Hứa Hân Hoan vào trong bếp thì người hầu đã chuẩn bị xong, một lát sau Hàn lão gia cũng được Hàn phu nhân đỡ ngồi vào bàn ăn.
Hàn Vân Phong đi theo sau ngồi bên cạnh cô.
Bữa cơm tất niên có đầy đủ những món truyền thống, trong suốt bữa ăn Dương Á Liên liên tục gắp thức ăn cho Hàn lão gia và Hàn Vân Phong.
Còn Hàn Vân Phong lại liên tục gắp đồ ăn cho cô như một chuyện rất hiển nhiên.
Điều này làm Dương Á Liên nhìn cô với ánh mắt không vui, nhưng chỉ là thoáng qua mà thôi.
Sau bữa ăn , Hàn Vân Phong dìu Hàn lão gia vào phòng nghỉ ngơi còn Dương Á Liên cùng với Hứa Hân Hoan ngồi ở phòng khách nói chuyện phiếm.
Người hầu trong bếp sau khi dọn dẹp xong đã đi nghỉ , bây giờ Dương Á Liên mới trở lại vẻ mặt vốn có của mình.
Tuy chỉ tiếp xúc với bà ta mấy giờ đồng hồ nhưng Hứa Hân Hoan phần nào cũng đã hiểu tính cách của Hàn phu nhân.
Theo cô thấy bà ta là một người chỉ biết chăm lo cho chồng con , cũng không biết làm đẹp tận hưởng cuộc sống như những phú bà khác.
Nhìn cách ăn của bà ta cô đoán chắc rằng không phải xuất thân từ tầng lớp thượng lưu.
Còn cách nói chuyện lật mặt như bánh đa thì chắc ngày xưa từng là dân chợ búa.
Hứa Hân Hoan ngồi im lặng không nói gì, vẫn giả vờ là một cô con dâu dịu hiền.
Dương Á Liên lại không tiếp tục diễn nữa, bà ta bày ra cái giọng chua ngoa đanh đá nói chuyện với cô.
Hứa Hân Hoan , cô đừng tưởng cô được Phong nhi yêu mến thì cô chính là Hàn thiếu phu nhân.
Trước đây tôi đồng ý hôn sự với nhà họ Hứa vì nể mặt Hứa Càn Sinh mà thôi.
Nhưng người được chọn không phải là cô, mà là Hứa Lưu Ly - đệ nhất mỹ nữ Thanh Thành cơ.
Nhưng thật không ngờ khi Phong nhi của tôi giả què để xem mắt, các người trước mặt thì đồng ý làm tôi lầm tưởng có một đứa con dâu hiểu đạo lý.
Kết quả lại là cô gả thay cho chị gái mình, nhà họ Hứa các cô quả thật khinh người quá đáng.
Hứa Lưu Ly làm con dâu của tôi còn được, còn cô thì sao, ra đường không soi gương à? Mặt mày chả có cái vẻ gì gọi là đẹp, tay chân cũng không nhanh nhẹn tháo vát.
Người như vậy thì chăm lo chồng con kiểu gì, chả hiểu tại sao Phong nhi lain thích cô được cơ chứ.
Nhưng nó là một người cả thèm chóng chán, cô cứ ở đó mà chờ bị bỏ rơi đi.
Hứa Hân Hoan vẫn bày ra cái vẻ mặt hiền lành nhu nhược tiếp lời Dương Á Liên
- Mẹ à, con biết con có nhiều thiếu sót, con kính mong mẹ rộng lượng bỏ qua , từ nay về sau con sẽ cố gắng hoàn thiện bản thân thật tốt được không ạ.
Dương Á Liên trong đáy mắt lóe lên một tia giảo hoạt.
- Được,bắt đầu từ ngày mai theo mẹ, mẹ sẽ dạy con nữ công gia chánh.
Trong lòng Hứa Hân Hoan thừa biết bà ta sẽ mượn cớ này để chèn ép cô.
Nhưng người ta đã đào sẵn một cái hố như thế, cô không nhảy xuống cũng thật là uổng phí
Khi hai cha con Hàn Vân Phong bước xuống lầu cũng đã hơn mười giờ, người hầu đã chuẩn bị xong tiệc giao thừa, mọi người vui vẻ nhập tiệc ở sân trước của biệt thự.
Đồng hồ điểm mười hai giờ, từng bông pháo hoa bắt đầu bay thẳng lên trời cao rồi nổ tung.
Có pháo hình bông tuyết, ngôi sao, hoa,....khiến lòng người tạm thời quên đi âu lo mệt mỏi.
Hứa Hân Hoan trở về phòng cũng đã là một giờ sáng.
Đây là biệt thự của Hàn lão gia nên Hàn Vân Phong ở chung phòng với Hứa Hân Hoan .
Hứa Hân Hoan cảm thấy không quen, dù Hàn Vân Phong đã chủ động xuống ghế sô pha ngủ nhưng mà cô vẫn không ngủ được.
Hứa Hân Hoan nằm lăn qua lăn lại cho tới tận ba giờ sáng mới chìm vào giấc ngủ.
...
Đồng hồ điểm sáu giờ sáng, khi cô đang còn say mộng đẹp thì Dương Á Liên đã gõ cửa phòng cô.
Hứa Hân Hoan thiếu ngủ nên hai mắt đã thâm quầng như con gấu trúc, vẻ mặt mệ mỏi ra mở cửa.
Dương Á Liên nhìn cô như thế thì không hài lòng lên tiếng.
- Trời đã sáng rồi mà còn ngủ sao? Mau dậy xuống nhà cùng mẹ chuẩn bị bữa sáng nào.
Hứa Hân Hoan bực bội thay đồ rồi xuống lầu, người hầu cũng chỉ vừa mới dậy mà bà ta gọi là muộn sao ???
Vừa thấy cô xuống, bà ta đã bày ra đủ loại rau củ quả thịt cá yêu cầu cô nấu một bữa cơm năm mới.
Về khoản nấu ăn thì Hứa Hân Hoan không thua kém gì bất cứ đầu bếp nào cả, đầu bếp nổi tiếng của nhà hàng Ngự Thủy đứng đầu Thanh Thành còn là đồng môn của cô.
Nhưng đã lâu cô không trổ tài với lại mục đích của cô vào Hàn gia không phải là hầu hạ cơm nước cho người ta nên hôm nay cô sẽ cho Dương Á Liên mở mang tầm mắt.
- Mẹ à, con nấu ăn không được ngon, hay là con phụ còn mẹ nấu được không ????
- Chăm hay không bằng tay quen, nấu thường xuyên sẽ ngon, cho nên con hãy nấu đi.
Nếu một chút khó khăn này đã nản lòng thì con lhoong xứng làm con dâu ta đâu.
Dương Á Liên để lại mình cô trong phòng bếp rồi ung dung ra ngoài, bà ta ra lệnh không ai được giúp cô, dù chỉ là một chuyện nhỏ cũng không được.
...hết chương 37....