Cô Vợ Thần Bí Muốn Chạy Đâu


Hiện tại nên làm gì?! Anh ba nên làm gì mới tốt đây?!
Cậu năm Tào biết anh ba và con mình nhận nhau, cậu năm Tào cũng biết anh ba coi trọng đứa nhỏ thế nào, tối hôm đó anh ba biết chuyện đứa nhỏ đã vui vẻ như vậy, anh ta và anh ba quen biết nhau nhiều năm như vậy, nhưng hiếm khi thấy anh ba vui vẻ như thế, có thể thấy được anh ba yêu thương hai đứa nhỏ thế nào.

Hiện tại ông cụ Dương dùng đứa nhỏ uy hiếp anh ba, anh ba không nóng nảy mới lạ.

"Cậu ba Dương, ông cụ Dương thấy anh cắt đứt quan hệ với nhà họ Dương nên chắc chắn rất đau lòng, rất khổ sở, chúng ta là con cháu nên thông cảm cho tâm trạng của ông cụ, quan tâm ông cụ nhiều hơn." Mặc dù tay của phóng viên Lỗ giơ về phía Dương Tầm Chiêu nhưng anh ta cố lùi lại phía sau, huống chi vừa rồi dáng vẻ Dương Tầm Chiêu làm cho anh ta sợ hãi, anh ta vội vàng lùi lại nên cũng không nghe rõ lời ông cụ Dương nói.

Nhưng phóng viên Lỗ nghe thấy ông cụ Dương nói Dương Tầm Chiêu trở về, bởi vì ông cụ Dương muốn Dương Tầm Chiêu trở về nên nhắc lại rất nhiều lần trong điện thoại.

Phóng viên Lỗ cho rằng ông cụ Dương muốn Dương Tầm Chiêu trở về, phóng viên Lỗ hoàn toàn có thể hiểu được tâm trạng này của ông cụ.

Nếu lúc này Dương Tầm Chiêu không quay về thì không có chút tình người nào!!
Phóng viên Lỗ đứng trên phương diện đạo đức phán xét, đẩy Dương Tầm Chiêu vào làn sóng dư luận, thậm chí còn dẫn dắt suy nghĩ của mọi người.

"Anh câm miệng cho tôi, anh không biết gì cả lại ở đây nói lung tung." Cậu năm Tào lập tức nổi giận, ông cụ Dương dùng đứa bé uy hiếp anh ba, còn nói nếu anh ba không quay về thì làm cho anh ba mãi mãi không gặp được con mình.

Đây là chuyện một người lớn nên làm sao? Đứa nhỏ kia là con cháu nhà họ Dương.

Hơn nữa cậu năm Tào cảm thấy ông cụ Dương luôn muốn bám vào Quỷ Vực Chi Thành, cho nên cho dù hiện tại anh ba chạy về nhà họ Dương, ông cụ Dương cũng có thể đưa đứa nhỏ đi.

Ông cụ Dương thật sự có thể làm được chuyện như thế.

Phóng viên này không biết gì, chỉ biết nói bậy, hơn nữa phóng viên này rõ ràng đứng về phía ông cụ Dương, anh ta mang theo sự không vui chất vấn anh ba.

Những người này có tư cách chất vấn anh ba? Bọn họ có tư cách gì chỉ trích anh ta?
Cậu năm Tào không nhịn được muốn đuổi người đi.

"Tôi không biết chuyện cụ thể, tôi cũng không biết vì sao cậu ba Dương đột nhiên muốn cắt đứt quan hệ với nhà họ Dương, nhưng ông cụ Dương lớn tuổi rồi, lỡ ông ta chịu đả kích xảy ra chuyện gì thì không tốt lắm đúng không? Vửa rồi tôi nghe ông cụ Dương nói rất đau lòng, hơn nữa ông cụ Dương nghe có chút không bình thường, không lẽ là bị bệnh?" Phóng viên Lỗ cũng không nghe thấy ông cụ Dương nói, bởi vì lúc đó phóng viên Lỗ vẫn luôn chú ý phản ứng của Dương Tầm Chiêu, anh ta đưa điện thoại đến bên tai Dương Tầm Chiêu nhưng trong lòng vẫn lo lắng Dương Tầm Chiêu sẽ làm gì mình.

Bởi vì sự chú ý vẫn luôn ở trên người Dương Tầm Chiêu, cho nên anh ta không nghe thấy ông cụ Dương nói, nhưng anh vẫn nghe thấy tiếng quát của ông cụ Dương nói Dương Tầm Chiêu trở về.

Giọng của ông cụ Dương vô cùng lớn, cho nên phóng viên Lỗ mở to mắt nói dối.

Phóng viên Lỗ nói xong thì mọi người cũng bắt đầu bàn tán.

"Đây không phải là việc nhỏ, ông cụ Dương chắc chắn rất sốt ruột, ông ta lớn tuổi như thế nên rất có thể bị bệnh."
"Rốt cuộc xảy ra chuyện gì, vì sao lại muốn cắt đứt quan hệ với nhà họ Dương?"
"Không lẽ ông cụ Dương đã làm chuyện quá đáng với cậu ba Dương?"
"Cho dù ông cụ làm sai chuyện gì thì phận làm con cháu nên thông cảm một chút, sao lại đòi cắt đứt quan hệ chứ? Hơn nữa người lớn cũng chỉ muốn tốt cho con cháu mình mà thôi."
"Đúng vậy, chuyện có lớn đâu lại gây ầm ĩ như thế?"
Lúc này mọi người bàn tán nhắm vào cậu ba Dương, trong đó có mấy người nói giúp cho cậu ba Dương cũng bị những tiếng bàn luận kia đè xuống.

Lúc này ông cụ Dương và bà cụ Dương vẫn luôn nhìn chằm chằm video phát sóng trực tiếp, ông cụ Dương nghe mọi người bàn tán thì sắc mặt dịu đi rất nhiều:" Hừ, hiện tại mọi người đang chỉ trích nó, tôi muốn nhìn xem nó giải quyết thế nào, nó muốn cắt đứt quan hệ với nhà họ Dương? Nó nghĩ quá đơn giản rồi, trước kia mọi người kính trọng nó, sợ nó bởi vì nó là tổng giám đốc Dương Thị, nếu nó cắt đứt quan hệ với nhà họ Dương thì không là gì cả, mọi người cũng không còn kính trọng nó như lúc trước, hiện tại mọi thứ bắt đầu hiện ra rồi.

"
Ông cụ Dương là người khôn khéo nên liếc mắt một cái đã nhìn ra điều này, cho nên ông cụ Dương có chút đắc ý trong lòng:" Hiện tại tình huống xoay chiều không tệ lắm, làm cho nó thấy được nếu rời khỏi nhà họ Dương thì chẳng là gì cả, nó mất đi mọi thứ của nhà họ Dương cho mình thì cũng mất đi địa vị trước kia, mất đi những người kính trọng nó."
"Hiện tại những người đó đang gây áp lực với Tầm Chiêu rất có lợi cho chúng ta." Bà cụ Dương cũng nhìn ra được: "Cho nên chúng ta phải lợi dụng điều này để nó phát huy tác dụng lớn nhất.

"
"Phát huy thế nào?" Ông cụ Dương sửng sốt một chút, nhanh chóng nhìn về phía bà cụ Dương.

"Tiếp theo, cho dù Tầm Chiêu về nhà thì chúng ta sẽ gọi xe cấp cứu, sau đó nói xe cấp cứu đưa ông đến bệnh viện, càng làm lớn chuyện thì càng tốt." Con ngươi của bà cụ Dương nhanh chóng lóe lên, nói ra kế hoạch trong lòng.

"Ý của bà là tôi giả bệnh sao.

"Ông cụ Dương lập tức hiểu ý của bà cụ Dương, trên mặt ông cụ Dương lập tức vui mừng: "Ý kiến này hay lắm, lúc nãy có mấy người nhắc tới chuyện này, nếu tôi thật sự tức giận đến mức sinh bệnh vào bệnh viện thì chuyện này càng lớn, đến lúc đó áp lực của nó rất lớn, cuối cùng nó cũng cũng chỉ có thể tới cầu xin chúng ta.

"
"Đương nhiên, hiện tại tốt nhất là có thể làm cho Tầm Chiêu trở về, nếu Tầm Chiêu trở về, chúng ta không cần làm lớn chuyện, đến lúc đó cho Tầm Chiêu một đường lui." Bà cụ Dương đã tính toán kỹ mọi chuyện.

Lúc này phóng viên Lỗ đã thu lại điện thoại bên tai Dương Tầm Chiêu, ông cụ Dương đã nói những lời cần nói, cho nên ông cụ Dương lập tức cúp máy.

Ông cụ Dương cảm thấy phải gọi lại cho Dương Tầm Chiêu, nói cho Dương Tầm Chiêu biết rõ tính nghiêm trọng của chuyện này.

Ông cụ Dương không gọi cho phóng viên Lỗ nữa mà gọi vào số điện thoại của cậu năm Tào, ông cụ Dương biết trải qua chuyện vừa rồi thì lần này cậu năm Tào chắc chắn sẽ nghe điện thoại.

Cậu năm Tào nghe tiếng chuông điện thoại vang lên thì nhíu mày lại, anh ta nhìn Dương Tầm Chiêu một cái, sau đó lấy điện thoại ra, cậu năm Tào nhìn màn hình hiển thị thì sắc mặt trầm xuống, quả nhiên ông cụ Dương gọi tới.

Lúc nãy ông cụ Dương gọi điện thoại uy hiếp anh ba, hiện tại lại gọi tới làm gì?
Cậu năm Tào lại nhìn về phía Dương Tầm Chiêu, dò hỏi ý của Dương Tầm Chiêu, bởi vì chuyện vừa rồi nên cậu năm Tào càng không dám tự quyết định.

Dương Tầm Chiêu thật sự không muốn nghe điện thoại của cụ Dương, nhưng anh nghĩ vừa rồi tiếng bé cưng Vũ Kỳ gọi ba thì híp mắt lại, anh có thể không quan tâm tất cả nhưng anh không thể mặc kệ Vũ Kỳ.

Mặc dù Dương Tầm Chiêu không nói gì nhưng cậu năm Tào vẫn hiểu ý của Dương Tầm Chiêu, lần này anh ba không còn mặc kệ giống như lần trước.

Cậu năm Tào suy nghĩ rồi nghe điện thoại, nhưng cậu năm Tào không đưa điện thoại cho Dương Tầm Chiêu mà đặt lên tai mình:" Ông...!"
Cậu năm Tào biết ông cụ Dương muốn nói gì, không nên để ông cụ Dương làm bậy.

"Cậu nói Dương Tầm Chiêu nghe điện thoại, nếu không thì tôi sẽ làm cho nó hối hận." Nhưng cậu năm Tào vừa nói một chữ thì tiếng quát đầy khí thế của ông cụ Dương truyền tới, cậu năm Tào cảm thấy lỗ tai mình sắp điếc mất rồi.

Sắc mặt cậu năm Tào trầm xuống, ông cụ Dương thật là quá đáng, làm cho anh ba hối hận? Đến lúc này ông cụ Dương còn uy hiếp anh ba!
Ông cụ Dương chỉ biết uy hiếp anh ba, nhưng bọn họ cũng không nghĩ tới mình đã tổn thương anh ba thế nào, cho nên anh ba mới cắt đứt quan hệ với nhà họ Dương, lúc này bọn họ không nghĩ cách bù đắp mà ngược lại còn uy hiếp anh ba.

Anh ta là người đứng xem thôi cũng cảm thấy trái tim lạnh lẽo.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui