Cô Vợ Ngang Tàng Của Ông Trùm


Bên ngoài cảng Canh Tân.
Trước cửa nhà kho, ba chiếc siêu xe đậu cách nhau không xa.
Sắc trời dần tối, trong màn đêm lạnh lẽo ấy bất thình lình vang lên một tiếng " Pằng ", theo sau đó là âm thanh kim loại rơi xuống sàn.

Bên trong căn nhà kho, Nhạc Thiếu Siêu nhăn mặt vì đau, tay phải đè lên vết thương trên cánh tay trái đang chảy máu, thứ dung dịch ấm nóng ấy dần thấm đẫm tay áo anh.

Cũng may vừa rồi viên đạn chỉ trượt ngang qua chứ không bắn trúng.

Anh thầm nghĩ, ngước đầu nhìn những kẻ đứng cách đó không xa.

Đối diện với Nhạc Thiếu Siêu là Uất Trì Ảnh Quân đang chĩa súng về phía anh, miệng súng vẫn còn bóc khói.

Bên cạnh Ảnh Quân còn có Di Hòa và Joanna Stella.
Trở lại thời điểm vài phút trước.

Nhạc Thiếu Siêu làm theo lời hẹn, đến địa điểm Joanna đã nói trước đó.

Khi anh đến nơi, không thấy số hàng cũng không thấy cô ta, Nhạc Thiếu Siêu nhìn quanh nơi này một lần nữa với vẻ hoài nghi trong ánh mắt.

Ngay sau đó, một ý nghĩ lướt qua đầu anh, anh nhận ra có điều bất thường liền quay người rời đi.

Nhưng chưa kịp chạy ra khỏi nhà kho thì từ cánh cửa, một viên đạn bay đến, trượt qua cánh tay trái của Nhạc Thiếu Siêu.

Nhìn theo hướng viên đạn bay đến, anh thấy Uất Trì Ảnh Quân bước vào, đi cạnh anh ta là Di Hòa và Joanna đang nở nụ cười nham hiểm trên môi.
Anh đã bị cô ta lừa! Giờ dù có cánh cũng chẳng rời khỏi được chỗ này.
" Nhạc Thiếu Siêu, ân oán giữa chúng ta cũng nên kết thúc rồi! " Giọng Uất Trì Ảnh Quân nghe lạnh như băng, ánh mắt khinh thường nhìn đối thủ của mình.
Joanna đứng bên cạnh, không đợi được mà hối thúc: " Anh còn nhiều lời với hắn làm gì? Mau ra tay đi! " Chỉ cần Nhạc Thiếu Siêu chết, cô ta cũng không còn gì để lo lắng.

Một mặt bí mật năm xưa sẽ không bị lộ ra, một mặt mượn tay hai người họ gϊếŧ hắn, nếu người của Bạch Hổ biết cũng không ảnh hưởng gì đến cô ta, đúng là một mũi tên trúng hai con nhạn!
Khẩu súng của Uất Trì Ảnh Quân vẫn luôn hướng về phía Nhạc Thiếu Siêu.

Lần kịch động này của Joanna như tiếp sức cho Ảnh Quân báo thù.


Khi ngón trỏ chuẩn bị bóp cò, ba người họ lại nghe Nhạc Thiếu Siêu nói: " Uất Trì Ảnh Quân, cậu đừng quên tôi là chồng chưa cưới của Hiểu Khê.

Nếu cậu gϊếŧ tôi thì ăn nói với cô ấy thế nào hả? "
" Mày không cần lo chuyện đó, cô ấy vẫn còn có tao.

" Uất Trì Ảnh Quân vô cùng tự tin.

Tuy đang cười nhưng khóe miệng một bên nhếch cong lên cao hơn so với bên còn lại.
" Cô ấy sẽ không tha thứ cho cậu! " Lần này Nhạc Thiếu Siêu hét lên làm Ảnh Quân mất đi sự tự tin vừa rồi.

Biểu hiện lúc này của anh là do dự, ngón tay từ từ rời khỏi chỗ bóp cò.
Di Hòa nhìn ra Uất Trì Ảnh Quân đang nghĩ đến lời của Nhạc Thiếu Siêu, anh ta không chờ được nữa đành tự mình hành động.

" Cậu không gϊếŧ hắn thì để tôi.

" Dứt lời, Di Hòa giơ súng hướng về phía Nhạc Thiêu Siêu, nhắm thẳng vào đầu đối phương và bóp cò.

Vì căn nhà kho không lớn, khoảng cách giữa họ rất gần nhau, nhưng thân thủ Nhạc Thiếu Siêu nhanh nhẹn, anh tránh được viên đạn từ khẩu súng của Di Hòa.

Tuy rằng phát súng vừa rồi không lấy được mạng của Nhạc Thiếu Siêu nhưng viên đạn đã ghim chặt ở bức tường sau lưng anh, giống như lời nhắc nhở có thể hôm nay anh sẽ không toàn mạng rời khỏi nơi này.
" Uất Trì lão đại, trả thù cho em gái quan trọng, hay Cố Hiểu Khê quan trọng? Hai điều này Ngài chỉ được chọn một.

" Thấy Uất Trì Ảnh Quân vẫn còn do dự, Joanna đứng bên cạnh và không ngừng gieo vào đầu Ảnh Quân: Gϊếŧ Nhạc Thiếu Siêu chính là báo thù cho Uất Trì Đường Tuyết, đến lúc đó Cố Hiểu Khê cũng là của anh.
" Đừng nghe những gì Joanna nói.

Cô ta mới là người hại chết Uất Trì Đường Tuyết.

" Phải đến giây phút ngàn cân treo sợi tóc, Nhạc Thiếu Siêu mới nó ra những gì mà bấy lâu nay mình nghi ngờ.

Không để Joanna có cơ hội cướp lời để biện minh, anh nói tiếp: " Năm đó đúng là tôi cho Vu Dịch ở cạnh Joanna, nhưng hắn ta trước nay chỉ nghe lời tôi, chuyện đó cũng không phải là lệnh của tôi.

Thời gian Vu Dịch ở bên cạnh Joanna chỉ hai tuần, không biết từ đâu cậu ta lại có gan lớn như vậy.


"
Joanna nghe những lời tố cáo của Nhạc Thiếu Siêu, trong lòng tự khắc không ngừng dậy sóng.

Hai chân cô ta có chút run nhẹ, định lên tiếng giải thích với Uất Trì Ảnh Quân thì nghe anh phán.
" Mày không cần nhiều lời, chuyện này đến đây thôi.

Vĩnh biệt! " Uất Trì Ảnh Quân lúc này đã nghĩ thông.

Anh giương súng lên, nhắm thẳng vào Nhạc Thiếu Siêu.

Hai bên tay Nhạc Thiếu Siêu lúc này toàn là thùng hàng, hoàn toàn không còn chỗ để anh trốn.

Lối duy nhất để anh có thể chạy đi lại bị ba người họ chặn mất.

Lần này Nhạc Thiếu Siêu không chạy trốn khỏi số phận, anh hoàn toàn buông xuôi, tuyệt vọng chờ cái chết mà Uất Trì Ảnh Quân sắp ban cho mình.

Anh ngửa mặt lên trời, nhắm mắt để bản thân trông như thanh thản ra đi.

Điều duy nhất mà Nhạc Thiếu Siêu nuối tiếc chính là trước lúc chết lại không thể nhìn Cố Hiểu Khê một lần cuối.
Pằng...! Tiếng động kinh hồn lần nữa vang lên, Joanna đứng đó, không hề che giấu nụ cười đắc ý.

Trong một khắc, một âm thanh khác cũng xuất hiện trước sự ngỡ ngàng của cả bốn người.
Cố Hiểu Khê xuất hiện trong nhà kho, và âm thanh phát ra sau tiếng súng chính là tiếng cô đẩy ngã Nhạc Thiếu Siêu, giúp anh tránh khỏi viên đạn của Uất Trì Ảnh Quân.

Dưới sàn lúc này, Cố Hiểu Khê nằm trên cánh tay phải của Nhạc Thiếu Siêu.

Xem ra hai người họ đều không trúng đạn, nhưng có vẻ họ đã ngã khá đau, mất chừng vài giây sau mới lấy lại được bình tĩnh.

" Hiểu Khê, sao em lại ở đây? " Nhạc Thiếu Siêu lo lắng vì Cố Hiểu Khê mạo hiểm, đáp lại sự quan tâm của anh, cô lắc đầu nhẹ, tỏ ý không sao.
Sự xuất hiện của Cố Hiểu Khê khiến Uất Trì Ảnh Quân vừa lo vừa tức giận.


Anh lo lắng không biết cô có bị thương hay không, còn giận vì cô không màng nguy hiểm cứu Nhạc Thiếu Siêu mà suýt trúng đạn.

Hơn nữa hiện trong đáy mắt Uất Trì Ảnh Quân lúc này là cảnh hai người họ đang trong tư thế ôm nhau vô cùng thân mật.
Đáng chết! Mỗi cảnh này thôi cũng đủ khiến Uất Trì Ảnh Quân sôi máu, muốn gϊếŧ Nhạc Thiếu Siêu rồi cướp Cố Hiểu Khê về.
Joanna thấy Cố Hiểu Khê xuất hiện, cô ta nở nụ cười thích thú.

Bản thân háo hức muốn xem một vở kịch hay nên châm dầu vào lửa: " Uất Trì lão đại, người Ngài yêu đang ôm ấp kẻ thù của Ngài, thật là chẳng ra gì.

Nhìn họ thân mật như vậy, tôi lo không biết họ có làm gì lén lút sau lưng Ngài hay không? "
" Im miệng! " Uất Trì Ảnh Quân và Cố Hiểu Khê không hẹn mà cùng nhau hét lên làm Joanna kinh ngạc, sợ hãi lùi về sau vài bước.
Ánh mắt cứng cỏi của Cố Hiểu Khê nhìn Uất Trì Ảnh Quân và Di Hòa, nghiêm nghị nói:
" Hai người đừng để Joanna thao túng.

Những gì Thiếu Siêu nói không sai, người thật sự gϊếŧ Đường Tuyết chính là cô ta.

"
Joanna vừa sợ vừa cố nở nụ cười giả tạo, đi đến kéo lấy tay áo Di Hòa, ra sức biện minh: " Sao tôi có thể gϊếŧ cô ấy chứ? Tôi còn chưa gặp cô ấy.

Di Hòa, anh nhất định phải tin em, em không có làm chuyện đó.

"
" Hiểu Khê, nếu những gì Nhạc Thiếu Siêu nói là sự thật, vậy sao đến giờ hắn mới nói ra? " Di Hòa không để tâm đến Joanna, anh ta chỉ thắc mắc vì sao đến lúc sắp chết Nhạc Thiếu Siêu mới chịu tiết lộ chuyện này.
" Vì tôi không có bằng chứng.

" Nhạc Thiếu Siêu điềm tĩnh nói rõ nguyên nhân, không khó để Uất Trì Ảnh Quân và Di Hòa nhận ra anh có chút thất vọng khi không thể chứng minh những gì mình nói.
" Nếu hắn đã không có bằng chứng thì sao em chắc chắn là Joanna làm? " Uất Trì Ảnh Quân lạnh lùng hỏi Cố Hiểu Khê.
Joanna cũng vì chuyện bằng chứng mà tiếp tục đả kích Cố Hiểu Khê.

" Đúng vậy.

Cô không bằng không chứng lại nói tôi gϊếŧ người, thật ra là đang cố giúp Nhạc Thiếu Siêu thoát tội.

"
" Quả thật Thiếu Siêu không có chứng cứ để chứng minh.

Nhưng tôi có! "
Lời tuyên bố của Cố Hiểu Khê làm Joanna Stella thay đổi sắc mặt.


Gương mặt mới đó còn hồng hào giờ đã tái xanh khi nghe Cố Hiểu Khê nói đang giữ bằng chứng.

Dù không biết cái mà cô gọi là bằng chứng là gì, nhưng trước khi thứ đó tố cáo tội ác mình đã làm, Joanna cố gắng trấn tĩnh bản thân.
Cố Hiểu Khê lấy ra quyển nhật ký của Vu Dịch, vứt sang cho Uất Trì Ảnh Quân và Di Hòa, cô nói tiếp:
" Đó là nhật ký của Vu Dịch.

Trong đó cậu ấy có nói rằng bản thân đã yêu Joanna và nguyện làm bất cứ điều gì vì cô ta.

Vào ngày XX tháng Y, cậu ấy đã tỏ tình và được biết Joanna vẫn còn đau lòng vì bị vị hôn phu từ hôn, chính là Di Hòa.

Cô ta nói rằng bản thân rất yêu Di Hoà và không đành lòng nhìn cậu ta và Đường Tuyết kết hôn.

Vu Dịch hứa sẽ làm bất cứ thứ gì để cô ta không còn buồn nữa, và Joanna đã kêu cậu ấy bắt cóc Đường Tuyết.

"
Theo lời Cố Hiểu Khê, Uất Trì Ảnh Quân và Di Hòa cùng nhau đọc quyển nhật ký ấy.

Đúng như cô nói, lúc này họ nhận ra ngay từ đầu họ cũng giống với Vu Dịch - đều bị Joanna thao túng.

Quyển nhật ký trên tay Uất Trì Ảnh Quân rơi xuống đất, cái mà Joanna nhận được lúc này chính là đôi mắt đầy sát khí của Ảnh Quân và Di Hòa.

Cô ta cũng không vì hoảng sợ mà nhận tội, lập tức phản bác cái danh gϊếŧ người mà Cố Hiểu Khê đã gán cho mình.

" Đợi đã, dù cho những gì cô nói là thật thì dựa theo quyển nhật ký, tôi cũng chỉ kêu Vu Dịch bắt cóc Uất Trì Đường Tuyết chứ không kêu hắn cưỡиɠ ɦϊếp cô ta.

Là cậu ta tự làm chuyện đó.

"
Cố Hiểu Khê không vội, lấy ra chiếc điện thoại kia rồi giơ lên: " Đây là điện thoại của Vu Dịch, tuy đã lâu không sử dụng nhưng vẫn còn hoạt động do được bảo quản tốt.

Tôi đã cho người tra được số điện thoại mà cậu ta thường liên lạc chính là số điện thoại của cô.

Còn nội dung tin nhắn bằng kí hiệu giữa hai người, tôi cũng đã tra ra.

Trong đoạn đối thoại, cô nói rằng liệu bắt cóc có đủ để Đường Tuyết hủy hôn với Di Hòa hay không, và nếu chuyện đó không đủ để cô ấy sợ thì hãy hủy hoại cô ấy.

" Nói dứt, Cố Hiểu Khê nhắm chuẩn, vứt chiếc điện thoại về phía Di Hòa..


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận