Nhìn bóng lưng của anh cô mỉm cười , đúng thế em thích anh ấy nhưng em yêu anh ...
[...]
Sau hai ngày nghỉ bệnh , cuối cùng cô cũng quay trở lại ngôi trường mến yêu không cần phải làm tù binh trong nhà .
Hạ Tử Ngôn sánh vai cùng Phó Tử Hiên đến trường , từ hôm cô thừa nhận thích Trịnh Vũ Kình anh không nói với cô một lời.
Hôm nay cũng vậy , coi cô như không khí , là phật cũng biết tức giận nhưng cô không cách nào giận anh .
Phó Tử Hiên về lớp của mình , bề ngoài như không ngó ngàng với cô nhưng thật ra anh cảm thấy tức giận cũng không biết vì cái gì ? Anh đơn thuần chỉ muốn cô mở lời dỗ dành mình trước vậy mà ...!Hạ Tử Ngôn em làm tốt lắm ! Tôi không nói chuyện với em thì em cũng coi tôi như không tồn tại !
Tiếng chuông trường vang lên , Thầy chủ nhiệm từ tốn bước vào , vẫn là câu mở đầu quen thuộc :" Các em khoẻ chứ ? "
Cả lớp yếu ớt trả lời , không có tính thần gì cả.
Chỉ còn một tháng hơn sẽ tốt nghiệp , ai nấy đều bàng hoàng và áp lực .
Hạ Tử Ngôn nhìn những bài toán trên bảng mà thấy mệt mỏi , hôm nay thứ bảy chỉ cần học ba tiết là có thể ra về.
Cô mở to mắt gáng chịu thêm một tiết nữa , một tiết nữa là hết giờ rồi ...!Cô úp mặt xuống bàn , mơ màng ngủ thiếp đi .
Thầy chủ nhiệm mắt nhắm mắt mở bỏ qua , thời gian từng phút từng giây trôi qua.
Cuối giờ , ông dặn lớp làm những bài thực hành thuyết trình .
" Tớ đi mua nước trước , cậu kêu Ngôn Ngôn dậy đi rồi mình về.
" Tiểu Mễ ngáp lên ngáp xuống , xách balo xuống căn tin , cô vừa xuống , Phó Tử Hiên liền đi lên .
Trịnh Vũ Kình ngồi bên cạnh nhìn cô ngủ , bàn tay dịu dàng xoa đầu cô , mỉm cười hôn lên mái tóc dài ấy.
Nụ hôn vừa rơi xuống , Phó Tử Hiên cũng xoay người rời đi ...
Hạ Tử Ngôn mơ màng tỉnh dậy , hốt hoảng cả lớp chỉ còn có mỗi mình với Trịnh Vũ Kình .
" Tiểu Mễ mua nước đợi mình dưới kia.
"
Nhìn bóng lưng của anh mà cô ngơ ngác , xấu hổ quá đi ! Khi nãy khi nãy không biết có nói mơ , làm gì không nữa !
Trịnh Vũ Kình quay lại nhìn cô , Hạ Tử Ngôn mỉm cười đi theo anh :" Mình đi xem phim đi ...! "
Anh mỉm cười gật đầu , hai người đi tới cổng thì đã thấy Tiểu Mễ cùng Phó Tử Hiên , bên cạnh anh là một cô gái xinh đẹp .
Bước đi cô khựng lại , cười miễn cưỡng đi đến trước mặt bọn họ .
" Anh về trước đi , tụi em đi xem phim.
"
Phó Tử Hiên lạnh lùng liếc nhìn cô , nắm lấy tay cô gái kia :" Cùng đi ! "
Tiểu Mễ cũng cứng đờ , sau đó cười lớn :" Đông người vui , đông người vui ! "
Du Khả Uyên mỉm cười dựa người vào anh , mỉm cười chào hỏi :" Tớ là Du Khả Uyên , bạn gái của Hiên.
"
Khoé môi cô nở nụ cười chua xót , bạn gái ? Anh không giải thích , anh thừa nhận rồi...
Du Khả Uyên ? Cũng chính là cô gái mà anh ôm ấp bên hành lang ấy sao ? Anh từng quen rất nhiều người nhưng đây là người đầu tiên anh công khai nhưvậy ...
Hạ Tử Ngôn cười tươi đến nỗi mà nước mắt muốn tua rơi :" Chào chị , em là em gái anh ấy ...!"
Cô ta cũng mỉm cười chào lại, nụ cười trên môi càng rực rỡ.
Phó Tử Hiên nghe hai từ " em gái " mà sắc mặt cũng kém đi.
Anh gằn từng chữ :
" Gọi là chị dâu ! ".