Mộ An An một giây đầu tiên nghe không có hiểu, phải mất mấy giây sau mới phản ứng lại, lúc này liền từ trên giường bật ngồi dậy, quên mất cái eo của bản thân, đau đớn nhe răng trợn mắt.
Nhưng lúc này Mộ An An chú ý tới lời bác sĩ Cố nói vừa nãy hơn: “Cái anh nói, cùng với cái tôi hiểu, là cùng một ý sao?”
Bác sĩ Cố gật đầu: “Mặc dù Thất gia còn mặc quần áo, nhưng ngài ấy đã đi vào phòng tắm.
”
Mộ An An duy trì động tác ngồi, không có đáp lại.
Bác sĩ Cố vốn dĩ muốn chờ Mộ An An phản ứng lại rồi mới nói tiếp, kết quả Mộ An An bất động không nói gì, cũng không có biểu cảm gì quá lớn.
Loại phản ứng này khiến bác sĩ Cố có chút kinh ngạc.
Sau khoảng một phút, bác sĩ cố mới thử mở miệng: “Tiều thư An An?”
Mộ An An cứng ngắc cử động cổ, nhìn bác sĩ cố.
Bác sĩ Cố hỏi: “Cô…”
Mộ An An: “Tôi không thể cử động được nữa, lưng tôi đau quá.
”
Bác sĩ Cố tạm dừng vài giây, mới phản ứng lại, rồi nhanh chóng
đứng dậy đỡ Mộ An An nằm úp lại xuống giường.
“Eo của cô phỏng đoán sơ bộ thì chỉ bị trật một chút thôi, không có vấn đề gì lớn, bôi một ít thuốc, rồi ngủ một giấc là ổn.
” – Bác sĩ cố vừa giải thích vừa lấy thuốc bôi cho Mộ An An, đồng thời nhắc nhở: “Sẽ hơi đau một chút, phải chịu đựng.
”
Mộ An An không có đáp lại.
Bác sĩ Cố bắt đầu bôi thuốc, đối với chỗ bị bong gân liền bắt đầu ra sức xoa mạnh.
Cái này nhất định phải ra sức, nếu không nó sẽ không tan ra, nhưng sẽ rất đau.
Nhưng Mộ An An vẫn không có rên một tiếng.
Bác sĩ Cố lo lắng tiểu hồ ly này có phải bị té đến choáng váng hay không.
Kết quả, càng xoa mạnh, Mộ An An càng không có phản ứng, thậm chí còn trực tiếp vùi mặt vào chăn bông, hai vai run lên.
Lúc đầu bác sĩ Cố còn nghĩ rằng Mộ An An đang khóc.
Kết quả lại nghe thấy tiếng cười của Mộ An An.
Bác sĩ Cố: …
Mộ An An thật sự rất vui vẻ.
Không phải cô không cảm thấy đau eo, nhưng cô thấy vui hơn.
Mặc dù vừa rồi từ phòng tắm đi ra còn cảm thấy rất xấu hổ, nhưng ít nhất Thất gia cũng có phản ứng.
Nếu thực sự coi cô là trẻ con, Thất gia căn bản sẽ không có gì hết.
Người lớn nhìn cơ thể của trẻ con, sẽ không bao giờ cỏ bất kỳ ý nghĩ xấu xa.
Có phản ứng, trực tiếp nhất đại biểu, Thất gia đối với cô có ý nghĩ xấu xa.
Cộng thêm câu nói trong xe vừa rồi “Đời này, cháu ở bên cạnh ta là đủ rồi”, Mộ An An cảm thấy cả trái tim đều đang bay bổng.
Thậm chí cô còn cảm thấy tự mình đa tình
, Thất gia thực sự đã động tâm với cô.
Tự mình đa tình: tưởng ai cũng mê mình
Hơn nữa có thể nói….