Bây giờ Lâm Khinh Khinh khóc lóc nói: “Cái chết của mẹ tôi chỉ có tôi và Tiểu Dực là biết thiêu oxy, ba tôi cũng không biết. Nhưng Lưu Thị lại biết, Tạ Mẫn Thận anh đi tìm hung thủ giúp tôi được không.”
Tạ Mẫn Thận đứng trước mặt Lâm Khinh Khinh, anh ấy dừng sức ôm Lâm Khinh Khinh vào lòng.
“Tôi sẽ bắt người xấu giúp cô, đừng khóc nữa.”
Trên xe, Tạ Mẫn Thận thắt dây an toàn cho Lâm Khinh Khinh.
“Khinh Khinh, chúng ta kết hôn đi.” Tạ Mẫn Thận nghiêm túc nói.
Ánh mắt của anh ấy chân thành lại nhiệt huyết.
Trái tim của Lâm Khinh Khinh chậm lại nửa nhịp, vừa nãy cô ấy đã nghe thấy gì vậy?
“Lâm Khinh Khinh. Cô gả cho tôi đi, tôi sẽ tìm hung thủ hại chết mẹ cô, tôi có thể trị bệnh của Tiêu Dực giúp cô, tôi là quân y, tôi sẽ chăm ông nội giúp cô, còn cô… tôi sẽ bảo vệ.”
Lâm Khinh Khinh quên luôn cả khóc, cô ấy trong nháy mắt nhìn Tạ Mẫn Thận: “Anh, tại sao?” Tại sao lại làm như vậy? . Đam Mỹ Sắc
Tạ Mẫn Thận cúi đầu, anh ngồi về lại với tư thế của mình, nói: “Cả nhà tôi đều thích cô, cô và chị dâu tôi còn là chị em tốt, vì để gia. đình đoàn kết và hòa hợp, tôi cưới cô, cô gả cho tôi, trọn vẹn đôi đường.”
Lâm Khinh Khinh cúi đầu: “Thì ra là như vậy.”
Trong lòng Tạ Mẫn Thận luôn do dự có nên nói ra lời đó hay không.
Lâm Khinh Khinh: “Tạ Mẫn Thận, tôi không thê gả cho anh. Điều này sẽ không trở thành gánh nặng của anh, cũng không phải là sự ràng buộc của Sen tôi.
“Đù, sao cô lại là gánh nặng của tôi được? Sao tôi ràng buộc cô được?
Cô ngủ với tôi rôi phủi mông đi hay là tôi không đề cô phát triển sự nghiệp?”
Tạ Mẫn Thận giận dữ đến lồng ngực phập phòng, binh lính dưới trướng của anh ấy xếp hàng điểm danh anh ây còn không tức giận như vậy.
“Tôi nói cho cô biết Lâm Khinh Khinh, cô muốn tôi tìm hung thủ trả thù giúp cô, muốn tôi chữa khỏi bệnh của Tiêu Dực, cô nhất định phải gả cho tôi, cô không gả, tôi mặc kệ.”
Hiện tại Tạ Mẫn Thận rất tức giận, uy hiếp đều dùng hết.
Cô gái đờ đẫn Lâm Khinh Khinh cúi đâu.
Tạ Mẫn Thận trực tiếp khởi động xe về nhà.
Đến cửa nhà: “Lâm. Khinh Khinh, đi xuống lấy số hộ khâu của cô ra đây.”
Lâm Khinh Khinh vẫn chưa lấy lại tinh thần, cô ấy đi lấy số hộ khẩu sao?
“Không lấy, anh, anh muốn làm gì?”
Tạ Mẫn Thận không muốn nhiều lời, anh trực tiếp tiên vào sân, chui vào phòng ngủ của Lâm Khinh Khinh, lật qua lặt lại tìm số hộ khẩu.
Lâm Khinh Khinh đuổi theo phía sau.
“Tôi không kết hôn với anh.”
“Không được, hôm nay nhất định phải kết hôn.” Tạ Mẫn Thận. xuất thân bộ đội, anh muốn tìm cái gì, đều tìm được rất nhanh.
Lâm Khinh Khinh thấy chuyện không ôn, cô ây đưa tay Röbt lấy số hộ khẩu.
Tạ Mẫn Thận giơ cánh tay dài lên, cánh tay còn lại dùng sức khiêng Lâm Khinh Khinh lên xe.
“Tạ Mẫn Thận, hôm nay là thứ bảy, cục dân chính không làm việc.’ Tạ Mẫn Thận là ai? Bây giờ anh ấy là thị trưởng Tạ.