Cô con gái nhỏ này chính là con gái nuôi của ông, tình trạng ra đời đặc biệt hơn những đứa trẻ khác.
Khi vừa ra đời người mẹ đã ra đi vì mất máu quá nhiều, Trình Kiệt ban đầu tính sẽ không chấp nhận lời đề nghị đó của cô y tá vì nữ hộ sinh cứ tưởng ông là cha của đứa trẻ
Vì không muốn gây ra rắc rối trong bệnh viện nên đành làm giấy tờ hợp pháp lấy họ Trình tên Vân, một phần khác bản thân ông lại rất thích con nít bằng không ông sẽ không nhận nó làm con nuôi
Trình Kiệt không bao giờ nghĩ một người máu lạnh, cao cao tại thượng có một ngày sẽ vì cô mà chăm lo đủ điều, lo cho cô từng bữa ăn ngon, lo cho cô từng giấc ngủ ngon, ông bây giờ đều là toàn tâm toàn ý yêu chiều đứa con gái nhỏ này
Nếu như năm đó ông cương quyết từ chối lời đề nghị từ người bạn thân của mình chắc có lẽ bây giờ rất hối hận khi nghĩ lại!
Trình Vân tinh nghịch ngồi trên đùi ôm cổ ông, nũng nịu mà nói đủ thứ chuyện trên đời....!Lúc này đột nhiên bị ông kéo ra đặt xuống ghế
" Nhà có khách"
" Khách sao...."
Lúc này cô mới để đến trong thư phòng còn xuất hiện một người đàn ông đang ngồi đối diện mình mà người này cô từng nghe ông kể qua chính là hôn thê của cô, nói rằng đến khi cô tròn 17 tuổi người đó sẽ đến đón cô đi
Năm đó khi được ông nhắc qua cô chỉ mới 16 cho nên lòng vô cùng mong đợi, mong đợi không biết vị hôn thê của mình như thế nào, dáng dấp năm đó đầy vẻ hứng thú
Nhưng không biết sao dạo mấy tháng nay cô lại cảm thấy chuyện có chồng ở tuổi này có quá sớm, hơn nữa cô không muốn xa Trình Gia cũng không muốn xa người cha yêu quý tí nào
Suy đi nghĩ lại Trình Vân là người hiểu lý lẽ, thôi thì cuộc hôn nhân này đã được giao ước dù muốn hay không muốn cô vẫn muốn đặt danh dự cả Trình Gia lên đầu tiên, vì Trình Kiệt cũng chẳng sao, bản thân tin tưởng người mà ông giao hẹn
Anh ngồi trầm lặng một chút cảm xúc lẳng lặng trên khuôn mặt anh tuấn, đôi lúc ánh mắt sượt qua khuôn mặt nhỏ nhắn kế bên, anh chỉ không ngờ cô khác xa với tấm hình trong điện thoại được Trình Kiệt gửi qua
Nhìn qua khuôn mặt nhỏ nhắn đó anh đánh giá cao vẻ đẹp ở tuổi 17, nét đẹp thanh khiêtd, nhẹ nhàng được ví như băng thanh ngọc khiết, nụ cười đó hiện lên trông rất hồn nhiên, ai nhìn vào Trình Vân là một cô gái đầy vẻ linh động, hoạt náo
Nhưng sở hữu chiều cao khiêm tốn, vòng 2 phát triển đầy đặn, đối với những kẻ sắc lang nhìn vào như điếu đổ, một cô gái có nội hàm phong phú như cô nằm trong top những cô gái sở hữu vẻ đẹp xuất thần quả thật không sai vào đâu được
" Chú ấy tên gì vậy cha"
Trình Vân không rõ tuổi tác của anh nhưng theo quan sát chắc anh đã ngoài 30 rồi, hơn cô tận 13 tuổi
Trình Kiệt nghe cô gọi anh bằng chú có phần hơi sốc, nhìn anh nở nụ cười gượng gạo, ông cũng quên luôn chuyện về tuổi tác nên......!
Vũ Thành chỉ nhếch miệng tạo thành một đường cong, anh năm nay chỉ mới 27 tuổi đáng lẽ ra phải gọi bằng Anh đằng này đã cô xuyên tạc lên chữ chú hay thật? Thôi coi như anh rộng lượng không chấp nhất với một cô nhóc
" Anh tên Vũ Thành"
" Anh chính là vị hôn thê của con ư"
Anh không nói gì chỉ gật đầu
Trình Vân nhìn lên khuôn mặt đó mà đánh giá, từng đường nét trên khuôn mặt đó phải nói rất chuẩn từng xăng mi li mét.
Vẻ đẹp đó của anh như tượng tạc vậy, anh tuấn và rất lạnh lùng ngạo mạn, đôi mắt khi cô nhìn qua bất chợt sóng lưng lành lạnh, một thần khí ma quỹ tà mị trong ánh mắt chim ưng đó
Con người anh như có luồn khí ma quỹ gì đó bất giác trong lòng có hơi run rẫy, ánh mắt không điều khiển được dửng dưng như chưa có chuyện gì xãy ra ngó lơ đi nơi khác, cô là muốn tránh đi đôi mắt hút hồn đó
Nói chuyện tâm sự gì đó được vài giờ đồng hồ cuối cùng cũng dừng lại, những chuyện hai người họ nói đa số quay quanh nền kinh tế gì gì đó tất nhiên cô sẽ không bao giờ hiểu ra..
Đứng dậy rời khỏi phòng lưng mông đã bắt đầu cảm thấy tê tê, lúc đi ra cô đã thấy hai ba cái hành lý của mình ánh mắt tròn xoe nhìn Mao Kỳ
Ồ....!
Đi bây giờ luôn sao cô cứ tưởng rằng ngày mai mới xuất phát đến Italy, nên đã nhanh chóng về phòng chỉ thay một bộ thể thao màu đen có phần bó người vội vội vàng vàng đi xuống lầu
Trình Vân không có thói quen để người khác chờ đợi mình mà cô cũng biết người đàn ông này lại rất ghét chờ đợi người khác, qua việc lúc cô nói quay về phòng thay lại y phục trên khuôn mặt lạnh lùng có phần cao ngạo đó, khó lòng không nhận ra anh ta là đang rất rất khó chịu
Mao Kiệt nhìn bóng lưng của cô đi từng bước rời khỏi Trình Gia lòng hiện lên tầng lớp chua xót ảm đạm chưa từng có, anh đã chăm sóc hay nhìn thấy cô trưởng thành khi được ông chủ đón về Trình Gia
Vậy mà giờ đây cô đã rời khỏi đây rời khỏi đất nước này để sang đất nước khác sống một cuộc sống mới hơn....!
Trình Vân ngồi vào trong xe ánh mắt đạm bạc nhìn xung quanh căn biệt thự nơi mà cô gắn bó nó từ khi cô lọt lòng được ông đem về, trầm tư nhìn về một hướng rất lâu nơi đó là cửa sổ thư phòng
Cô biết ông đang đứng ở đó nhìn cô rời khỏi đây, cô biết ông ở trên đó không chịu xuống đưa tiễn cô là vì bản thân ông ấy chưa chấp nhận được đứa con gái bản thân yêu chiều lại phải rời xa ông để bắt đầu hành trình mới
Ông là không nỡ!
Cô thu lại ánh mắt đạm bạc của mình, xa Trính Gia để sống một bước đi trên hành trình mới quả thật có hơi xa lạ nhưng cô nhất định không dễ bị quật ngã, cô nhất định sẽ mạnh mẽ
Huống hồ chi người đàn ông trầm tĩnh khó tính này cô ít gì cũng biết nhất định anh sẽ đối xử với cô rất tốt,nhất định không bạc đãi cô
Đó là sự tự tin trong lòng qua cặp mắt tinh tường này?