Cô Vợ Thần Bí Muốn Chạy Đâu


Cậu cả nhà họ Đường nhìn một người đàn ông như thế thì có bình thường không?
Bình thường không?
Mạnh Lâm thấy sắc mặt dần dần trở nên dịu dàng của cậu cả nhà họ Đường, còn có cả đôi môi mỉm cười rõ ràng của cậu cả nhà họ Đường.

Nói thật, cậu cả nhà họ Đường như thế thật sự rất đẹp trai, đẹp trai chết đi, nhưng lúc này Mạnh Lâm lại thấy hơi sợ hãi khi thấy cậu cả nhà họ Đường như thế.
Lúc này Lâm Bối đang co người ngồi phía sau, phía sau hơi tối, lại được Đường Lăng che lại nên Mạnh Lâm không nhìn thấy tướng mạo của Lâm Bối, chỉ thấy người đàn ông này hình như gầy quá thể, ngồi co lại như thế nhìn giống như một cục nho nhỏ, giống như một cô gái.
Khóe môi Mạnh Lâm co giật mãnh liệt, chẳng lẽ đây là gu của cậu cả nhà họ Đường?
Cậu cả nhà họ Đường thích các cậu trai yếu ớt thế này?!
Nhưng có yếu ớt đi nữa thì cũng là đàn ông mà!!
Ông cụ Đường chỉ có một đứa cháu trai là Đường Lăng, chẳng lẽ nhà họ Đường sắp tuyệt...
Khả năng cuối cùng Đường Lăng đã cảm nhận được ánh mắt mà Mạnh Lâm nhìn anh nên anh mắt của Đường Lăng dời khỏi người Lâm Bối, sau đó nhìn Mạnh Lâm.
Mạnh Lâm nhìn thấy ánh mắt của Đường Lăng thì cả người bất giác cứng đờ, mấy suy nghĩ lung tung trong đầu lập tức mất tăm.
"Cậu Đường, chuyên ở Quỷ Vực Chi Thành là do cậu ba Dương gây ra sao?" Mạnh Lâm nhanh chóng lấy lại tinh thần và quay lại chuyện chính, hỏi lại câu hỏi ban nãy.
Sở dĩ Mạnh Lâm hỏi thế cũng là để thăm dò thái độ của Đường Lăng, muốn biết bây giờ đối mặt với cái phiền phức thế này của Quỷ Vực Chi Thành thì Đường Lăng sẽ lựa chọn thế nào?
Mạnh Lâm cảm thấy dù quan hệ giữa Đường Lăng và cậu ba Dương có tốt đi nữa thì chuyện thế này, ít nhất anh nên tránh đi mới phải, ít nhất là họ không nên đối đầu chính diện với Quỷ Vực Chi Thành.
Dù sao thì chuyện này có liên quan đến lợi ích của tám gia tộc lớn chứ không chỉ là chuyện của nhà họ Đường.
Tuy Đường Vân Thành sắp trở thành tông trưởng của tám gia tộc lớn nhưng nhà họ Đường không thể một tay che rời chuyện của tám gia tộc lớn được.

Huống chi là lúc này, nhà họ Đường nên phải chú ý hơn.
Anh ta nghĩ cậu cả nhà họ Đường là người thông minh nên chắc sẽ biết sự thiệt hơn trong đó.
Đây cũng là lí do mà Mạnh Lâm vẫn đang chờ thời hành động chứ không trực tiếp đối đầu với Quỷ Vực Chi Thành.

Nếu thật sự do cậu ba Dương chọc phải công chúa của Quỷ Vực Chi Thành thì tám gia tộc lớn bọn họ không cần phải cùng phe với cậu ba Dương.
"Là ai gây ra có quan trọng không?" Đường Lăng nhìn Mạnh Lâm, ánh mắt thâm thúy, đương nhiên anh ta đã nhìn lúc lúc này Mạnh Lâm có suy tính gì.
Mạnh Lâm là người phụ trách nước R của tám gia tộc lớn chứ không phải là người của Đường Lăng, thế nên Mạnh Lâm có suy tính đó, Đường Lăng có thể hiểu được.
Nhưng bây giờ anh đến đây, chuyện này đương nhiên do anh toàn quyền quyết định.
Tuy chuyện của Quỷ Vực Chi Thành lần này nhìn thì như do Dương Tầm Chiêu gây ra, nhưng trước đó Quỷ Vực Chi Thành vẫn luôn đối phó với nhà họ Đường, hơn nữa bây giờ Quỷ Vực Chi Thành đã phát động tiến công bọn anh rồi, còn khiến cho người bên anh thương vong, vậy thì chuyện này cần chú ý không thể bỏ dở không quản.
Đương nhiên Đường Lăn cũng biết chắc bên phía Quỷ Vực Chi Thành cũng không muốn bỏ dở không quản, nếu không Quỷ Vực Chi Thành cũng không phách lối khiêu khích họ như thế.
Nhưng Đường Lăng không hiểu, rõ ràng là chuyện xảy ra ở thành phố A, nghe nói thành chủ của Quỷ Vực Chi Thành cũng ở thành phố A này, nhưng bên phía thành phố A lại chẳng có động tĩnh gì, tại sao cứ chỉ có mỗi nước R là động tĩnh lại lớn thế này?!
Mạnh Lâm nghe thấy lời nói của Đường Lăng thì sửng sốt, chuyện này mà không quan trọng sao?
Ý của cậu cả Đường là sao?
"Từ khi Quỷ Vực Chi Thành công kích chúng ta thì đã trở thành kẻ địch của chúng ta rồi." Giọng nói của Đường Lăng lạnh lùng hơn, nhưng rõ ràng là giọng nói của anh hơi nhỏ
"Ý của cậu Đường tức là chúng ta là kẻ địch của Quỷ Vực Chi Thành?" Mạnh Lâm sợ hãi, anh ta là người thông minh, đương nhiên hiểu ý trong lời nói của Đường Lăng, nhưng mà ý của Đường Lăng thật sự khiến anh ta quá ngạc nhiên.
Anh ta biết Đường Lăng không phải người xung động, nhưng anh ta cảm thấy quyết định này của Đường Lăng không thích hợp cho lắm.
"Là Quỷ Vực Chi Thành muốn làm kẻ địch của chúng ta." Đường Lăng híp mắt, bây giờ không phải họ muốn trở thành kẻ địch của Quỷ Vực Chi Thành, mà là người của Quỷ Vực Chi Thành cứ bám lấy bọn họ không chịu thả.
Tuy Quỷ Vực Chi Thành lợi hại đó, nhưng Đường Lăng anh lớn đến thế này rồi mà trước giờ vẫn chưa sợ ai.

"Vậy chúng ta phải đối đầu với Quỷ Vực Chi Thành sao? Cần nổ súng luôn không?" Mạnh Lâm âm thầm thở phào, khi hỏi ra lời này, sắc mặt Mạnh Lâm hơi xoắn xuýt.
Nước R không thể so với nước họ được.

Pháp chế của nước họ hoàn thiện, chế độ nghiêm khắc, nhiều phương diện đều bị quản lí rất nghiêm, thế nên trong nước của họ vẫn hòa bình, vẫn ổn định.
Trong nước họ không ai dám tùy tiện dùng dao dùng súng, nước họ quản lí vũ khí rất nghiêm, người bình thường không thể nào có vũ khí.
Thế nên ở nước họ không ai dám tùy tiện dùng vũ khí, nhưng đây là nước R, nơi này rất loạn, chuyện như nổ súng rồi ẩu đả rất bình thường.

Chỉ cần không gây ầm ĩ quá thì sẽ không ai quản lí.
Đường Lăng nhíu mày, không nói gì, nổ súng không phải là lựa chọn tốt nhất.

Tám gia tộc họ đến nước R là để kinh doanh, mà kinh doanh thì phải đối xử tử tế thì cái tài mới đến, huống chi nếu hai bên đánh nhau thật thì chắc chắn sẽ có thương vong.

Nổ súng là hạ sách của hạ sách.
Hiện tại Đường Lăng không muốn dùng cách như thế để giải quyết vấn đề, vũ khí của Quỷ Vực Chi Thành rất tân tiến, nếu thật sự nổ súng luôn thì rất bất lợi cho bên anh.
Nếu thật sự muốn nổ súng với Quỷ Vực Chi Thành thì Đường Lăng chẳng cần phải đích thân đến đây.

Sở dĩ Đường Lăng đến đây là để nghĩ những cách khác mà giải quyết.
"Không hẳn buộc phải đánh nhau." Đường Lăng nói, giọng nói phân tán trong xe, nghe như hơi nhẹ.
Mạnh Lâm ngây ra, ánh mắt sáng lên: “Cậu Đường có cách hay sao?"
Mạnh Lâm luôn phụ trách việc kinh doanh bên này, bên này đều là các anh em đi theo anh ta khá lâu, anh ta thật sự không muốn thấy anh em của mình xảy ra chuyện.
Họ đến làm ăn, đến để kiếm tiền chứ không phải đến để nộp mạng, đây là cũng nguyên nhân mà Mạnh Lâm muốn bo bo giữ mình.
Nhưng nếu cậu Đường có cách có thể giải quyết chuyện này khi không cần đánh nhau, vậy thì quá tốt.
Môi Đường Lăng hơi mím lại, nhất thời không nói gì.
"Cậu Đường, tối nay Đại vương tử tổ chức tiệc rượu chào đón anh, trong tình hình này mà Đại vương tử lại làm to tổ chức chào đón anh thì cũng đã tỏ thái độ nhất định rồi, chúng ta có thể nhờ họ..." Mạnh Lâm thấy Đường Lăng không nói gì bèn thử thăm dò đưa ra đề nghị.
Nếu họ có được sự ủng hộ rõ ràng của Đại vương tử, tin rằng đến lúc đó người của Quỷ Vực Chi Thành cũng sẽ e dè phần nào.
Đường Lăng nghe thấy lời nói của Mạnh Lâm thì theo bản năng nhìn sang Lâm Bối, Lâm Bối là Tiểu vương tử của nước R, hơn nữa Lâm Bối còn theo bên cạnh Đại vương tử.

Lúc này họ nói thẳng muốn lợi dụng Đại vương tử, chẳng biết Lâm Bối sẽ có phản ứng gì.
Đường Lăng biết Đại vương tử rất tin tưởng Lâm Bối, mà Lâm Bối cũng một toàn tâm toàn ý giúp Đại vương tử, rất bảo vệ Đại vương tử.
Thế nên Đường Lăng cảm thấy khi Lâm Bối nghe thấy lời nói của Mạnh Lâm thì chắc sẽ tức giận, có khi phản ứng sẽ khá mạnh.
Nhưng khi Đường Lăng nhìn sang thì thấy Lâm Bối chẳng có phản ứng gì cả, lúc này hai mắt cô nhắm chặt, người co lại thành một cục, giống như đang ngủ.
Đường Lăng run run, lần trước tuy Lâm Bối ở lại nước Z không lâu, thời gian bọn họ ở chung cũng rất ngắn, nhưng anh biết được sự lãnh tĩnh và cơ trí của Lâm Bối, anh cũng biết Lâm Bối làm việc cẩn thận, cảnh giác rất cao.
Với tính cách của Lâm Bối thì không thể nào ngủ trên xe anh như thế được!!
Đường Lăng nhích lại gần Lâm Bối, cảm nhận được tiếng hít thở nhỏ bé đều đều của cô, thấy cô nhắm chặt mắt, môi hơi mím lại, ánh mắt Đường Lăng lóe lên.
Anh tiếp tục nhích lại gần cô.

Không gian trong xe không rộng sẵn rồi, anh và Lâm Bối cũng chẳng ngồi xa gì, lúc này Đường Lăng cứ nhích lại gần, trông như sắp kề lên mặt Lâm Bối.
Nhìn từ hướng của Mạnh Lâm thì cảm thấy hình như cậu cả nhà họ Đường đang hôn "người đàn ông" đó.
Nhất thời Mạnh Lâm rất sợ kinh sợ, im lặng luôn, ánh mắt trợn tròn nhìn cậu cả nhà họ Đường chằm chằm, trợn mà sắp rớt cả mắt ra ngoài.
Cậu cả nhà họ Đường thật sự thích kiểu nam sinh yếu ớt này?!!!
Lúc này Đường Lăng cách Lâm Bối cực kì gần, gần đến mức chỉ cần anh nhích lên trước một chút xíu thôi là có thể hôn cô.
Dù là thế nhưng Lâm Bối vẫn chẳng có phản ứng gì.
Đường Lăng sững ra, thế nên cô đang ngủ thật?
Cứ thế mà ngủ bên cạnh anh, ngay trên xe anh sao?!!!
Người phụ nữ này cảnh giác cao thế, còn rất đề phòng anh thì sao lại dễ dàng thiếp đi bên cạnh anh như thế?
Đường Lăng chẳng hề thấy hơn một tháng chưa gặp thì Lâm Bối đã hết đề phòng anh, mà ngược lại hiển nhiên Lâm Bối vẫn muốn tránh anh, cách xa anh!!.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui