Cô Vợ Mù Ly Hôn Anh Không Đồng Ý


“Tổng giám đốc Hoắc.”
Triệu Khôi Vĩ đẩy cửa đi vào nhìn thấy nụ cười trên khóe miệng của Hoắc Tùng Quân thì trong lòng anh ấy cũng an tâm phần nào.

Thấy Triệu Khôi Vĩ đi tới, Hoắc Tùng Quân cũng không thu lại nụ cười mà trực tiếp hỏi: "Có chuyện gì vậy?"
Triệu Khôi Vĩ giao tài liệu trong tay ra và nói: "Đây là một số sản nghiệp của An thị trước đây, hiện tại một phần lớn đã bị Hoắc Kỳ sáp nhập."
Hoắc Tùng Quân cầm lấy xem qua, những sản nghiệp trước đây nằm trong tay An thị hầu hết đều thua lỗ, thực tế là do không có sự hỗ trợ từ phía sau của Hoắc Kỳ.

An Bích Hà cũng đã thu hút vốn lưu động của các sản nghiệp này và sử dụng nó cho các sản phẩm mới của Khinh Hà, vì vậy nên nó rất dễ bị thua lỗ.

Hoắc Kỳ chẳng qua chỉ cho thêm một mồi lửa mà An thị đã tuyên bố phá sản, Hoắc Kỳ không trả được bao nhiêu nên đã đem toàn bộ số đó bỏ vào túi.

An Vu Khang và con gái cùng nhau kéo các sản nghiệp lại, nhưng đối với Hoắc Kỳ thì điều này như hổ mọc thêm cánh.

Có vẻ như tài sản của Hoắc Kỳ có thể tăng lên gấp bội rồi.

Sau khi đọc xong thông tin, Hoắc Tùng Quân ném tập tài liệu cho Triệu Khôi Vĩ và nói với anh ấy: "Cử những người kia qua đó xử lí đi.

Nếu vòng ba tháng mà không thấy xuất hiện lãi thì cũng đừng quay lại công ty nữa."
“Người nào cơ?” Triệu Khôi Vĩ sửng sốt một chút, nhất thời không phản ứng kịp.

Hoắc Tùng Quân khẽ liếc anh ấy một cái: "Chính là mấy người trước đây cùng cậu nhìn trộm cửa phòng làm việc của tôi đấy."
Triệu Khôi Vĩ dừng một chút, vẻ mặt khó xử nói: "Tôi không nhìn..."
“Cho nên tôi cho mấy người đó, cũng không bảo cậu qua đó.” Hoắc Tùng Quân nhướng mày nói.

Triệu Khôi Vĩ vẻ mặt vui mừng, vội vàng giơ ngón tay cái lên với Hoắc Tùng Quân: "Vẫn là Tổng giám đốc Hoắc sáng suốt, công tư phân minh, cởi mở và ngay thẳng..."
Hoắc Tùng Quân càng nghe càng cảm thấy có gì đó không ổn, Triệu Khôi Vĩ này cứ như thể đang giễu cợt anh vậy.

"Được rồi, nếu cậu còn tiếp tục nói thì tôi sẽ cho cậu qua đó."
Triệu Khôi Vĩ im lặng ngay lập tức, khuôn mặt cũng lộ vẻ đắc ý, một lúc sau anh ấy mới nói: "Đúng rồi, Tổng giám đốc Hoắc, ngày hôm qua tại Khinh Hà đã xảy ra một vụ giết người, nhưng bây giờ tất cả tin tức liên quan đều đã biến mất."
Ánh mắt Hoắc Tùng Quân lộ ra vẻ lạnh lùng, anh châm chọc nói: "Là do Ngô Thành Nam làm ra."
“Giám đốc đã biết rồi ư?” Triệu Khôi Vĩ đang định báo cáo kết quả điều tra của mình.

Anh ấy không ngờ Hoắc Tùng Quân đã đoán ra được tất cả.

Hoắc Tùng Quân thản nhiên nói: "An Bích Hà không còn có chỗ dựa nữa, nhà họ An bọn họ đã xúc phạm đến tất cả các gia đình ở thành phố An.

Với tình hình như vậy thì chẳng ai muốn giúp cô ta ngoại trừ Ngô Thành Nam cả."
Vừa nói anh vừa cúi đầu chế nhạo: "Ngô Thành Nam thật là rảnh rỗi.

Trần Bách Nhã đã vào nhà họ Ngô rồi mà anh ta còn có thời gian để dọn dẹp đống lộn xộn này cho An Bích Hà."
“Tổng giám đốc Hoắc, chúng ta phải làm sao bây giờ? Nhà họ Ngô và nhà họ Hoắc vốn dĩ đã không ưa nhau vì chuyện trước đó rồi, lần này Ngô Thành Nam ra tay, chúng ta có nên làm gì không?” Triệu Khôi Vĩ hỏi.

“Tại sao không?” Hoắc Tùng Quân ngẩng đầu nhàn nhạt liếc Triệu Khôi Vĩ một cái.

“Không phải chúng ta đã nói là sẽ hoàn toàn tiêu diệt An thị và nhà họ An sao? An Bích Hà cũng là người nhà họ An, không những thế cô ta còn làm ra loại chuyện này với chúng ta.

Hoắc Kỳ là một công ty có ý thức về công lý, tất nhiên chúng ta phải đi trừ hại cho người dân."
"Triệu Khôi Vĩ, cậu mau đi sắp xếp lại rồi tung ra tất cả những tin tức đã bị trấn áp trước đó." Hoắc Tùng Quân thẳng thắn ra lệnh, vẻ mặt Triệu Khôi Vĩ cũng nghiêm nghị hơn, anh ấy vội vàng gật đầu, sau đó rời khỏi văn phòng.

Sau khi Triệu Khôi Vĩ rời đi, Hoắc Tùng Quân liền nhìn ra ngoài cửa sổ, ánh nắng bên ngoài rất ấm áp và nhẹ nhàng nhưng trong mắt anh lại chứa đầy sự lạnh lùng.

Nhổ cỏ phải nhổ tận gốc, đây là quy luật sống mà anh luôn tin tưởng.

Anh muốn nhà họ An bị đàn áp hoàn toàn và bọn họ sẽ không có một cơ hội nào để vực dậy.

An Bích Hà cũng như vậy, mặc dù không thể trực tiếp giết chết cô ta, nhưng phải làm cho cô ta không có cơ hội uy hiếp Bạch Hoài An một lần nữa.

An Bích Hà lần này ngủ rất ngon, hôm qua Ngô Thành Nam đã giúp cô ta giải quyết xong chuyện những phiền phức.

Chỉ cần một thời gian, cô ta sẽ khởi động lại Khinh Hà.

Nghĩ đến đây, An Bích Hà đang nằm trên giường liền nở một nụ cười, cô ta cảm thấy rất vui vẻ.

Người bên cạnh đã đi từ lâu, An Bích Hà đưa tay sờ chăn bông lạnh lẽo bên cạnh.

Cô ta nhanh chóng rời khỏi giường và chuẩn bị rửa mặt rồi trang điểm.

Từ khi Ngô Thành Nam gặp vấn đề ở chân, tính khí của anh ta rất dễ thay đổi, cô ta phải cư xử ngoan ngoãn thì anh ta mới hài lòng và tiếp tục làm chỗ dựa cho cô ta.

An Bích Hà dùng tốc độ nhanh nhất để vệ sinh cá nhân, khi cô ta đi ngang qua phòng làm việc của Ngô Thành Nam đã nghe thấy anh ta đang gọi video với người khác.

Mặc dù cô ta chỉ nghe thấy loáng thoáng nhưng cũng có thể hiểu rằng anh ta đang muốn sắp xếp cho cô vào Ngô Đạt.

Mặc dù bây giờ Ngô Thành Nam đang phải chữa trị vết thương ở đây, quyền lực cũng bị giảm bớt, nhưng anh ta vẫn chú ý đến mọi chuyện trong công ty.

Đặc biệt, hôm nay là ngày Trần Bách Nhã vào công ty, anh ta lại càng thêm khẩn trương và áp lực.

Sáng sớm đã ngồi đây để nghe ngóng tình hình.

An Bích Hà không dám trốn ở đây nghe trộm nên đã ngoan ngoãn đi ra phòng khách.

Người giúp việc nhìn thấy cô ta đã dậy thì mang đồ ăn sáng cho cô ta.

Nhìn thấy cảnh này, An Bích Hà càng cảm thấy tốt hơn.

Những người giúp việc này tuy có hơi ngốc nghếch một chút nhưng đều được Ngô Thành Nam đào tạo rất tốt, mặc dù bọn bọ biết An Bích Hà đã ra khỏi nhà họ An nhưng vẫn rất kính trọng cô ta.

An Bích Hà rất thích thái độ này của họ, trong khi ăn sáng, cô ta lấy điện thoại di động ra và bắt đầu tìm kiếm một số từ khoá của Khinh Hà.

Hôm qua cô ta đã đưa tiền cho cặp vợ chồng kia rồi, chỉ cần bọn họ kiên quyết không nói gì thì sẽ không có vấn đề gì cả.

An Bích Hà đang tìm kiếm với một tâm lý thoải mái, nhưng khi nhìn vào những thông tin đang hiện lên trên màn hình thì chiếc thìa trong tay cô ta chợt rơi xuống bàn.

Ngón tay An Bích Hà không ngừng run rẩy, cô ta ngạc nhiên trợn to hai mắt, môi tái nhợt lắp bắp nói: "Làm sao, làm sao có thể như vậy.

Rốt cuộc là đã có chuyện gì, không phải tin tức đã bị đè xuống sao, tại sao vẫn có thông tin về sự việc đó?”
An Bích Hạ nuốt nước bọt, như thể không tin vào những gì mình đang thấy, cô ta nhắm chặt mắt lại, sau đó lại từ từ mở ra, màn hình điện thoại vẫn hiển thị như cũ.

Lúc này màn hình tràn ngập tin tức "Khinh Hà, quần áo tẩm độc giết người."
Trên trang tìm kiếm của trình duyệt, chỉ cần nhập từ Khinh Hà là tin tức về vụ việc này ngay lập tức hiện lên.

So với trước đây thì vụ việc ngày càng trở nên tồi tệ hơn, ngoài tin tức này ra còn có nhiều tin khác.

Ví dụ như quần áo kém chất lượng, mục nát, khi sử dụng sẽ bị dị ứng và cả những tin tức trước đây chưa từng xuất hiện.

Hiện tại Khinh Hà đã hoàn toàn đóng cửa, bọn họ mua quần áo giá cao từ những người khác, quay video và bắt đầu đánh giá trực tiếp.

Ngón tay An Bích Hà run rẩy lướt màn hình, cô ta nhìn các blogger bình phẩm đang chê bai quần áo của Khinh Hà.

Đây rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì? Những chuyện này đã qua từ lâu rồi, tại sao bây giờ lại tràn ngập trên mạng? Điều này là không thể nào.

Cả người An Bích Hà có chút run rẩy, nếu chuyện này lan ra thì Khinh Hà sẽ không thể tiếp tục buôn bán được nữa.

Rõ ràng đã có người dở trò sau lưng và muốn phá đám cô ta.


.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui