Sau hai tuần chơi dứoi quê cùng cô , Hạ Như Ân và Phong Thần Vũ cũng về lại thành phố, ông bà nội đã về trước anh và cô một tuần về lại nước
Chân cô bị thương vẫn chưa lành hẳn vẫn còn hơi tê tê và đau , anh vãn chưa được đụng vào người cô mặc dù đã hai tuần.
Phong Thần Vũ và thư phòng trong phòng làm việc bạt laptop , lên anh lại xem trang wed đen , chân cô bị thương anh không nỡ làm cô đau , nên đã kìm nén dục vọng , anh vừa định nhấp vào video để xem , cô liền mở cửa đi vào , khiến anh giật mình đóng sập laptop lại.
.
"Cho tôi mượn laptop làm bản thiết kế cho trường đi.
.
"Laptop tôi hiện đang bị virust rồi.
.
"Xạo , anh đừng ít kỉ được không tôi vừa thấy anh đóng lại mà.
.
"Nhưng
"Đừng nhưng nhị gì hết , tôi mượn.
.
"Không được mà.
.
"Anh giấu gì trong laptop nên không cho tôi xem đúng không.
.
" Hạ Như Ân loay hoay tìm chiếc ghế để kéo lại bàn làm việc của anh nhưng không thấy , anh kéo cô ngồi lên đùi mình.
"Sao chán còn thương không bên phòng đi chút tôi đem qua.
.
"Không cần , tôi ngồi đây làm cũng được.
.
" Một tay anh ôm eo cô , một tay anh dịnh trên mặt laptop không muốn cho cô mở.
.
"Bỏ tay ra.
" Hạ Như Ân hung dữ nhìn anh đánh vào tay anh bỏ ra , Hạ Như Ân mở laptop anh lên thì thấy trang wed đen toàn những video 18+ cô giật mình che mắt lại.
.
"A, sao anh lại xem trang wed đen.
.
" Hạ Như Ân hung dữ quay lại nhìn thăng:vào mắt anh , anh liền né ánh mắt cô quay sang chỗ khác.
.
"Tôi , tôi bị em bỏ đói 2 tuần liền rồi đó , sắp chết rồi, với lại tôi còn chưa xem thì em đã vào rồi.
.
"Anh.
.
" Hạ Như Ân liền xoá đi những trang wed ấy , cô đống laptop lại một cái mặt dằn mặt anh , cô muốn đứng dậy đi chỗ khác , tay anh đã ôm chặt lấy eo cô.
.
"Bỏ ra.
.
"Em đi đâu.
.
"Tôi đi đâu liên quan gì anh.
.
" Hạ Như Ân khoanh tay lại vẻ mặt hờn dỗi khi anh xem trang wed đen , cô quay mặt chỗ khác
Phong Thần Vũ bế cô ngược ngừoi cô lại phía anh.
"Tôi xin lỗi, sau này tôi sẽ không vào trang wed ấy dù chỉ một lần , sẽ không có lần sau
"Anh còn dám có lần sau.
.
"Không, không có , thôi mà.
.
"Đâu phải là tôi không cho anh đụng vào người tôi , nhưng mà là do chân tôi đang bị thương
"Tôi biết rồi , nhưng tôi vẫn chưa xem gì hết, chưa nhìn được thân thể hay mặt cô gái nào cả , xem wed đen , nhưng tôi vẫn chọn trang wed che mặt đi mấy cô gái đó , không nhìn ai cả.
"Kệ anh , tôi đi ngủ , mai còn đến trường , anh muó xem gì thì xem đi , tôi không dám quản
"Vậy em không làm bản thiết kế à.
.
"Không làm nữa
"Này " Nói rồi Hạ Như Ân dứng dậy rời khỏi người anh , cô đi về phòng đống cửa lại cái (gầm) cô đóng cửa khắp nhà đều ngeh , anh biết lần này cô thật sự đã giận rồi.
——-
Sáng hôm sau , Hạ Như Ân dậy từ sớm thay đồ đến trường bỏ mặt anh ăn sáng một mình , anh ngơ ngác chả biết tại sao cô lại giận dai như vậy.
.
"Tôi đưa em đến trường.
.
"Không cần tôi tự đi xe buýt được.
"Đừng cãi lời tôi" Phong Thần Vũ bế cô lên vác lên bai mặc kệ cô vùng vẫy anh đưa cô vào xe , vẫn cẩn thận chú ý đầu của cô để không trúng vào cạnh xe
"Bỏ tôi ra , cái tên đáng ghét này.
.
"Im lặng.
"Hứ" Cô giận dỗi suốt đường đến trường cô không thèm nói chuyện với anh dù chỉ một câu , xe anh vừa đậu trước cổng trường ai ai cũng chú ý ngừoi trên con xe lamborghini đó là ai, mọi ngừoi liền bàn tán với qua lại với nhau
Bước xuống xe là một anh chàng đẹp trai ưu tú mấy chị con gái ai cũng nhìn say đắm , anh bước qua mở cửa xe cho cô.
Hạ Như Ân bước xuống xe trên ngừoi khoác lên nộ đồ hàng hiệu mà anh đã cho , và chiếc balo gucci đắt đỏ trên vai.
.
Phong Thần Vũ xoa đầu cô và hôn vào má cô một cái
"Vào học ngoan , đừng giận tôi nữa , chiều tôi đến đón.
.
"Ai thèm giận anh.
.
" Hạ Như Ân ngại ngubgf đi vào trường , mấy chị con gái liền thất vọng vì chồng đẹp là chồng người ta , hoa đã có chủ không thể nào đập chậu cướp hoa được
"Ấy chà chà , anh chồng của cậu đưa đi học à" Uyển Nhi thấy Hạ Như Ân đưa vào liền khoác lấy tay cô
"Có, có đâu , trễ giờ rồi vào lớp thoii.
.
"Trong trường ai chả bàn tán, sướng nhất cậu rồi
"Thôi thoii đi , trễ giờ rồi kìa
Hết tiết học , Hạ Như Ân đi vào phòng máy tính định làm bản thiết kế thì thấy đã hết máy , cô đành phải đi ra cô cúi đầu xuống vô tình chạm vào ngừoi một anh chàng
"Ay da.
.
" cô xoa xoa trán , nhìn anh.
.
"Em xin lỗi ạ.
.
"Ủa Ân Ân là em à" đó là Dương Kỳ đàn anh cũ trong trường của cô , khi cô mới vào năm nhất , anh đã năm cuối , lúc cô mới vào anh là người giúp đõ cô rất nhiều hai ngừoi họ rất thân , cách gọi tên cô cũng biết hai ngừoi họ thân nhau như nào
"Anh Dương Kỳ.
.
" Dương Kỳ đưa tay lên xoa trán của cô khi vừa nảy đụng , anh vừa đẹp trai vừa ấm áp những cô gí trong trường cũng rất hâm mộ anh vì vừa học giỏi vừa nhà giàu , hiện đang quản lý công ty GMM mỹ phẩm hàng đầu thế giới , anh học ngành quản trị kinh doanh để thừa kế gia tài của gia đình
"Đụng trúng anh có đau không.
.
"Em không sao ạ , sao anh lại ở đây
"Anh về thăm trường định chút nữa qua tìm em.
.
"Vâng , em định vào tìm máy tính để lam bản thiết kế nhưng kín máy rồi.
"Anh có mang theo laptop ra quán cà phê anh đưa em dùng
"Vâng.
.
" Vừa nảy Dương Kỳ xoa xoa đầu cô đã bị một nữ sinh trong trường chụp lén họ