Biên soạn: Đức Uy - truyenfull.vn
---
"Đúng, nhìn gương mặt này của Hữu Danh muội muội chúng ta mà xem, khuôn mặt mịn màng này chắc chắn là được chăm sóc hàng ngày bằng protein đấy! Quả thật là chính là Thất Tiên Nữ hạ phàm không sai!" Nhiếp Vô Danh luôn miệng nói.
Nhất Chi Hoa: "Đội trưởng... Ặc, không phải là protein, là collagen *..."
*collagen: một chất chăm sóc làm đẹp da của phụ nữ.
Băng Sơn Mỹ Nam: "???"
Diệp Oản Oản nhìn đám ngốc nghếch trước mặt mình này, nhất thời tâm lực quá mệt mỏi. Đường Đường bảo bối ở nơi nào, nàng cần được chữa thương...
"Hữu Danh lão bản, ngàn vạn lần chớ sợ. Yên tâm đi, trai đẹp khó tìm, chứ tìm đại trai xấu để dùng tạm còn khó hay sao? Nếu như Hữu Danh muội muội không có kinh nghiệm, tôi sẽ tới dạy cô..." Nhất Chi Hoa hướng về Diệp Oản Oản cười nói.
Diệp Oản Oản: "..." Không cần đâu, cảm ơn!
"Tên chết bằm, cút sang một bên đi! Thật ác tâm!" Ngoại Quốc Dời Gạch lườm Nhất Chi Hoa một cái.
"Cậu con mịa nó đây là kỳ thị giới tính của lão nương!" Nhất Chi Hoa chỉ thẳng vào Ngoại Quốc Dời Gạch mắng.
Diệp Oản Oản lười đến tiếp tục phản ứng lại đám người Nhất Chi Hoa, hướng về Nhiếp Vô Danh hỏi: "Đường Đường đâu?"
"Đừng nóng mà, Đường Đường vẫn còn chưa trở lại đây, tôi trước dẫn cô tùy ý đi dạo một vòng, nhà tôi lớn lắm đấy! Cô đi theo tôi, coi chứ lạc đường!" Nhiếp Vô Danh hướng về Diệp Oản Oản cười nói.
Diệp Oản Oản: "..." Có cần phải khoe khoang như vậy không?
Bất đắc dĩ, Diệp Oản Oản chỉ có thể đi theo sau Nhiếp Vô Danh, đi lang thang khắp cái phủ đệ rộng lớn này, mà nguyên một đám Nhất Chi Hoa cùng Thần Hư Đạo Nhân, bị quẳng lại một bên.
Mà thân là đội trưởng, Nhiếp Vô Danh chẳng qua chỉ ném lại một câu như thế này: "Lượn đi!"
...
Chỉ chốc lát sau, Diệp Oản Oản đi theo Nhiếp Vô Danh vào một căn phòng khách ở phụ cận.
"Mẹ, mẹ ở đâu rồi?"
Nhiếp Vô Danh đi vào phòng khách, mở miệng gọi.
"Con mất hồn sao?"
Rất nhanh, từ bên trong đại sảnh gần đó, một vị phu nhân duyên dáng sang trọng đi ra.
Phu nhân này chính là chủ mẫu Nhiếp gia, mẹ của Nhiếp Vô Danh.
Tướng mạo của Nhiếp gia chủ mẫu, thoạt nhìn giống như chỉ ngoài 30, cực kỳ không hợp với số tuổi thực, nhan sắc được bảo dưỡng cực tốt.
Nhiếp gia chủ mẫu đầu tiên là nhìn Nhiếp Vô Danh một cái, chợt, ánh mắt lại rơi vào trên người của Diệp Oản Oản.
Chỉ một cái liếc mắt, lại khiến cho thân thể Nhiếp gia chủ mẫu khẽ run lên. Chẳng biết tại sao, tướng mạo cô gái này có chút quen thuộc, khiến cho bà có một loại cảm giác thân thiết khó mà giải thích được.
"Vị này là..." Nhiếp gia chủ mẫu nhìn về phía Diệp Oản Oản.
"Mẹ, cô ấy gọi là Diệp Oản Oản, chính là người ban đầu ở Hoa quốc đã chăm sóc cho Đường Đường đấy." Nhiếp Vô Danh giải thích.
Nghe vậy, Nhiếp gia chủ mẫu hơi sững sờ, khó trách mới vừa rồi nhìn cô bé này có chút quen mắt, thì ra là trước đó đã từng gặp qua trong cuộc gọi video…
Chẳng qua là, sau khi nhìn thấy chân diện của Diệp Oản Oản xong, sự chán ghét của ngày trước bỗng nhất thời tan thành mây khói. Càng nhìn cô bé này, chẳng biết tại sao, trong lòng bà lại càng cảm thấy ưa thích...
"Chào a di... Lần đầu tới nhà, đây là một chút tâm ý của con." Diệp Oản Oản liền vội vàng tiến lên, đem món quà mà Thất Tinh chuẩn bị tặng cho Nhiếp gia chủ mẫu.
"Được, có lòng là tốt rồi." Nhiếp gia chủ mẫu mặt lộ ra một nụ cười, hướng về Diệp Oản Oản gật đầu.
"Mẹ, nhìn xem một chút là vật gì!" Nhiếp Vô Danh vội vàng nói.
Nghe Nhiếp Vô Danh nói như vậy, Nhiếp gia chủ mẫu hơi nhíu mày. Đó giờ làm gì có chuyện trước mặt khách mà lại đi khui quà bao giờ.
Không cho Nhiếp gia chủ mẫu có cơ hội mở miệng, Nhiếp Vô Danh liền cầm lấy món quà sang một bên, sau đó ở ngay trước mặt Diệp Oản Oản mở ra.
Thời điểm nhìn thấy bên trong hộp quà là vàng bạc châu báu sáng chói cùng đồ trang sức đắt tiền, đừng nói là Nhiếp Vô Danh, chính ngay cả Diệp Oản Oản cũng vì vậy mà sửng sốt một chút.
Trước đó tới vội vàng, nên để cho Thất Tinh chuẩn bị lễ vật, cũng không kịp xem qua một chút...