Ngón tay thon dài trắng nõn nà của anh cầm lấy cuốn sổ màu đỏ tươi, ung dung quạt mát, lễ tân có ngu ngốc tới mấy thì cũng nhận ra được suy nghĩ của tổng giám đốc Hoäc.
€ô cười gượng hai tiếng, giả vờ như đột nhiên vừa phát hiện, kinh tổng giám đốc Hoắc, trong tay ngài có phải là giấy kết hôn không, ngài cùng với bà chủ đã đi nhận giấy rồi sao?”
Khóe miệng của Hoắc Tùng Quân tươi cười, giả vờ giống như vừa bị phát , kinh ngạc nhìn cuốn sổ kết hôn trong tay nói: “Ai chà, cầm nhầm rồi, chẳng qua là nếu cô đã thấy rồi thì tôi cũng không giấu nữa.
Đúng, hôm qua tôi vừa mới đi lãnh giấy kết hôn”
“Như vậy đi, ngoại trừ trà chiều, cô đặt thêm bánh kem và kẹo đi, công ty phát cho mỗi người một phần, coi như là kẹo mừng của tôi”
Khoé miệng của bộ phận lễ tân hơi giật giật, chẳng qua là buổi chiều có trà cùng với bánh kem và kẹo, vẫn rất là vui vẻ, cho nên liều mạng gật đầu nói: “Vâng, cảm ơn tổng giám đốc Hoäc, chúc ngài và bà chủ trăm năm hạnh phúc.
”
Đột nhiên Hoắc Tùng Quân cảm thấy rằng bộ phận lễ tân của công ty mình cũng không tồi, ít nhất đây là tâm trạng của anh.
Khoé miệng của anh không nhịn được mà tự giác nhếch lên, nói: “Nhờ những lời nói tốt đẹp của cô, đi tới phòng tài chính lãnh tiền thưởng đi”
“Cảm ơn tổng giám đốc Hoắc!” Âm thanh của lễ tân lảnh lót, lộ ra sự vui sướng.
Nhìn Hoắc Tùng Quân rời đi, cô vội vàng nói chuyện này vào trong nhóm của công ty, mới sáng sớm tinh mơ sự yên lặng trong công ty bỗng chốc bùng nổ.
Hoäắc Tùng Quân bước vào trong thang máy, nhìn thấy tin tức trong nhóm, trong mắt loé lên sự thành công.
Anh đã cố ý đứng trước lễ tân, lễ tân chính là cái loa nhỏ nổi tiếng của công ty, chỉ cần cô biết thì toàn bộ công ty đều biết.
Buổi sáng phá lệ một chút, Hoắc Tùng Quân và Triệu Khôi Ví đi vào phòng họp, cũng làm bộ lấy đồ từ trong túi ra, kết quả là không cẩn thận làm rơi ra cuốn sổ màu đỏ.
Lại dựa theo lẽ thường khoe ra một hồi, còn Triệu Khôi Vĩ ở phía sau xem tới mức khoé miệng cũng giật giật.
Trước kia tại sao anh lại không phát hiện ra ông chủ của mình như vậy? Quả thật là đồ điên cuồng vì vợ.
Sau khi Hoắc Tùng Quân rời đi không bao lâu, Bạch Hoài An tỉnh dậy sau giấc ngủ trưa.
Mơ mơ hồ hồ nằm trên giường một hồi, ý thức mới tỉnh táo lại.
Cô bây giờ đã trở thành người đã có chồng rồi…
Nhưng mà so với trước đây giống như chẳng có thay đổi gì, hai người rất sớm đã bước vào trong trạng thái vợ chồng rồi.
Bạch Hoài An vò vò đầu tóc, đi đến phòng tắm rửa mặt.
Lúc cô đi xuống lầu, mẹ Hoắc vừa nhìn thấy cô, liền híp mắt cười: “Hoài An, dậy rồi đó à”
Bạch Hoài An có chút mắc cỡ, hai má đều ửng hồng lên.
Trưởng bối đều dậy hết rồi, nhìn bộ dạng có vẻ như đã ăn sáng rồi, cô bây giờ mới dậy, chắc chắn là rất không đúng lễ nghi rồi.
Mẹ Hoäc nhìn ra suy nghĩ của cô, cười nói: “Nhà chúng ta không có nhiều phép tắc như vậy, huống hồ là Hoài An con đã mang thai rồi, phụ nữ có thai thèm ngủ, đây cũng là chuyện bình thường, mẹ cũng là người từng trải mà”
Bà bình thường nói chuyện thẳng thắn, Bạch Hoài An cũng biết đây là lời trong lòng của bà, thở phào nhẹ nhõm một hơi, cảm giác thân thuộc với nhà họ Hoắc cũng càng ngày càng lớn.
Bạch Hoài An vừa mới đến phòng khách, mẹ Hoắc đã sai người hầu bưng bữa sáng lên, ngồi ở bên cũng cô, hai tay chống cằm nhìn cô ăn sáng.
“Hoài An, có ngon không? Có hợp khẩu vị không, con muốn ăn cái gì, mẹ sẽ dặn dò nhà bếp làm cho con ăn”