Cô Vợ Tài Phiệt Tạ Thiếu Sủng Thành Nghiện

Vân Thư tập trung vào việc phá hỏng Lâm Khinh Khinh và Tạ Mẫn Thận, không ngừng làm rồi tung mối quan hệ của bọn họ.

Bà Tạ và Tạ Mẫn Tây tập trung vào việc kéo gân Lâm Khinh Khinh với Tạ Mân Thận, không ngừng tác hợp.

“Anh rễ, em muốn ăn thịt.” Lâm Dực gọi.

Vân Thư nghĩ cậu bé gọi Tạ Mẫn Hành, nhưng cô thây trước mặt chông mình toàn là rau.

“Tiểu Dực, trước mặt chồng chị toàn rau, không có thịt.”

Lâm Dực lắc đầu, ngây ngóc nói: “Không phải thịt của anh rê lớn, mà là thịt tước mặt anh rễ.”

Cậu bé cứ nhìn chằm chằm vào Tạ Mẫn Thận.

Bàn ăn chìm trong im lặng.

Tạ Mẫn Tây vội vàng gọi: “Anh hai, mau gắp đồ ăn cho Tiêu Dực, Tiểu Dực đang gọi anh đó.”

Lâm Khinh Khinh sắp tan vỡ, cô ấy mắng Tiểu Dực: “Tiểu Dực, gọi là anh, anh rễ nào, em, em đừng gọi linh tỉnh.”

Tạ Mẫn Tây thầm nghĩ, vừa rồi mình không uồng công dạy dỗ Tiểu Dực.

Cô ấy liên tục. cầm ảnh của Tạ Mẫn Thận, nói: “Tiểu Dực, đây là anh rễ của em, em nên gọi anh ây là anh rê.”

Lâm Dực chỉ vào Tạ Mẫn Hành trên tường, nói: “Anh rê lớn.”

“Đúng đúng, đây cũng là anh rẻ.”

“Thật sự xin lỗi, Tiểu Dực không biết nhận mặt.” Lâm Khinh Khinh xin lỗi Tạ Mẫn Thận.

“Không sao.” Vừa nói, anh ây vừa để cả đĩa thịt trước mặt Lâm Dực: “Không đủ ăn, anh bảo nhà bếp nấu thêm.”

Khuôn mặt của Lâm Khinh Khinh hôm nay chín nhừ.

Bà Tạ nháy mắt nhìn ông Tạ, có phải con trai sắp mở lòng rôi không?

Ông Tạ cạn lời gật đầu, có lẽ vậy!

Vân Thư cảm thây với sức mạnh của mình cô, Lâm Khinh Khinh và Tạ Mẫn Thận không thê tách rời, có Tạ Mẫn Tây, chắc chắn muồn Khinh Khinh và Tạ Mẫn Thận có thê kết hôn sinh con ngay.

Bà Tạ càng không cân nói tới, cô thật sự không ngờ bà Tạ chỉ ăn với Lâm Khinh Khinh một bữa cơm đã nhìn trúng người ta?

Chẳng phải mẹ chồng cô chỉ coi trọng con gái nhà giàu sao?

Ba của Khinh Khinh không thương cô ây, không có tình yêu của mẹ, cô ây không hề dính dáng.

Không được, kéo bè kéo hội, người có thể kết bè phái với cô chỉ có chông cô.

“Chồng!”

Gọi như vậy, là có chuyện chẳng lành.

Cả nhà ăn cơm xong, Vân Thư lấy cớ nghỉ ngơi kéo Tạ Mân Hành đi: “Chông, anh phải giúp em, đứng về phía em.

Tạ Mẫn Hành vén chăn lên, ra hiệu Vân Thư nằm trên giường, Vân Thư lắc đầu, cô ngồi cạnh Tạ Mẫn Hành: “Chồng, Khinh Khinh và Mẫn Thận không hợp.”

“Anh lại thấy khá hợp, sao em lại cho răng không hợp?”

Vân Thự cần thận phân tích, nói rất có đạo lý.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui