“Mình có chuyện gì thì sẽ gửi tin nhắn cho cậu, cậu hãy tập trung tinh thần vào, đừng để xảy ra tai nạn thêm nữa.
”
Mộ An An nói ra lời này khiến Trần Hoa không thể phản bác được.
Cuối cùng Trần Hoa không nói thêm gì nữa, gật đầu, lại nhìn lén Hoắc Hiển ở bên cạnh, rồi cúi đầu rời đi.
Nguyễn Ngọc vẻ mặt lo lắng.
Mộ An An: “Chị à, chị lo bệnh viện sẽ tìm một người trong sạch chịu tội thay sao?”
Truyền thông hiện đang đưa tin rầm rộ về vấn đề này, lãnh đạo cấp trên cũng đang điều tra.
Một khi phát hiện ra vấn đề nguy hiểm tiềm ẩn trong an toàn của bệnh viện, thì bệnh viện tâm thần Lam Thiên liền trực tiếp xong đời.
Nguyễn Ngọc há hốc mồm không biết nói gì.
Cô ấy rất sợ chuyện này.
Cô không có ý nghĩ gì khác, chỉ muốn làm tốt công việc của minh, nhưng khi gặp chuyện, bản thân lại không quyền không thế, hơn nữa tối hôm qua người phụ trách ca trực là cô.
“Theo tiết tấu hiện tại, cho dù muốn đẩy một người trong sạch ra ngoài chịu tội thay thì người đó là em, không phải là chị.
” – Mộ An An nói thẳng.
Nguyễn Ngọc sửng sốt, nhìn Mộ An An, rồi liếc nhìn Hoắc Hiển ở bên cạnh.
Lúc nãy khi ngồi ở đây, Nguyễn Ngọc đã nghĩ đến trong ca trực ngày hôm qua, Mộ An An so với mình còn không có lai lịch gì, chức vị cũng thấp.
Mà ở trong phòng họp, Hoắc Hiển lại ngang nhiên nói muốn bảo kê em ấy như vậy.
Cho dù bệnh viện tâm thần đồng ý đẩy Mộ An An ra ngoài làm lá chắn, Hoắc Hiển cũng sẽ không đồng ý.
Đương nhiên, những lời này ở trong lòng, Nguyễn Ngọc rất khó có thẻ nói ra.
Nói ra sắc mặt ai cũng rất khó coi.
Là tiểu hồ ly của Ngự Viên Loan, Mộ An An từ trước đến nay đều có rất nhiều tâm tư, ánh mắt Nguyễn Ngọc né tránh, về điểm này gần như đã bị Mộ An An ở trong lòng nhìn ra rồi.
Cô cũng lười nói thêm: “Không có chuyện gì, em đi trước đây.
”
Chủ nhiệm Thường vừa nãy đã dặn các bác sĩ và y tá trực đêm qua trở về chờ tin tức.
Mộ An An cũng không nói gì nữa,
liền rời đi.
Nhưng cô không có định quay trở về, mà muốn đến bệnh viện xem tình hình của Mặc Mặc.
Tại đây có hình ảnh
.