Cô Vợ Thần Bí Muốn Chạy Đâu

“Cục trưởng Tào…” Cảnh sát Ngô chợt thấy da đầu tê dại, anh ta không nghĩ mọi chuyện lại phát triển thành thế này, bây giờ chỉ có thể cắn răng chịu đạn.

“Có chuyện gì?” Cục trưởng Tào nhìn cảnh sát Ngô, vẻ mặt lập tức nghiêm túc hơn.

“Cục trưởng Tào, bên chúng tôi có một vụ án, tổng giám đốc Hàn được coi là người nhà của người chết, chúng tôi không liên lạc được với người nhà khác của người chết nên chỉ có thể phiền tổng giám đốc Hàn tới đây giải quyết.” Cảnh sát Ngô cảm thấy trời nóng đến mức trán toát mồ hôi lạnh, lúc này anh ta thật sự rất căng thẳng và lo lắng.

Anh ta sợ cục trưởng Tào không hài lòng sẽ đuổi anh ta đi, anh ta đã chăm chỉ làm việc nửa đời người ở đồn cảnh sát, nhưng anh ta không muốn mất việc, trên anh ta còn mẹ già, dưới còn con nhỏ, anh ta cần nuôi gia đình.

“Vụ án đã khép lại chưa?” Khi làm việc cục trưởng Tào vẫn rất nghiêm túc.

“Ban đầu chúng tôi dự định kết án rồi nhưng vừa nãy tổng giám đốc Hàn phát hiện ra một manh mối quan trọng, cho nên có thể vụ án này cần tái xét duyệt.” Cảnh sát Ngô không dám cẩu thả, vốn định cho là cái chết bất ngờ nhưng bây giờ rất có thể là bị giết.

“Mấy người đúng là gặp vận cứt chó.” Giọng điệu của cục trưởng Tào rõ ràng có phần ghen tỵ: “Chị dâu ba sẽ không bao giờ sai, cứ tiếp tục điều tra theo lời chị dâu nói đi.”

“Vâng, vâng.” Cảnh sát Ngô gật đầu lia lịa, cho dù chuyện này cục trưởng Tào không dặn dò thì họ cũng chắc chắn điều tra theo manh mối này.

Đương nhiên bây giờ cục trưởng Tào nói vậy thì họ sẽ càng phải thận trọng.

“Này, người nhà khoa tay múa chân mà lão Lý vừa nói không phải là chị dâu tôi đấy chứ?” Cục trưởng Tào đột nhiên nhớ tới một vấn đề.

“Đúng là lão Lý nói tới tổng giám đốc Hàn ạ.” Cảnh sát Ngô không giấu giếm, vừa nãy nhiều người thấy chuyện này như vậy nên cũng chẳng giấu được, hơn nữ cục trưởng Tào là người thông minh, anh ta không giấu được cục trưởng.

Giờ phút này cuối cùng lão Lý cũng hiểu, chỉ là hắn không ngờ người nhà kia lại là chị dâu ba của cục trưởng Tào!

Hơn nữa cục trưởng Tào còn rất tôn trọng người chị dâu này!

Cục trưởng Tào nhanh chóng quay sang lão Lý, một lần nữa giơ chân đạp hắn: “Mẹ kiếp, cậu dám nghi ngờ khả án không biết cậu còn đang ở đâu.”

Tuổi lão Lý lớn hơn Hàn Nhã Thanh rất nhiều, câu này đôi khi tuổi tác không phải là điều quan trọng nhất, quan tọng là năng lực cá nhân.

Cục trưởng Tào lại dặn dò thêm vài câu mới tắt video.

Sau khi bên kia tắt video, mọi người ở bên này đều nhìn Hàn Nhã Thanh bằng ánh mắt khác.

Có tôn trọng, đương nhiên là có sùng bái, chuyên gia đó! Chuyên gia đang ở ngay bên cạnh, họ đúng là có mắt mà không thấy Thái sơn!

“Tổng giám đốc Hàn khi vụ án được tra xong chúng tôi sẽ gửi kết quả cho cục trưởng Tào, tổng giám đốc Hàn không cần đích thân tới đây nữa.” Thái độ của cảnh sát Ngô với Hàn Nhã Thanh đã rất tôn trọng, lúc này lại càng cẩn thận hơn.

Hàn Nhã Thanh không nói gì thêm, vụ án này không phức tạp, cô đã tìm ra manh mối, việc tiếp theo cứ giao cho cảnh sát là được.

Tất cả nhân viên nhớ ra rồi, cô ấy là Hàn Nhã Thanh.” Sau khi Hàn Nhã Thanh rời đi, chàng trai cảnh sát trẻ tuổi vỗ đầu, đột nhiên hét lên.

“Xuỳ, chúng tôi biết cô ấy là Hàn Nhã Thanh, khi đến người ta có nói tên rồi.” Mấy người trong văn phòng bất mãn trừng mắt nhìn anh ta.

“Không phải, ý tôi không phải vậy, tôi nói cô ấy là cô cả nhà họ Hàn, từng kết hôn với cậu ba thích cho mọi người.

Ai nấy đều sửng sốt, mặc dù rất ít khi họ đọc tin tức tầm phào nhưng chuyện này rất lớn, trước kia khi ở văn phòng họ cũng từng nói tới cho nên vẫn có người biết chuyện này.

“Quả nhiên cậu ba Dương sẽ không tuỳ tiện cưới một người!” Có người khẽ thở dài, bày tỏ quan điểm của mình.

“Ừ.” Tất cả mọi người đều gật đầu đồng ý, người phụ nữ như vậy giám đốc Hàn, cô, cô?” Quản lý Lưu ra khỏi đồn cảnh sát rồi vẫn chưa hoàn hồn, nói lắp bắp: “Hôm nay tôi đi theo tổng giám đốc Hàn đúng là được mở mang tầm mắt.”

Đi theo một tổng giám đốc như này, anh ta cảm thấy rất kiêu ngạo! Rất tự hào!

Hàn Nhã Thanh mỉm cười, ngay từ đầu cô tiếp quản Hàn thị, quản lý Lưu đã luôn ủng hộ cô, cô luôn có ấn tượng tốt về quản lý Lưu.

“Quản lý Lưu, hiệu quả và lợi ích của công ty tháng này nhé.” Hàn Nhã Thanh nhớ tới báo cáo tài chính mà cô xem trước đó, cô cảm thấy cần tới tiền thưởng, hai mắt sáng lên: “Tổng giám đốc Hàn, phát thưởng với tiêu chuẩn gì ạ?”

“Phát theo tiêu chuẩn tiền thưởng cuối năm đi.” Hàn Nhã Thanh không nghĩ nhiều mà trực tiếp trả lời.

“Hả? Ồ, ồ.” Quản lý Lưu sững sờ, thoáng kinh ngạc một chút sau đó mắt sáng lên.

Tiêu chuẩn tiền thưởng cuối năm đó! Thật tuyệt!

Tổng giám đốc của họ quá quyền uy, có hay không?!

Đây mới là một nhà lãnh đạo tốt, thế này chẳng việc gì phải lo lắng.

Lúc này, Trương Minh Hoàng đang vẽ tranh trong phòng làm việc, quản gia Trọng đẩy cửa bước vào.

Nếu là bình thường thì Trương Minh Hoàng sẽ không bao giờ phản đối, trước đây khi vẽ tranh ông ta chưa từng bị điều gì ảnh hưởng.

Nhưng lần này khi quản gia Trọng bước vào, Trương Minh Hoàng dừng động tác vẽ tranh lại, đôi mắt nhanh chóng liếc về quản gia: “Có liên quan đến công chúa, thành chủ quá nóng vội, mới chỉ một ngày sao có nhanh vậy được?

Nhưng quản gia Trọng vẫn không nỡ khiến thành chủ thất vọng, nghĩ một lúc rồi nói: “A Lương nói nghi ngờ một người.”

“Là ai?” Trương Minh Hoàng nghe quản gia Trọng nói vậy thì sắc mặt thay đổi, vẻ mặt cũng trở nên kích động hơn, ông ta biết năng lực của A Lương, người mà A Lương đã để họ Đường vừa nhận về, tên là Đường Thấm Nhi, là chuyên gia tâm lý học tội phạm, rất thông minh, rất xinh đẹp, rất lợi hại.” Quản gia Trọng nêu liền ba điều “rất”, đủ để cho thấy sự khẳng định của ông về cô cả nhà họ Đường này.

Cho dù cô cả nhà họ Đường không phải công chúa Quỷ Vực Chi Thành thì cũng là một người rất đáng chú ý, đương nhiên nếu thật sự Minh Hoàng nhìn bức tranh trước mặt, vẻ mặt hơi đờ đẫn, không biết đang nghĩ gì, mắt ông ta đột nhiên sáng lên sau đó nhìn về phía quản gia Trọng: “Tôi muốn gặp cô ấy.”


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui