Khi ông cụ Ngô vừa bước đến cửa, chợt dừng lại rồi quay đầu nhìn Hoắc Tùng Quân: “Người tung tin đồn giữa cháu và Bạch Hoài An là Ngô Thành Nam.
Ông đã cho người ngăn chặn tin đồn phát tán rồi, thật sự gây phiền toái cho cháu rồi.
Ông Ngô muốn nói một câu xin lỗi với cháu ở đây”a
Hoắc Tùng Quân sửng sốt một chút, sau đó khẽ nở nụ cười: “Ông không cần phải xin lỗi, ông lại không phải là Ngô Thành Nam, những chuyện này đều là do anh ta làm ra, ông xin lỗi làm gì chứ?”
Dù có nói ra hàng chục ngàn lời xin lỗi, cũng không thể sánh được với việc vạch trần thân phận của giả mạo của Ngô Thành Nam, kéo anh ta xuống khỏi vị trí người thừa kế của nhà họ Ngô.
Bây giờ bản giám định quan hệ huyết thống đã được giao cho ông cụ, để xem ông cụ xử lý như thế nào.
Ông cụ Ngô cũng nghe ra được ý tứ trong lời nói của anh, sau đó gật đầu rồi rời khỏi nhà họ Hoắc, trông bóng lưng nhuốm mấy phần ưu thương.
“Ông cụ Ngô cuối cùng vẫn bị tổn thương, cú đả kích này thật sự quá lớn.
Đứa cháu nuôi hơn hai mươi năm thế nhưng không phải là cháu ruột của mình, đặt ai vào trường hợp đó cũng khó mà chấp nhận được”
Ông cụ Hoắc vừa nói vừa thở dài một tiếng.
Điều quan trọng hơn là Ngô Thành Nam là kẻ giả mạo, vậy thì cháu trai chân chính của nhà họ Ngô lại là ai đây? Tất cả mọi người đều không rõ rốt cuộc người này có thật sự tồn tại hay không?
Nếu nhà họ Ngô có cháu trai thật vậy thì người đó đi đâu rồi? Dựa theo tính cách tàn nhãn của Ngô Thành Nam, anh ta sẽ làm gì với đứa cháu ruột này của họ để có được vị trí người thừa kế đây?
Nghĩ tới điều này không ai lại dám tiếp tục suy đoán nữa, vừa mới nghĩ tới trong lòng đã sầu lo.
Hoäc Tùng Quân thu lại ánh mắt đang nhìn về phía cửa: “Ông nội, hiện tại cháu đã điều tra ra năm đó hai vợ chồng cậu cả nhà họ Ngô đã sinh được một đứa trẻ, lúc họ qua đời đứa trẻ mới vừa tròn tám tuổi, nhưng người đó không phải là Ngô Thành Nam”
Năm đó khi đứa trẻ được sinh ra, cậu cả nhà họ Ngô lúc ấy đã nhận nuôi Ngô Thành Nam cùng lúc nhằm thoát khỏi người của ông cụ Ngô và đánh lừa mọi người.
Bốn người trốn tránh mãi cho tới khi đứa trẻ đến tuổi đi học, họ cũng không dám cho con đi học, chỉ vì sợ người nhà họ Ngô tìm đến trường lấy con ra để đe dọa mình.
Tính cách ông cụ Ngô rất cứng đầu và cố chấp, từ nhỏ đã dạy dỗ cậu cả này rất nghiêm khắc, khiến ông ấy vẫn luôn không dám tin khi đó bố mình đã tha thứ cho ông ấy và muốn thừa nhận hai vợ chồng họ.
Điều đáng nói là cậu cả nhà họ Ngô này khá đáng thương, có mối quan hệ tốt với em gái mình cũng chính là bà hai nhà họ Trần – mẹ của Trần Bách Nhã, trong khoảng thời gian này họ vẫn luôn giữ liên lạc, còn nhờ bà ta giúp dò hỏi ý tứ của ông cụ.
Mới đầu bà hai nhà họ Trần đúng là thành thật kể lại cho anh trai mình biết, nhưng kể từ khi Trần Bách Nhã lọt vào mắt xanh của ông cụ Ngô, có cơ hội trở thành người thừa kế của Ngô Thị, thì bà ta bắt đầu không trung thực.
Bà ta thường xuyên báo tin giả cho anh trai mình, nói rằng ông cụ vẫn còn đang tức giận, mỗi khi nhắc đến hai người họ lại nổi cơn thịnh nộ, hơn nữa còn nói ông cụ đang cho người tìm họ, nếu như tìm thấy thì kiểm soát ông ấy, buộc vợ chồng họ phải chia tay.
Ngay sau khi cậu cả nhà họ Ngô nghe được tin tức này, tưởng rằng những lời của em gái mình đều là sự thật, thậm chí càng trốn tránh ông cụ, kết quả là mãi cho đến khi bất ngờ xảy ra tai nạn, bệnh tật triền miên trên giường, nhìn Ngô Thành Nam và con trai của mình đều chưa đầy mười tuổi.
Ông ấy chỉ có thể viết một lá thư, nhờ Ngô Thành Nam dẫn theo con trai của mình đến nhà họ Ngô.
Cậu cả nhà họ Ngô suy nghĩ rất chu đáo, dù sao gia đình họ cũng lắm tiền nhiều của, ông ấy đã tám năm chưa trở về, mà tuổi tác của ông cụ càng ngày càng cao, e rằng rất nhiều người đều thèm muốn tài sản của họ.
Ông ấy vì suy nghĩ cho con mình, cho nên trong lá thư chỉ viết tên của Ngô Thành Nam, hoàn toàn không hề nhắc tới anh ta là con nuôi của mình.
Nếu muốn để hai người cùng về nhà họ Ngô, dựa theo tính cách thận trọng của ông cụ, chắc chắn sẽ đưa hai đứa trẻ đi giám định quan hệ huyết thống, sau khi lấy được kết quả, ông cụ hản là sẽ hiểu được dụng ý của ông ấy, nuôi dưỡng hai đứa trẻ bình an trưởng thành, sau đó lại công bố thân phận của người thừa kế thực sự.
Cậu cả nhà họ Ngô nghĩ, tuy răng có hơi áy náy với Ngô Thành Nam vì lấy anh ta ra làm chắn, nhưng ông ấy đã nhận nuôi anh ta nhiều năm như vậy, cũng hết lòng hết dạ, gửi anh ta đến nhà họ Ngô để được dạy dỗ tử tế, hưởng thụ một cuộc sống tốt đẹp và cũng trở thành một cậu chủ nhà họ Ngô khác, coi như bồi thường cho anh ta.
Tuy nhiên ông ấy không ngờ được răng đứa trẻ do chính mình nuôi nấng lại là một con sói vong ơn bội nghĩa, ôm tâm tư riêng của mình thế nhưng lại có ý tưởng thay mận đổi đào..
Mà ông cụ Ngô vô cùng đau khổ vì cái chết của hai vợ chồng họ, lại bị kỹ năng diễn xuất của Ngô Thành Nam lừa gạt, cho nên hoàn toàn không hề nghi ngờ gì.