Cô Vợ Tài Phiệt Tạ Thiếu Sủng Thành Nghiện

Tức quá.

Vì đang đón Tết, bà Tạ đích thân gọi điện mời Lâm Khinh Khinh đến nhà họ Tạ làm khách, nên Lâm Khinh Khinh đã dẫn ông nội và đứa em trai ngốc Lâm Dực tới nhà họ Tạ.

Ông nội Lâm thấy nhà họ Tạ có giàu có nên rât cân trọng, cuỗi cùng ông nội Tạ chu đáo dân ông nội Lâm đi đánh cờ.

Ba cô gái Vân Thư, Lâm Khinh Khinh và Tạ Mãn Tây ở bên nhau.

Hai anh em Tạ Mẫn Thận và Tạ Mẫn Hành ngồi trên ghê sofa, bên cạnh có Tiểu Dực.

Tạ Mẫn Tây hỗ trợ: “Chị Khinh Khinh, nhìn này, đây là giải nhất của anh hai em lúc tham gia diễn tập ở khu vực XX.” Cô ây đang điên cuông tăng độ thiện cảm cho anh mình.

Vân Thư: “Năm đó có hơn chục giải nhất.”

Tạ Mẫn Tây lườm chị dâu: “Chị Khinh Khinh, chị muốn tới phòng làm việc của anh trai em không? Siêu sạch sẽ, ngăn nắp.”

“Đương nhiên, người giúp việc quét dọn một ngày ba lần.”

Tạ Mẫn Tây: “…”

Trên ghé sô pha, Tạ Mẫn Thận nghĩ lại anh ây đã đắc tội chị dâu từ bao giờ?

Trọng góc tối của cầu thang, vợ chông nhà họ Tạ cúi đâu nghe lén cuộc trò chuyện của bọn trẻ: “Ong nói xem, Khinh Khinh có thích Mẫn Thận của chúng ta không?”

Ông Tạ đường đường là đàn ông, chạy tới góc tường nghe lén nên rất xâu hộ: “Có lẽ.”

Lâm Khinh Khinh đang ở trong một mớ hỗn độn, cô ấy bị mắc kẹt giữa Vân Thư và Tạ Mẫn Tây.

Tạ Mẫn Tây ở bên phải: “Chị Khinh Khinh, anh hai của em còn giành được rất nhiều danh hiệu.”

Vân Thư bên trái: “Cho tớ một trăm tệ tớ mua cho cậu mười cái.”

Tạ Mẫn Tây: “Chị Khinh Khinh, anh hai của em vẫn độc thân, chưa kết hôn.”

Vân Thư: “Đó là do khuynh hướng khác thường.”

Tạ Mẫn Thận cảm thấy mình phải phản bác: “Chị dâu, em bình thường.”

Lâm Khinh Khinh biết Vân Thư là người như thế nào, nên cô ấy không tin những gì Vân Thư nói.

Tuy nhiên, để cô ấy xem mắt Tạ Mẫn Thận, trong lòng Lâm Khinh Khinh không thê chập nhận được.

Cô ấy sợ Tạ Mẫn Thận, không biết tại Sao.

Để em trai nhanh chóng thoát khỏi cảnh độc thân, Tạ Mẫn Hành quyết định dẫn người vợ kén chọn, bảo bồi của mình đi.

“Tiểu Thư, về nhà lấy cái này với anh được không?”

“Anh tự đi. Bên ngoài lạnh cóng, em không đi.” Vân Thư không nề mặt, từ chôi.

Khi Tạ Mẫn Hành đối mặt với “Vân Thư, anh hoàn toàn không biết tức giận có nghĩa là gì: “Tiểu Thư, nên đi dạo, tập thể dục rồi.”

“Em không đi, bên ngoài rất lạnh, sợ em bé lạnh cóng.” Vân Thư mở mắt, nói lung tung, khiến tất cả mọi người sửng sốt.

Tạ Mẫn Hành cũng cười theo: “Hoá ra là lười, về nhà anh nướng cho em một ô bánh mì nhỏ ăn nhé?”

Vân Thự mắng Tạ Mẫn Hành trong lòng: Đồ khốn] Cám dỗ cô bằng đồ ăn.

“Ăn không?” Tạ Mẫn Hành hỏi.

Vân Thư: “Ăn.”

Vì vậy, người bạn siêu xấu Vân Thư đã bỏ Lâm Khinh Khinh lại vì đồ ăn.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui