnh sát trước đi, ở bên đó đợi tôi, tôi lập tức đến ngay”
Nói xong Trần Thanh Minh vội vàng cúp máy.
Cho dù Trần Thanh Minh không nhắc nhở, Bạch Hoài An cũng định báo cảnh sát, nhìn dáng vẻ đắc ý của người đàn ông này, trực tiếp lấy điện thoại gọi cho cảnh sát,
Người đàn ông kia nhìn thấy Bạch Hoài An thật sự gọi điện thoại cho cảnh sát, ánh mắt cô đọng lại, anh ta không ngờ, cô gái này nhìn trông yếu ớt như vậy, khi gặp chuyện lại cứng như vậy, không hề thỏa hiệp.
Chuyện này nếu như cảnh sát đến quả thật có chút khó khăn.
Có điều hiện tại anh ta đang chiếm ưu thế, người đàn ông này cũng không lo lắng, cứ như vậy bế tắc cũng với Bạch Hoài An.
Đúng lúc này, một chiếc ô tô sang trọng chạy qua.
Người lái xe nói với người đàn ông lớn tuổi ngồi ghế sau: “Ông chủ, con đường nhỏ phía trước xảy ra chuyện, tắc đường, chúng ta đi đường khác nhé.”
Ông cụ nhắm mắt đáp một tiếng, quay quay tùy ý liếc qua.
Đúng lúc từ trong khe hở nhìn thấy cô gái bị vây ở giữa, mắt đột nhiên mở to: “Đợi chút, dừng xe ở đây, tôi muốn xuống”