Cô Vợ Thay Thế

Đã hơn chín giờ đêm.

Trong tòa nhà của Tập đoàn truyền thông Thịnh Hải, văn phòng Tổng giám đốc vẫn sáng đèn.

Cố Tri Dân nhận tài liệu do Kha Trật đưa tới, sau khi lật xem vài trang, ngón tay thon dài đặt lên lên phần tài liệu cũng không tiếp tục lật nữa, anh hơi giương mắt nhìn về phía trước, cũng không biết suy nghĩ điều gì.

Kha Trật còn đang ở bên cạnh chờ Cố Tri Dân xem hết phần tài liệu kiện này và trả lời, nhưng anh ta không khỏi nghi ngờ lên tiếng: “Tổng giám đốc Cố, tài liệu này có vấn đề gì không?”

Cố Tri Dân thu lại tầm mắt và liếc nhìn vào chiếc điện thoại đang ở bên cạnh, lẩm bẩm nói: “Sao cô ấy không trả lời tin nhắn của tôi cơ chứ?”

Giọng nói của Cố Tri Dân rất nhỏ, Kha Trật không nghe rõ, anh ta tự nhận mình là người hiểu rõ Cố Tri Dân nhất, anh ta nhìn sắc mặt Cố Tri Dân với ý đồ muốn đoán xem lúc này Cố Tri Dân đang suy nghĩ điều gì, nhưng kết quả là đoán không ra, anh ta liền hỏi dò: “Tổng giám đốc Cố, anh vừa mới nói gì?”

Cố Tri Dân nghe vậy, liền lấy lại tinh thần "A" một tiếng: "Cậu tan ca đi, nhà cậu còn có con nhỏ, sau này nên về nhà sớm.”

“Sau khi anh giúp chúng tôi mời bảo mẫu, vợ của tôi đã thoải mái hơn rất nhiều, tôi về sớm hay muộn cũng không quá quan trọng…”

Công việc của Kha Trật mặc dù rất bận rộn, nhưng tiền lương cũng hậu hĩnh, hoàn toàn có thể thuê được bảo mẫu.

Khi vợ anh ta sinh con cũng đã thuê bảo mẫu, nhưng sau khi anh ta mời bảo mẫu, Cố Tri Dân lại dùng tiền để thuê bảo mẫu giúp bọn họ, vốn vợ anh ta vẫn không hài lòng vì anh ta luôn bận rộn với công việc, sau khi Cố Tri Dân giúp bọn họ thuê bao mẫu, đừng nói vợ anh ta không hài lòng, thậm chí mỗi ngày còn yêu cầu anh ta tăng ca nhiều hơn…

Cố Tri Dân gật đầu: "Vậy được, cậu phải tăng ca thì tiếp tục đi, tôi phải đi.”

Kha Trật sửng sốt một chút: "Nha."

Khoảng thời gian gần đây, vì tránh phóng viên nên cơ bản Cố Tri Dân đều ở lại công ty, cho dù về nhà cũng là cũng là lúc rạng sáng về nhà tắm rửa thay quần áo và lấy chút đồ đạc.

Thế mà hôm nay lại về sớm như vậy.

Kha Trật nói xong, lại nghĩ tới điều gì đó, nói: “Hôm nay phóng viên dưới lầu ngồi đến tám giờ liền đi.”

Lúc đầu còn có phóng viên ngồi rình mò đến rạng sáng, sau đó dần dần rời đi sớm hơn một chút, trong giới giải trí tin tức nhiều vô kể, dần dần rình mãi cũng không thấy Cố Tri Dân xuất hiện, cũng chỉ có thể đi rình những tin tức khác.

"Ừm."

Cố Tri Dân không quan tâm lên tiếng, đứng dậy sửa lại quần áo, nhặt chiếc áo khoác treo ở trên ghế dựa sau đó bước ra ngoài.

Bước chân vội vàng, dáng vẻ rất vội vã.

Vội như vậy là chạy đi đâu đây?

Kha Trật quay đầu, bước theo hai bước, cất giọng hỏi: "Tổng giám đốc Cố, anh muốn đi đâu vậy? Nếu vội tôi lái xe đưa anh đi.”

"Tiệc rượu." Cố Tri Dân vứt xuống hai chữ này, sau đó lại khoát khoát tay, tỏ ý không cần Kha Trật đưa đi.

Tiệc rượu?

Trong đầu Kha Trật dạo qua một vòng, liền nhớ đến tối nay Dị Kiền có tổ chức một bữa tiệc rượu.

Trước mắt Dị Kiền và Thịnh Hải tạm thời không có hợp tác, nhưng Dị Kiền tài trợ cho « Tôi cùng cuộc sống của tôi », Cố Tri Dân lại là khách quý của « Tôi cùng cuộc sống của tôi », vì vậy Dị Kiền cũng gửi thư mời cho Cố Tri Dân.

Thẩm Lệ quay quảng cáo cho Dị Kiền, trước đó Đào Triển Minh đã ‘ké fame’ Thẩm Lệ, công khai nói anh ta là bạn bè với Thẩm Lệ, đương nhiên là cô sẽ đi.

Cố Tri Dân cũng muốn tham gia bữa tiệc này, nhưng anh đi thì chắc chắn các paparazi cũng sẽ đi, đến lúc đó lại không được bình yên nên anh không đi.

Cố Tri Dân vừa hướng đi về phía thang máy, vừa lấy điện thoại ra lục lọi bài đăng của Thẩm Lệ.

không đăng gì cả, mess cũng không trả lời.

Không phải là ở trong bữa tiệc uống quá nhiều rồi chứ?

Lúc Cố Tri Dân đi đến cửa thang máy, vẫn không thể không gọi điện thoại cho Thẩm Lệ.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui