Vì vậy, vừa rồi anh đột nhiên đâm vào chiếc xe đua của Lục Tử Thâm chính là vì muốn thay cô đòi lại một lời xin lỗi?
Đường Tâm Nhan nhìn sắc mặt mạnh mẽ và lạnh lùng của người đàn ông này, cô không biết nên vui hay nên buồn.
Nếu như xe không được điều khiển tốt thì chuyện người mất xe hư cũng rất có thể sẽ xảy ra!
Chỉ vì một câu xin lỗi mà đến mạng sống anh cũng không cần nữa sao?
Điên rồi!
Anh thật sự điên rồi!
Nhớ lại lúc ở Ma Cao, anh vì muốn lấy được chiếc nhẫn hồng ngọc cũng đã lấy mạng ra để đua xe, cô đột nhiên cảm thấy bản chất bên trong của người đàn ông này thật sự quá điên cuồng.
Dù cho sự phát cuồng của anh đều là vì cô.
Nhưng mà cũng không thể vì sự phát cuồng đó mà anh phải trả giá bằng cả tính mạng của mình.
Hình như từ trước đến nay anh vốn không hề để ý đến sống chết của bản thân.
Anh cứ giống như một người diễn viên xiếc đi dây.
Anh căn bản không hề sợ chết.
Anh cũng sẽ không vì cô mà trân trọng mạng sống của chính mình.
Đổi một cách nói khác, cô vẫn chưa vào được nơi sâu thẳm trong trái tim anh, bởi vì cô không đáng để anh trân trọng mạng sống của mình.
Lục Tử Thâm dường như cũng đã bị dọa bởi sự hoang tưởng phát cuồng của anh, anh ta nhìn với sắc mặt nghiêm túc, dáng vẻ anh ta không muốn xin lỗi, thề không cúi đầu trước Mặc Trì Uý, vểnh môi lên châm biếm một câu: “Người khác đều nói tôi điên, tôi thấy anh còn điên nặng hơn cả tôi.
Chỉ vì một người phụ nữ, có đến mức tính mạng cũng không cần như vậy không?”
Nói rồi nhìn về hướng Đường Tâm Nhan: “Vu oan cho cô rồi, xin lỗi nha.
Có điều, dù không phải là cô làm thì cũng là do người của cô làm, tốt nhất là cô tóm tên đó ra cho tôi, đem hết hình ảnh của Kiều Phi Nhi đưa ra, nếu không tôi với cô còn chưa xong đâu!”
Lục Tử Thâm lái chiếc xe đua mà phía trước đã bị tông lõm một lỗ đến bên cạnh Kiều Phi, mặc kệ sự phản kháng của cô ta, anh ta trực tiếp kéo cô ta lên xe, tức tốc rời đi.
Sau khi chỉ còn lại hai người là Đường Tâm Nhan và Mặc Trì Uý thì Đường Tâm Nhan bước lên trước một bước, xoa xoa gương mặt anh tuấn của Mặc Trì Uý, lồng ngực cứng lại: “Có bị thương chỗ nào không?”
Mặc Trì Uý nhìn dáng vẻ lo lắng căng thẳng của cô, đôi môi mỏng của anh cong lên cười thản nhiên: “Không sao.
”
Anh kéo cô lên trên xe.
“Bây giờ anh đưa em đến bệnh viện kiểm tra cổ thử.
”
Đường Tâm Nhan lắc đầu: “Không sao rồi, bây giờ đã đỡ hơn nhiều rồi, không cần đi bệnh viện đâu.
” Mặc dù giọng nói vẫn còn khàn khàn, nhưng cổ đã không còn đau như vậy nữa.
Ít nhất cũng không đau đến mức phải đi bệnh viện.
Mặc Trì Uý nghiêng người qua ôm cô vào lòng, cằm đặt trên đỉnh đầu cô, giọng nói trầm đục: “Để em chịu uất ức rồi.
”
Đường Tâm Nhan dựa vào bờ vai rộng của anh, trong cô nghĩ đến đoạn video kia, cau mặt cau mày: “Có khi nào là Đường Vũ Nhu không?”
“Sao lại nói vậy?”
“Mấy hôm trước ở trung tâm thương mại chúng ta đối xử với Đường Vũ Nhu và Phó Tư Thần như thế, nhất định là cô ta đã ghim trong lòng.
Hơn nữa, Đường Vũ Nhu học diễn xuất, mô phỏng lại một người chắc chắn cũng sẽ rất giống, từ nhỏ cô ta đã cùng lớn lên với em, muốn mô phỏng lại dáng vẻ và giọng nói của em vốn không hề khó khăn.
Hơn nữa, cô ta và Kiều Phi Nhi cũng từng có mâu thuẫn, năm đó có một giải thưởng cho người mới, cô ta và Kiều Phi Nhi đều được đề cử, cô ta vốn rất tự tin rằng mình sẽ nhận được giải đó, kết quả Kiều Phi Nhi mới là người được nhận, cô ta liền nói ra những lời không hay ngay sau hậu trường, bị Kiều Phi Nhi nghe thấy, hai người họ còn từng đánh nhau.
”
Mặc Trì Uý nheo cặp mắt sâu như hồ nước không thấy đáy: “Chuyện này anh sẽ điều tra rõ ràng.
”
Xảy ra chuyện thế này, Mặc Trì Uý không cho Đường Tâm Nhan tiếp tục quay phim, bắt buộc phải để cô về nhà nghỉ vài ngày.
Anh lái xe trở về Cẩm Tú Viên, đến ga ra, đi cũng không cho cô tự đi, anh trực tiếp bế cô vào chung cư.
Anh không yên tâm nên gọi điện thoại đến bệnh viện.
Xác nhận rõ cô không có gì nguy hiểm thì anh mới thở phào nhẹ nhõm.
Nhìn dáng vẻ căng thẳng lo lắng của anh, vốn dĩ cô định hỏi Mạnh Bạch Chỉ là ai, nhưng sau đó lại không đành lòng.
Anh có quá khứ, cô cũng có, thật sự không cần thiết phải vì những người trong quá khứ mà làm tổn hại đến tình cảm giữa hai người.
.