CHƯƠNG 684
Nhìn thấy thứ dụng cụ đó, Diệp Giai Nhi lạnh toát cả người, giống như thứ đồ đó đã đâm sâu vào tủy cô…
Cảm giác rét run lan tỏa khắp người cô, cô nắm chặt hai tay.
Không thể phủ nhận được rằng, giây phút này cô thật sự đang sợ hãi, cô thật sự cảm nhận được sự đáng sợ đó.
Cả cảm giác bất lực cũng lan tỏa trong người cô, giống như một người chết đuối, bị giữ chặt lấy cổ, không thể thở được.
Bây giờ chỉ cần một câu nói của Thẩm Thiên Canh thì thuốc phá thai và dụng cụ trích tủy kia sẽ được dùng trên người cô, chỉ trong một khoảng thời gian rất ngắn thì tất cả mọi thứ sẽ kết thúc.
Cả người cô từ trên xuống dưới đều lạnh, giống như rơi xuống một hầm băng lạnh lẽo, lạnh đến mức cô không chịu đựng được…
Tô Tình chỉnh lại quần áo, nụ cười trên gương mặt rực rỡ xinh đẹp, bà ta đang trang điểm.
Thẩm Hải Băng từ trên lầu đi xuống, nhìn thấy hành động đó của bà ta thì rất khó hiểu.
Từ khi xảy ra chuyện của anh cả, không ngày nào khuôn mặt bà ta không sa sầm, dọa mấy người giúp việc không dám thở mạnh, vì sao hôm nay lại thế này?
Không lẽ mặt trời mọc từ đằng tây sao?
“Chị dâu, chị đang chuẩn bị đi đâu sao?” Thẩm Hải Băng hỏi một câu.
“Bệnh viện, chị phải đi thăm Dương Tuyết, xem bà ta sống có tốt không.
” Tô Tình nở một nụ cười, đôi lông mày xinh đẹp chau lại.
Những người bên kia nói bệnh tình của bà ta đã trở nên rất nghiêm trọng, tóc đã rụng gần hết, thần sắc càng nhợt nhạt không có sức sống, một người phụ nữ xấu xí hói đầu liệu có thể dùng thủ đoạn gì để quyến rũ đàn ông?
Từ khi nghe được tin bệnh tình của Dương Tuyết trở nặng, bà ta đã không kìm được muốn đi bệnh viện, bà ta cũng không làm ầm ở chỗ Thẩm Thiên Canh nữa mà định ở nhà để xem kịch hay.
Bà ta và Thẩm Thiên Canh là vợ chồng mấy chục năm, bao nhiêu năm qua bọn họ cũng đã từng hạnh phúc, cho dù xảy ra chuyện thế này nhưng bà ta vẫn yêu Thẩm Thiên Canh.
Trong lòng chỉ muốn giết chết ông ta rồi băm ra làm trăm mảnh nhưng cũng không ngăn được tình yêu của bà ta dành cho Thẩm Thiên Canh.
Bệnh máu trắng của Dương Tuyết trở nặng, bà ta tới bệnh viện làm ầm ĩ không những không được kết quả gì mà ngược lại khiến Thẩm Thiên Canh chán ghét.
Bệnh của Dương Tuyết càng ngày càng nghiêm trọng, bà ta muốn xem thử hai người bọn họ sẽ yêu đến sống đi chết lại như thế nào.
Có những lúc không cần tham gia vào việc báo thù, giống tình cảnh của bọn họ hiện giờ, bà ta chỉ cần đứng bên cạnh là có thể khiến bọn họ đau đớn.
Tóm lại, Dương Tuyết không phải là đối thủ của bà ta, chiến thắng cuối cùng sẽ hoàn toàn thuộc về bà ta, bệnh máu trắng, hừ, đúng là mắc phải một loại bệnh hay…
Thẩm Hải Băng không nói gì, đối với người mẹ ruột trên danh nghĩa của mình trong lòng cô ta không có quá nhiều cảm xúc.
….
Hoài Dương, mau tới đi, anh mau tới đi!
Tiếng gào thét vang lên hết lần này tới lần khác ở đáy lòng cô, lưng Diệp Giai Nhi dựa sát vào chiếc cột phía sau.
“Đã chuẩn bị xong thuốc chưa? Cho cô ta uống thuốc phá thai đi.
” Ánh mắt Thẩm Thiên Canh liếc nhìn về phía bác sĩ rồi nói.
Thời gian càng kéo dài thì càng bất lợi cho ông ta, nếu như Hoài Dương tìm được đến đây, vậy thì tất cả mọi thứ sẽ kết thúc.