Cô Vợ Tổng Giám Đốc Xinh Đẹp Của Tôi

Đêm khuya, khu giải trí phồn hoa nhất Yến Kinh, từng ánh sáng đèn đuốc đan xen rực rỡ, gần tới đêm khuya cũng là nơi bắt đầu một ngày mới của nơi này.

Màu sắc ánh sáng muôn hồng nghìn tía, lóe ra trống ngực trong vô số đám người, trêu đùa thần kinh người qua đường.

Nhưng, thật sự có thể ở trong câu lạc bộ xa xỉ, quán ăn đêm phải là người tiêu phí rất tốt, đương nhiên không thể là người ở bên ngoài gió lạnh thổi nhìn ngọn đèn.

Trong này, có một nơi gọi là ‘Phấn hồng giai nhân’ – câu lạc bộ giải trí xa hoa, chính ở con đường hoàng kim dành riêng cho người đi bộ, bề mặt nhìn như không lớn, nhưng trước cửa có bốn gã vệ sĩ mặc tây trang to lớn, đứng trong giá rét giữ vững mặt tiền.

Mà phàm là ra vào gara dưới mặt đất câu lạc bộ, hơn phân nửa đều là siêu xe tốc độ nhãn hiệu lâu đời ở Âu Châu, cấp bậc này cũng đã khiến cho một ít người tự nhận là phú hào cũng cảm thấy sợ.

Giờ khắc này, một trong những gian phòng lớn của Phấn hồng giai nhân, những vũ điệu dường như làm cho cả căn phòng lâm vào rung động.

Trong phòng u ám, dưới ngọn đèn và ánh huỳnh quang, ghế sa lon màu hoa hồng, những bóng người đang giằng co một chỗ.

Nửa người mình trần ở trên, một người thanh niên chỉ mặc chiếc quần xi líp hình tứ giác màu sắc hoa văn rộng thùng thình, nằm trên một cô gái trẻ tóc dài cuộn sóng, con ngươi long lanh, môi hồng răng trắng, thở ra hương thơm của rượu, toàn thân giống như mỹ nhân rắn dán chặt lấy người thanh niên.

Nếu cẩn thận nhìn sẽ phát hiện, nửa dưới của người con gái đã sớm không còn đến một mảnh vải, thân trên chỉ còn áo lót màu trắng cùng với áo ngực hồng nhạt.

Một đôi núi non phóng khoáng chen nhau cọ xát lên cánh tay người thanh niên, giống như bất cứ lúc nào cũng có thể nuốt hết cánh tay.

- Quách Đại thiếu gia, hôm nay không vui sao? Có phải không thích Thi Thi nữa rồi.

Cô gái tên Thi Thi nũng nịu hỏi.

Cô dốc sức làm nũng lấy lòng hồi lâu phía dưới mới được như vậy, nhưng người thanh niên này lại không có ý tứ muốn bắt đầu.

Người thanh niên một tay cầm rượu đỏ, hơi hơi nhấp miệng, mắt liếc nhìn nhìn tiểu mỹ nhân khiêu khích mình đã lâu.

Khuôn mặt trái xoan này, dáng người này, tùy tiện lăng xê lên trên mạng cũng có thể làm dấy lên ngọn lửa, thậm chí trở thành mơ ước của không ít tiểu tử nghèo.

Nhưng phụ nữ như vậy, trong tay của tên già đời phong nguyệt như anh ta đã không có lực hấp dẫn gì nữa rồi.

Rập theo một khuôn khổ, thừa lúc tuổi còn trẻ kiếm tiền bằng xác thịt thôi.


- Ha ha, Thi Thi, em hôm nay không có bản lãnh từ Quách Dược mua được vé Birkin rồi, hôm nay anh ấy gặp siêu cấp mỹ nhân, vậy nên không có hưng thú với tiểu mỹ nhân em nữa rồi.

Ở bên kia, một người đàn ông trẻ tuổi tóc húi cua ngậm xì gà cười tà nói.

Bản thân người đàn ông này lại chơi rất vui vẻ, hai chân đã mở rộng, tùy ý để một người phụ nữ nhuộm tóc đỏ uyển chuyển trên người.

Mùi mồ hôi đầm đìa của phụ nữ, một bờ mông đầy đặn không ngừng phập phồng, muốn ép khô hàng của người đàn ông này.

Nhưng trên bàn trà phía trước có bày nhiều viên thuốc màu lam, nhưng hiển nhiên cho cô thêm rất nhiều phiền toái, là không có cách khiến cho người đàn ông mềm xuống.

Tuy nhiên, chỉ cần nghĩ đến Đại thiếu gia như vậy mỗi lần cho tiền boa là mấy vạn, sẽ không do dự mà càng thêm ra sức vặn vẹo vòng eo, ngóng trông lần tới còn có thể được gọi đến cô.

Trong mắt Thi Thi hiện lên ý khinh thường,

- Hừ, cái gì chứ, chị em nhà ai câu mất linh hồn nhỏ bé của Quách Đại thiếu gia rồi, thiếu gia nói ra, Thi Thi không tin thực đẹp đến vậy.

Quách Dược khinh miệt liếc cô ta một mắt:

- Tiểu thư Chương Uyển Thi, em thật sự là tốt nghiệp hệ thạc sĩ tài chính kinh tế Yến Đại sao?

Thi Thi kiêu ngạo hơi ngửa đầu,

- Đương nhiên rồi, em còn có bằng tốt nghiệp đấy, lúc học đại học còn được học bổng toàn phần, bằng không sao xứng được ở chỗ này hầu hạ vài vị đại gia.

- Nhưng anh thấy kiến thức của em cũng không hơn cô gái nông thôn là mấy.

Quách Dược châm biếm nói.

Trong mắt Thi Thi ánh lên chút giận dữ, nhưng lập tức cố nén lại, chuyển thành hờn dỗi,

- Ghét thật, Thi Thi sao lại giống con gái nông thôn rồi, con gái nông thôn như hoa ngọc được như này sao?


- Em trừ con mắt, bộ ngực lớn một chút, thì đầu óc giống như hạch đào.

Quách Dược chậc chậc thở dài.

Thi Thi tức đến nỗi sắc mặt lúc trắng lúc đỏ, nhưng biết rõ các đại gia ở trong này đều không dễ đối phó, đành phải cắn răng nuốt vào trong bụng, ra vẻ chu môi tức giận nũng nịu khóc.

- Quách thiếu gia ức hiếp người, Thi Thi không quan tâm người nữa.

Nói xong, người phụ nữ cũng không quan tâm phía dưới không mặc gì, trực tiếp chạy ra khỏi phòng, không quên đóng cửa.

Quách Dược cũng không động tĩnh, tiếp tục nhếch môi uống rượu đỏ, nghĩ về nỗi băn khoăn trong lòng.

Người tóc xoăn đang ôm ấp mỹ nhân bên cạnh, lúc trước còn đang ôm hôn, lúc này tò mò nói:

- Tôi nói này Quách Dược, chị dâu Lâm Nhược Khê mà cậu thích, thực sự đẹp như trong truyền thuyết không?

- Trước kia tôi cũng nghe mấy anh em làm quan ở Trung Hải nói qua, nói là rất ít công khai lộ diện, chỉ gặp một lần, là một lãnh mỹ nhân, đáng tiếc vẫn không có cơ hội thấy.

- Thấy thì thế nào, đó là người phụ nữ của Đại thiếu gia nhà Dương gia, nghe nói đến cả bá vương Lý gia đều biết vâng lời, cậu đi chạm thử xem, còn không bị trực tiếp đánh vỡ đầu?

- Cho dù là không thể động vào, nhìn thấy để dưỡng mắt là được rồi.

Người thanh niên tóc quăn hừ nhẹ nói.

Quách Dược chán ghét liếc nhìn hai đứa bạn hư hỏng một cái,

- Làm trên người chị dâu các cậu đi, chị dâu tôi là loại để cho hai con chó một năm bốn mùa động dục các cậu nghĩ tới sao?

- Thật sự nghĩ rằng ông đây ngoài phụ nữ thì không làm gì được sao? Các cậu có biết, các cậu hiện tại có thể cùng tôi ở đây dùng phòng riêng tốt nhất, cùng phụ nữ tốt nhất là dựa vào cái gì không?

Hai người kia lúc này mới cười làm lành, tóc húi cua nói:


- Đương nhiên là dựa vào Quách Dược Đại thiếu gia ngài rồi.

- Thối lắm! Dựa vào cha tôi có người em được gả vào Dương gia! Dựa vào cống phẩm hàng năm của Quách gia được Dương lão gia kia đồng ý nhận.

Quách Dược mắng.

- Dạ dạ dạ, Quách Đại thiếu nói đúng, chúng ta là dựa vào Dương gia.

Tóc quăn cười hì hì nói.

Quách Dược nhấp rượu đỏ nhếch miệng nói:

- Các cậu phải biết rằng, Dương lão gia kia không còn sống tốt được mấy năm nữa, thừa lúc ông ta còn tỉnh táo, có thể dựa vào, nhưng ông ta xong đời rồi, Dương gia chính là rơi vào tay Dương Thần.

- Nhưng hiện tại, anh họ đó của tôi có ấn tượng không tốt với tôi, các cậu nghĩ xem, nếu như sau này Dương gia không để ý chúng ta nữa, tôi cũng được, các cậu cùng tôi lăn lộn cũng được, đừng nói có người bán đứng chúng ta hay không, kẻ thù bên ngoài sẽ bỏ qua chúng ta sao?

- Hả? Sao có thể như vậy?

Tóc húi cua buồn bực nói:

- Gây ra mâu thuẫn gì rồi?

- Tới địa ngục đi!

Quách Dược mắng:

- Hôm nay tôi cố ý đến tặng quà, chẳng qua chỉ nhìn người phụ nữ kia vài giây, Dương Thần liền nhìn tôi không vừa mắt! Tôi chưa nói rõ lý lẽ! May mắn đầu óc nhanh nhạy đè sự việc này xuống.

Tóc quăn hỏi:

- Vậy đã nhận quà chưa? Nhận rồi chứng minh không có vấn đề gì.

Quách Dược quỷ dị cười,

- Nhận thì nhận rồi, chiếc xe đỏ 599, nó chiếm được niềm vui của chị dâu.

Hai thanh niên nhẹ nhàng thở ra, lộ vẻ tươi cười,


- Nhận là tốt rồi, chứng minh không quá để ý.

- Các cậu thì biết cái gì, tôi còn chưa nói hết.

Quách Dược vẻ mặt âm trầm nói:

- Mặc dù là nhận, nhưng chị dâu cũng nghe lời anh họ, đáp tặng tôi một chiếc, các cậu đoán xem chạng vạng hôm nay đưa tới chiếc xe chị ấy tặng là gì.

- Xe gì?

- One – 77!

- A!!!

Hai người đều đồng thanh hô lên.

- Aston Martin One – 77. Chiếc xe đó mua phải bốn mươi triệu! Chiếc Ferrari kia mua không tới bốn triệu?

Tóc quăn kinh hô.

- Ai, tuy nhiên cũng chẳng kỳ quái, chủ nhân của Ngọc Lôi, tài sản trên trăm tỷ, chị ấy nhiều tiền hơn tôi.

Quách Dược cười lạnh nói:

- Các cậu bây giờ hiểu rồi chứ, đây là phủi sạch quan hệ với tôi, chúng ta vừa không người nào có quyền, lại không có nhà ai có tiền, làm nô tài còn chưa đến lượt chúng ta.

Khung cảnh trong nháy mắt lạnh xuống, ngay cả hai cô gái đang dốc sức lấy lòng đàn ông đều phát hiện không khí không đúng.

Cô gái tóc tím đỏ thậm chí còn phát hiện, người đàn ông tóc húi cua ở dưới thân không biết từ khi nào đã mềm nhũn xuống.

- Cái này cũng chưa chắc, người một nhà, nói cái gì mà nô tài chứ.

Lúc này một tiếng cười nhẹ truyền vào trong phòng, một người đàn ông cao lớn mặc áo sơ mi lộ ra bộ ngực to lớn lười biếng đi tới.

Trong lòng còn ôm một giai nhân đẫy đà thoải mái, cô gái này toàn thân váy dài màu đen, bộ ngực đầy đặn dâng lên như lúc nào cũng muốn bung ra, khuôn mặt ánh quang uyển chuyển mang theo sự mơ màng.

- Anh Liệt, chị La?


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận