Cô Vợ Ngọt Ngào Có Chút Bất Lương (Vợ Mới Bất Lương Có Chút Ngọt)

Editor: Như Ý

Beta: Hyna Nguyễn + Quỳnh

————————-

Ánh mắt của Diệp Oản Oản sáng lên: “Thật ý nghĩa!”

Tư Hạ không hứng thú lắm mà hướng về trên sân khấu nhìn một cái rồi nói: “Buồn chán!”

Diệp Oản Oản không thèm để ý đến phản ứng của Tư Hạ, nhìn về phía phục vụ hỏi: “Phần thưởng là cái gì?”

Phục vụ trả lời: “Đúng được nhiều nhất sẽ được tặng vé du lịch nước ngoài dành cho hai người, nếu như có nhóm xếp cùng hạng, cũng đều sẽ được đưa cùng giải thưởng như thế.


Bởi vì loại trò chơi này coi như sự hiểu biết nhau giữa hai bên, cho nên cũng không có khả năng đúng hết tất cả được, thành tích cao nhất được nhà hàng chúng tôi ghi nhận là tám câu, cho nên trong nhà hàng có quy định, nếu như có người đạt điểm tối đa, có thể nhận được đến một phần thưởng lớn nữa!”

“Giải thưởng lớn là cái gì?” Diệp Oản Oản lập tức hỏi.

Phục vụ: “Ba mươi ngàn tiền mặt!”

Lại có thể là tiền mặt a…Thật là con sâu trong lòng cô mà!

Diệp Oản Oản nghe một chút lập tức động lòng, rất muốn lên thử một chút.

Bất quá, ý nghĩ như vậy cũng chỉ là một cái chớp mắt mà thôi, Tư Dạ Hàn không thích xuất đầu lộ diện, mới vừa rồi cô để cho anh cùng nhau gấp sao giấy còn có thể coi là lãng mạng, nhưng kéo anh lên sân khấu đi chơi loại trò chơi ngây thơ này, liền có chút quá mức đi.

“Tiểu thư, hai người có thể đi lên thử vận may một chút nha!” Phục vụ viên mở miệng nói.

“Cảm ơn, bất quá thôi vậy, vận khí tôi khẳng định không có tốt như vậy.” Diệp Oản Oản cười một tiếng mở miệng đáp lại.

Lúc này, Tư Hạ đang chán đến chết bên cạnh đột nhiên mở miệng: “Cái này, nhất định phải là tình nhân mới có thể tham gia sao?”

Phục vụ mở miệng nói: “Hôm nay nhà hàng chúng tôi đặc biệt chuẩn bị hoạt động dành cho tình nhân, bất quá bởi vì các vị tới quá trễ, trước mặt mấy hoạt động dành riêng tình nhân đã kết thúc, hiện tại tiết mục này là hướng về khách thôi, chỉ cần hai người một nhóm là có thể, vô luận là tình nhân, bạn bè hay là người thân, đều có thể tham gia chơi đùa!”

Tư Hạ nghiêng người chống lấy trán, hướng về Diệp Oản Oản nhìn nói: “Cửu thẩm này…”

“Làm gì?” Diệp Oản Oản không khỏi đột nhiên có loại dự cảm xấu.


“Tôi muốn chơi, cô theo tôi!” Tư Hạ quả quyết mở miệng nói.

Diệp Oản Oản một mặt không nói gì: “Cậu mới vừa rồi không phải còn nói là buồn chán sao?”

Tư Hạ hơi nhíu mày: “Hiện tại liền hết rồi, tôi muốn có ba mươi ngàn, gần đây tiền tiêu vặt không đủ dùng.”

“…” Nghe lời hắn làm quỷ!

Hai con ngươi Tư Hạ híp lại: “Là cô dẫn tôi đi ra ngoài, chẳng lẽ liền ném tôi qua một bên sao, là trưởng bối, ngay cả một yêu cầu nhỏ như vậy mà cũng không thể đồng ý được sao!”

Diệp Oản Oản không nói gì, Tư Hạ nói thật giống như là cô nguyện ý dẫn hắn cùng đi vậy.

“Hơn nữa… Cô rõ ràng cũng rất muốn chơi!” Tư Hạ sâu xa nói.

Diệp Oản Oản lập tức phủ nhận nói: “Người nào nói, tôi không có muốn!”

“Cô xác định sao, ba mươi ngàn nha!”


Mới vừa rồi ba mươi đồng cũng không buông tha, hiện tại ba mươi ngàn, cô làm sao có thể không động tâm cho được. Tư Hạ rất rõ Tư Dạ Hàn sẽ không đi theo cô chơi loại trò chơi nhàm chán như thế này, cho nên mới cố ý ở bên cạnh khiêu khích.

Diệp Oản Oản tự nhiên biết cái ý đồ hung ác của cậu ta, trừng mắt liếc một cái: “Đã nói là tôi không chơi là không chơi!”

Tư Dạ Hàn nhấp một ngụm trà, trên mặt dường như cũng không có vẻ không vui, ngay sau đó đặt ly trà xuống, nhìn về phía Diệp Oản Oản mở miệng nói: “Đi chơi đi.”

Diệp Oản Oản nghe vậy, nhất thời có chút kinh ngạc nháy mắt một cái, hướng về Tư Dạ Hàn nhìn lại. A… Nhìn tâm tình Tư Dạ Hàn hôm nay rất tốt a, lại có thể dễ nói chuyện như vậy, đồng ý cho cô theo Tư Hạ đi lên chơi trò chơi.

Tư Hạ lập tức nói: “Bây giờ có thể đi chưa, Cửu thúc cũng đồng ý rồi!”

Nói xong liền không đợi Diệp Oản Oản trả lời, đối với phục vụ mở miệng: “Phiền anh giúp hai chúng tôi ghi danh!”

Chờ đến lúc Diệp Oản Oản phản ứng lại, nhân viên phục vụ đã đi qua ghi tên vào danh sách xong rồi, cùng lúc đó, cặp đôi phía trên vừa vặn kết thúc, đến phiên bọn họ đi lên..


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận