Trái tim cô thắt lại , Phó Tử Hiên ?
Đúng lúc đó , tiếng chuông trường reo lên , thông báo tới giờ tan học.
Phó Tử Hiên dừng nụ hôn lại , môi mỏng dừng bên trán cô ta .
Du Khả Uyên mỉm cười ngọt ngào :" Buông em ra , em về trước nhé ! "
Anh chỉnh sửa lại quần áo , vừa mới xoay người liền khựng lại .
" Tử Ngôn ? "
Phó Tử Hiên đi đến gần cô , theo thói quen xoa đầu cô nhưng Hạ Tử Ngôn hốt hoảng né tránh .
" Em sao thế ? Khóc ? " Anh lạnh giọng nhìn cô , bàn tay dịu dàng lau đi những giọt nước mắt bên má của cô .
Hạ Tử Ngôn né bàn tay anh ra , hít thở sâu :" Khi nãy em bị cô Lý mắng thôi.
"
Anh không nói một lời kéo tay cô đi ra cổng trường.
Cô muốn rút tay lại nhưng anh nắm quá chặt , căn bản không rút ra được .
" Cậu chủ , Cô chủ ! " Bác Dương vừa nhìn thấy họ nhanh chóng mở cửa xe ra rồi lái xe về nhà .
*Biệt thự Phó Gia .
Hạ Tử Ngôn mệt mỏi ngã người trên giường , hình ảnh hai người ôm hôn nhau cứ tua đi tua lại bên đầu cô.
Cô cảm thấy rất đau lòng , cảm giác ấy thật khó diễn tả , nó như một cây dao từ từ , từ từ đâm thẳng vào tim cô .
Tại sao lại có cảm giác ấy ...!Cô không biết ...
Phó Tử Hiên đá cửa phòng cô , bình thản đi vô :" Bên nhà tắm anh có vấn đề , dùng đỡ phòng tắm em trước rồi bác Dương kêu người tới sửa.
"
Cô nhìn anh bước vô nhà tắm , tức giận la lên .
" Phó Tử Hiên ! Anh ngừng ngay cái động tác đá cửa phòng em đi ! "
Tiếng nước chảy truyền ra , cô ủy khuất ngồi trên giường.
Trong lòng thầm chửi anh mấy trăm lần .
" Tử Ngôn ! Tử Ngôn ! " Phó Tử Hiên la lên khiến cô một lần nữa giật mình .
" Ông cố , ông muốn gì ?! "
" Anh quên đem đầu gội rồi ! Của em nó rất thúi ! "
"Đầu gội của mẹ anh nhập về từ Pháp đó tên khốn ! " Cô bực mình đá cửa nhà tắm , rồi đi qua phòng anh lấy cho anh đầu gội .
" Này ! " Cô đứng bên ngoài đưa cho anh , đột nhiên có một sức mạnh kéo cô vô .
Phó Tử Hiên kéo cô gần mình , sau đó xịt nước lên người cô , rồi lấy khăn chùm lên người cô quăng cô lên bể tắm .
Hạ Tử Ngôn hoảng hốt tháo khăn chùm , trong nhà tắm chỉ còn những tiếng cười hả hê của anh .
" Phó Tử Hiên !!!! "
Thấy cô buồn phiền , anh chỉ muốn chọc phá cô thôi.
Nhưng đâu ngờ sức khỏe của cô lại yếu như thế , tối đó liền sốt cao .
Anh ngồi bên giường nhìn cô , phát hiện trán cô ngày càng nóng.
Cuối cùng anh phải gọi bác sĩ tư nhân và kinh động đến ba anh .
Phó Luật - người đàn ông đã hơn năm mươi nhưng lại rất khỏe mạnh , trên người toát lên sự cao ngạo , lạnh lùng.
Ông tức giận nhìn đứa con đã gây họa , không nhịn nổi đá anh một cái .
Phó Tử Hiên biết sai nên không dám kêu đau .
" Tiểu thư có lẽ vì quá mệt mỏi , thời tiết thất thường nên chỉ bị cảm.
Nghỉ ngơi vài ngày là được.
"
" Bác Dương , tiễn khách.
" Ông đi đến bên cạnh giường đau lòng nhìn cô , vẻ mặt lạnh lùng khi nãy biến mất thay vào đó là vẻ mặt dịu dàng , hiều hậu của một người cha .
Ông giúp cô đắp chăn rồi liếc nhìn anh .
" Mày làm anh trai mà giờ để em gái bị bệnh ?! Đi ra ngoài bảo dì Lan đến chăm sóc Ngôn Ngôn ! "
Phó Tử Hiên vâng dạ , anh đi tới bên cạnh giường hôn lên trán cô .
Xin lỗi ...!"
Anh ra ngoài nhẹ nhàng đóng cửa lại.
Cười gượng , em gái ?
Đúng rồi ...!Hạ Tử Ngôn là em gái mày ...!Mãi mãi cũng chỉ có thể là em gái mày ....