Cô Vợ Tài Phiệt Tạ Thiếu Sủng Thành Nghiện

“Mẫn Thân thô lỗ, Khinh Khinh lại suy nghĩ nhiều, cậu ấy cần người chồng hiều mình, chứ không phải sau khi Kết hôn, cậu Ấy phải hầu hạ người ta. Lúc đầu, Mẫn Thận là người của quốc gia, quanh năm xa nhà, bây giò đã làm quan, cậu ây thật sự cân là một bà nội trợ biết giặt giũ thay quần áo ở nhà, biết dọn nhà, làm việc nội trợ, Khinh Khinh không phù hợp, tương lai của cậu ây nhật định phải tươi sáng, tươi đẹp, cậu ây không thể bị nhà họ Tạ níu giữ. Anh có thây Khinh Khinh sợ Mẫn Thận không? Cuộc sống hai vợ chồng, một người sợ người còn lại, đây gọi là sống sao?

Con gái ai không thích được nuông chiều, Mẫn Thận biết không? Còn nữa, cô gái đó là nốt chu sa trong đời của Mẫn Thận. Khinh Khinh, liệu cậu ấy có phải là cứu tinh?”

Tạ Mẫn Thận đã chết lòng, cho nên anh ấy chỉ tìm bừa một người phụ nữ để kết hôn? Mà vừa hay người đó lại là người mẹ để ý, nói cưới là cưới.

Cuối cùng người bị tổn thương vẫn là Khinh Khinh.

Là bạn tốt, Vân Thư hy vọng Lâm Khinh Khinh sẽ có cuộc sông rực rỡ, hạnh phúc.

Đừng như cái tên của cô ấy, khinh khinh thiên thiển.

Mặc dù Vân Thư nói xấu em chồng trước mặt chồng không tốt, Vân Thư cũng xâu hồ, nhưng có vài chuyện không phải có ý đó.

“Chồng, em không nói Mẫn Thận không tốt, chỉ là… dù sao thì anh hiều ý em mà.”

Tạ Mẫn Hành an ủi trái tim của Vân Thư: “Tiểu Thư, em nhớ kỹ, vợ chồng là thân thiết nhất.”

Anh hiểu những lời của Vân Thư.

“Tiểu Thư, chồng hỏi em, em từng nghĩ có ngày em sẽ yêu anh không?”

Vân Thư lắc đầu, không hiểu sao lại yêu anh.

Tạ Mẫn Hành bề cô lên giường, nhẹ nhàng đấp chăn cho cô, rôi ôm cô: “Anh cũng chưa từng nghĩ Sẽ có ngày yêu em.

“Chồng, anh muốn nói gì?” Vân Thư không hiểu.

Tạ Mãn Hành mỉm cười: “Tiêu Thư, yêu đương là chuyện của hai người, ai trong chúng ta cũng không thê đoán trước được chúng ta sẽ yêu nhau trong tương lai, hoặc có lẽ Khinh Khinh và Mẫn Thận sẽ yêu nhau? Hoặc có thể Mẫn Thận sẽ không từ bỏ Khinh Khinh, thậm chí còn cho Khinh Khinh một mảng trời rộng lớn hơn? Hoặc là Khinh Khinh cho răng môi ngày nâu cho Mẫn Thận mỗi bữa cơm cũng thấy hạnh phúc.

Tình yêu như nước uống, nóng lạnh đều rõ. Hôn nhân phải đông cam cộng khổ, mới bạc đầu giai lão.”

Chuong 365: Chông có lẽ em sắp sinh rồi Vân Thư phản kháng là do trong lòng cô thật ra còn một phần nguyên nhân của cô, Tạ Mẫn. Hành biết cô đang SUY nghĩ gì: “Tiểu Thư, em sợ tính của mẹ và Khinh Khinh đều mềm yếu, cuối củng Khinh Khinh sẽ phải chịu âm ức như mẹ.”

Vân Thư kinh ngạc ngâng đầu nhìn Tạ Mẫn Hành, cô còn chưa nói gì, sao Tạ Mẫn Hành lại biết?

Tạ Mẫn Hành xoa tóc cô: “Nữ chủ nhận tương lai nhà họ Tạ, từ khoảnh khắc em gả cho anh thì đã quyết định một thời đại của nhà họ Tạ chỉ có một nữ chủ nhân, mà chủ nhân của thời đại này là eml”

Vân Thư ngơ ngác nhìn Tạ Mẫn Hành.

Sao lại là cô?

Cô không phù hợp.

“Chồng, em không muốn.” Vân Thư không muôn có gánh nặng.

Tạ Mẫn Hành: “Không thể thay đổi sự thật.”

Vân Thư luôn lo rằng Lâm Khinh Khinh là nữ chủ nhân của nhà họ Tạ, cuối cùng lại yếu đuối, dễ bắt nạt, không ngờ lại là cô.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui