Cô Vợ Thay Thế

Cố Mãn Mãn nói xong thì cúp máy, cô ta sợ mình cúp máy chậm thêm một giây sẽ không nhịn được mà mắng người phóng viên này.

Tuy rằng biết phóng viên là làm những chuyện này, nhưng cô ta vẫn không khỏi tức giận.

"Đám phóng viên này rảnh rang cả ngày không có gì làm, cứ nhìn chúng ta chằm chằm..." Cố Mãn Mãn tức giận nói, phỉ nhổ xong thì quay đầu nhìn Thẩm Lệ: “Chị Tiểu Lệ, hay là chúng ta đến công ty một chuyến trước đi, đến xem tình hình."

Đối với một diễn viên nữ mà nói, loại tin tức trái chiều ảnh hưởng đến danh tiếng này, nếu như không xử lí tốt thì sẽ thành điểm chí mạng.

"Ừ." Suy nghĩ của Thẩm Lệ giống với Cố Mãn Mãn, chuyện lớn như thế thì nên đến công ty một chuyến.

Vốn định đi ăn tiệc cũng ngâm nước rồi.

Hai người Thẩm Lệ và Cố Mãn Mãn cùng đi xuống lầu, Cố Mãn Mãn vừa cầm chìa khóa xe vừa nói: “Chị Tiểu Lệ, lát nữa em mua đồ ăn cho chị ăn trên xe nhé, đến công ty họp không biết đến khi nào, chưa chắc có thời gian ăn uống."

Thẩm Lệ nghe vậy thì cười: “Ừ.”

Càng ngày Cố Mãn Mãn càng thân thiết hiểu chuyện rồi.

Cố Mãn Mãn lái xe, Thẩm Lệ ngồi ở ghế phụ.

Ở cửa tiểu khu có một cửa hàng tiện lợi, Cố Mãn Mãn lái xe ra khỏi tiểu khu rồi tháo đai an toàn, xuống xe đi tới cửa hàng tiện lợi mua sandwich và sữa chua, mua xong thì vội vàng chạy vào xe như kẻ trộm.

Thẩm Lệ nói: “Làm như ăn trộm vậy."

"Em sợ có phóng viên mà." Cố Mãn Mãn nói, đưa cho Tiểu Lệ phần đồ ăn mua cho cô, sau đó chính mình thì ngấu nghiến ăn một cái sandwich, rồi bắt đầu lái xe.

Cô ta một bên lái xe, một tay vỗ ngực, rõ ràng bị nghẹn rồi.

"Gấp gì chứ, ăn rồi đi cũng có sao đâu, chút thời gian này không cần gấp." Thẩm Lệ đưa nước cho cô ta.

Cố Mãn Mãn cầm nước: “Không gấp."

Nói không gấp, nhưng sau khi vội vàng uống nước xong thì lại nhanh chóng lái xe đi tới trước.

Khoảng thời gian này Cố Mãn Mãn đi theo Thẩm Lệ, tuy có lúc vẫn hơi lỗ mãng, tính tình cũng không thu liễm được, nhưng cơ bản thì vẫn tốt, ít nhất vẫn biết chuyện nặng nhẹ.

Có tính khí mới tốt.

Người có tâm huyết đều có chút tính khí.

Không có tính khí gì cả, vậy không phải là người rồi.

Thẩm Lệ ngồi ở ghế phụ, vừa ăn vừa lướt xem Facebook.

Hot search trên Facebook vẫn vắng lặng như thường, cũng không tìm thấy bài viết liên quan đến cô, nhưng trong trang cá nhân lại có không ít người @ cô, mắng cô.

Đơn giản là mắng cô không biết xấu hổ, đồ tồi đại loại thế.

Thẩm Lệ cũng có anti-fan, còn là nhóm người mồm nhả đầy phân, lúc đầu cô cũng tức giận đến mức không ăn nổi, nhưng qua mấy năm này, cô đã quen rồi.

Lăn lộn trong giới giải trí, có ai mà không có vài anti-fan chứ.

Nhưng đây là lần đầu bị mắng đến quá quắt như thế.

Điện thoại của Cố Mãn Mãn reo lên, vừa nghe máy thì lại là điện thoại của phóng viên, Cố Mãn Mãn vừa nghe thì nói "Ngại quá tôi rất bận." rồi cúp máy, sau đó cài đặt chế độ chặn tất cả số lạ gọi tới.

Cô ta sợ điện thoại mình cứ đường dây bận mãi, công ty muốn tìm cô ta nhưng lại không gọi được.

Cô ta vừa cúp điện thoại, điện thoại của Thẩm Lệ lại đổ chuông.

Cố Mãn Mãn hơi lo lắng nhìn qua, cô ta cũng lo rằng sẽ có phóng viên nào đó gọi tới.

Bây giờ là thời đại của Dữ liệu lớn, không còn riêng tư cá nhân, dù Thẩm Lệ là người nổi tiếng nhưng những phóng viên đó vẫn có cách tìm ra số điện thoại của Thẩm Lệ.

"Là Diệp Chi gọi tới." Thẩm Lệ nhìn ra sự lo lắng của Cố Mãn Mãn nên giải thích.

Lúc này Cố Mãn Mãn mới gật đầu, tiếp tục tập trung lái xe.

Thẩm Lệ nghe điện thoại: “Diệp Chi."

Giọng nói của Hạ Diệp Chi truyền qua điện thoại: “Tớ thấy cậu lại gặp phiền toái, cậu đang ở đâu rồi?"


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui