CHƯƠNG 1173
Gài bẫy…
Đây là lần đầu tiên mà sắc mặt của Hoắc Đình Phong trở nên nghiêm trọng, vẻ mặt căng cứng, âm trầm, nghiêm túc chưa từng có: “Em thật sự chắc chắn rằng anh gài bẫy em?”
Lồng ngực Thân Nhã phập phồng, không nói tiếng nào.
“Ngay từ lúc đầu sau khi biết tin tức em mang thai, anh vui mừng không có người nào hiểu được, anh thật sự rất mừng rỡ, nhưng mà biểu cảm do dự chưa quyết định của em, còn có thái độ nhạy cảm nói cho anh biết rằng em vẫn còn chưa nghĩ kỹ xem phải nói với anh như thế nào, cho nên anh giả vờ như là mình không biết.
Còn đối với em, anh cũng không quá mức ép buộc.”
“Anh vẫn luôn chờ đợi, chờ em mở miệng nói cho anh biết, nhưng mà em lại không làm như thế.
Anh đang suy nghĩ có phải bởi vì nguyên nhân do anh, trước mắt chúng ta chỉ đang yêu nhau, cũng vì nói chuyện cưới xin, đối với thái độ của anh, anh có thích trẻ con hay không, em cũng có quá nhiều thứ mông lung không thể hiểu nổi, cho nên cứ luôn do dự khó quyết định.”
“Đúng là ngày hôm nay anh đã cố ý sắp xếp sự việc này trong hôn lễ của cậu ta, mục đích của cậu ta mời em đến đó đơn giản là để em bị chế giễu, nhưng mà có anh ở đây, ai có thể làm được chuyện đó.
Nhân cơ hội này, anh liền tung tin đứa bé ra, đơn giản là để mượn cơ hội cho em thấy được tâm ý của anh, muốn đánh tan đi nỗi lo cố kỵ của em.
Anh thật sự rất thích rất, muốn đứa bé này, anh càng biểu thị thái độ của mình rõ ràng hết mức có thể, anh muốn chịu trách nhiệm, anh thật sự rất vui, em nói cho anh nghe xem anh gài bẫy em cái gì…”
Đây là lần đầu tiên anh tức giận đến như thế, lúc nói lời này, đôi mắt vẫn luôn híp lại, trong mắt một mảnh âm trầm.
Thân Nhã chưa từng nhìn thấy anh như thế này, nhưng mà cô biết được những lời nói lúc nãy của mình quá nặng nề.
“Em cảm thấy anh gài bẫy cái gì…” Tải ápp Тrцуeл ноlа để đọc tiếp, chúng mình sẽ tập trung lên tại áp nhé.
Rất hiếm khi Hoắc Đình Phong tức giận như thế, trong đôi mắt còn có ánh lửa, khóe miệng mang một sự trào phúng.
Một giây sau, anh đẩy cửa phòng ngủ ra trực tiếp bước vào, không thèm để ý đến cô nữa.
Đây là lần đầu tiên mà anh nổi giận với cô, cũng là lần đầu tiên bực bội như thế.
Thân Nhã cầm ly nước đứng yên tại chỗ, thật ra thì câu nói đó của cô cũng không phải là những gì mà cô muốn nói.
Ý mà cô muốn biểu đạt cũng không giống những gì mà anh đã nói…
Từ trước đến nay anh đối xử với cô vô cùng tốt, chưa bao giờ lừa gạt, lần này lại giấu diếm lừa gạt cô lâu như thế.
Còn nữa, tâm trạng hiện tại của cô không tốt là bao, cho nên mới không lựa lời mà nói.
Bởi vì đến lúc này trong lòng của cô vẫn đang bối rối, còn chưa nghĩ rõ đầu đuôi, anh vừa mới mở miệng trong nháy mắt liền ép cô vào góc chết.
Cô cũng không ngu ngốc, lúc anh thờ ơ, hờ hững, lạnh nhạt nói ra những lời kia, thật ra đều có ý vị sâu xa.
Trong khoảnh khắc anh lên tiếng, cô liền hiểu ý anh, anh bày tỏ sự chịu trách của mình đối với cô.
Nhưng mà cô lại bối rối, cô chưa nghĩ ra mình phải đối mặt với tình cảm sau này như thế nào, cũng chưa nghĩ kỹ rằng mình có thể sinh đứa bé này ra hay không, cô lại đang suy nghĩ tình cảm giữa cô và anh có phải là sau này cũng sẽ xuất hiện trường không thích hợp, xuất hiện mâu thuẫn…
Trong lòng cô đang băn khoăn rất nhiều điều, lại bị anh ép như thế, trong lòng liền nổi giận đến mất lý trí, không suy nghĩ nên nói lung tung một trận, giận dỗi anh nên mới có thể nói như vậy.