“Bạn học đó chồng.”
“Là người tặng em hoa vĩnh cửu?”
Vân Thư không biết giắm vương đang ghen, xoa thăng bé, nói: “Đúng rồi!”
“Chồng, em không bế được nữa, tay em tê quá!” Vân Thư làm nũng.
Tạ Mẫn Hành ghen tuông cũng không quên thương vợ. Anh bề thằng bé: “Vê nhà.”
Tạ Mẫn Hành rất hay ghen, vì ghen mà Vân Thư suýt bị sét đánh chết.
Trong tòa nhà nhỏ kiêu phương Tây của anh, hoa hồng trải dài trước cửa đên phòng ngủ của họ.
Mọi nơi đều có.
Vân Thư không thể tin được: “Chồng, anh đâu tư cửa hàng hoa à?”
Tạ Mẫn Hành cảm thấy cô gái nhỏ này quá khó hiệu.
Tặng hoa hồng có ý nghĩa gì cô không biêt sao?
“Chồng, không lẽ anh tặng em?” Vân Thư rút bừa một đóa hoa hông, đưa lên mũi ngửi: “Chồng, không phải ngày lê, cũng không phải sinh nhật, sao anh lại tặng cho em hoa hồng?”
Tạ Mẫn Hành: “Anh tặng cho con trai.”
Vân Thư nhìn anh làm mình làm mẩy, cô chủ động nhào tới: “Chồng, có phải em bảo anh nói mây câu ngôn tình, anh kiên quyêt dùng hành động bày tỏ, đây chính là thứ mà anh muôn bày tỏ?”
“Cách bày tỏ này, em rất thích, chỉ là tôn tiên, nhiều hoa hông như vậy xử lý như thê nào?” Vân Thư khổ não nói.
Tạ Mẫn Hành: “Để đấy.”
Cứ đề đây sẽ héo mất, Vân Thư không nỡ, đây là lân đâu tiên cô nhận được hoa hông, lại là món quà từ người chông thân yêu nhất của cô.
“Chồng, em yêu anh rất nhiều, thơm nào.”
Đến tối, Vân Thư rút máy ảnh ra chụp những bông hông rôi đăng lên vòng bạn bè khoe cơmchó.
Sau khi kết thúc, cô lẫy sợi dây gai từ trong ngăn kéo ra buộc những bộng hông từ gôc vào những bó nhỏ rồi treo ngược chúng trên ban công trên tâng cao nhất của căn nhà.
Có rất nhiều hoa hồng, gần như che kín toàn bộ ban công, Vân Thư bận rộn đên hơn mười giờ mới nói: “Chồng à, em muốn làm thành hoa khô cất giữ, rồi cất chúng đi, đợi Tiểu Tài Thần lớn, em sẽ nói cho thẳng bé đây là câu tỏ tình mà anh tặng cho em, đề thăng bé học theo.”
Trong lòng Tạ Mẫn Hành chỉ toàn ghen tuông.
Anh sẽ không chủ động hỏi Vân Thư người đó là ai, anh tin Vân Thư.
Tuy nhiên, vẫn cần phải loại bỏ tình địch.
Vì vậy, Tạ Mẫn Hành lại xuất hiện trong khuôn viên trường Đại học A.
Buổi trưa, Lâm Khinh Khinh và Vân Thư cùng nhau đi mua sắm, nhưng lại gặp Tạ Mẫn Hành ôm đứa con trai béo ú đến.
Vân Thư: “Gần đây chồng tớ xuất hiện hơi thường xuyên.”
Lâm Khinh Khinh: “Đó không phải là bởi vì yêu cậu, tặng hoa hồng đầy nhà.”
“Chuyện này cũng đúng, chồng yêu mình quá thì phải làm sao?” Lâm Khinh Khinh muốn cắt đứt tình bạn.
Tạ Mân Hành ngôi xuông, Vân Thư đi lây cơm cho anh, Lâm Khinh Khinh và Tạ Mân Hành không nói chuyện, họ đêu im lặng.
Tạ Mẫn Hành đột nhiên hỏi: “Bạn học Ngụy là aï?”