Tạ Mẫn Hành nằm trên giường, nhìn bóng dáng của Vân Thư.
Bò vai của cô lộ ra, đây là do cho con ăn.
Vân Thư đang học bước đầu làm mẹ, đút cho đứa bé ăn.
Có lẽ sữa bột rất tốt, nhưng vẫn không bằng sữa mẹ.
Cô gái mới hai mươi hai mốt tuổi làm mẹ, Tạ Mẫn Hành buông tay phía sau lưng của Vân Thư: “Tiêu Thư, anh yêu em.”
Vân Thư: “Tiểu Tài Thần, con xem, ba con chỉ yêu mẹ, không yêu con.”
Tạ Mẫn Hành cũng ngồi dậy, bế con trai đã ăn no.
Tiểu Tài Thần nhoẻn miệng Cười, Tạ Mẫn Hành cảm tháy trái tim của anh như nở rộ đầy hoa tươi.
Niềm vui khi làm ba khiến cả đêm Tạ Mẫn Hành mắt ngủ.
Hôm sau, phòng bệnh lại tràn ấp người.
Ông nội Tạ muốn đặt tên cho đứa bé.
Vân Thư nói: “Ông nội, tối qua con với chồng con đã suy nghĩ rôi, đã đặt tên khác tên húy cho nó cả rồi.”
Đặt tên cho đứa bé, dùng hợp kế sao?
Ông nội Tạ cảm thấy hai người này không đáng tin. . Truyện Dị Giới
Bà Tạ lại quan tâm đứa bé tên là gì.
Vân Thư nói: “Tên thật là Thiết Ngưu, tên nhỏ là Chó con.”
Tạ Mẫn Tây thật sự là nhịn không được, vừa uông một ngụm nước đã phun ra, trùng hợp phun lên lưng Giang Quý.
“Anh Giang Quý, thực sự xin lỗi, em, em không cô ý.” Tạ Mẫn Tây không còn đất xấu hồ, đều trách chị dâu của cô ây.
Giang Quý tính tình tốt cởi áo khoác nói: “Không sao, dù sao cũng nên giặt rôi.”
Khóe miệng Lâm Khinh Khinh co giật, đây là Giang Quý sao?
Nếu cô ấy và Vân Thư dám phun nước vào lưng Giang Quý, Giang Quý có thể đuôi từ nóc nhà xuống dù ñ lầu, không những đánh bọn họ mà còn muốn bọn họ giặt quần áo.
Bà Tạ sắp bị dọa chết: “Đứa nhỏ này, đặt cái tên gì vậy?”
May thay vẫn chưa viết lên số hộ khâu, phải nhanh chóng sửa lại.
Ông nội Tạ sầằm mặt nhìn Tạ Mẫn Hành, ông ây nói: “Gái tên này cũng tốt, cái tên này cũng tốt, tên xấu dễ nuôi.”
Tạ Mẫn Tây tiếp tục nói: “Chị dâu, chị sẽ không đặt tên cho cháu trai em là Hoàng Phó Thiết Ngưu với Chó đen đây chứ?”
“Cái gì? Không mang họ Tạ sao?”
Ông nội Tạ không chịu.
Tạ Mẫn Hành cầm ly nước ấm đưa cho Vân Thư nói: “Tên lớn của đứa bé: Tạ Trường Tó, tên húy: Tiểu Tài Thần.”
“Tiểu Thư, vừa rồi con gạt bọn ta, đứa nhỏ này, dọa chết mẹ rồi.” Bà Tạ may mãn nói.
Ông nội Tạ tinh tế thưởng thức hai cái tên này: “Không tồi không tồi. Có ngụ ý.”
Hai cái tên này có thể sánh với yêu nước, yêu dân, chắn hưng… rong đầu ông áy, dễ nghe hơn nhiều.